Chương 5

Khi ra khỏi phòng tắm, tôi nhanh chóng tìm một cây bút và một tờ giấy.

Chừng nào tôi còn là Penelope thì tôi vẫn cần phải tìm cách để sống sót.

Trong chế độ này, rất khó để tăng độ hảo cảm của các nam chính.

Tên tóc hồng thì càng khó hơn, vì độ hảo cảm của anh ta còn là số âm. Tôi sẽ chết sớm nếu không mau đạt được thiện cảm từ anh ta.

Tôi cần phải tổng hợp lại một số thông tin về cái game này.

May mắn là Penelope có những thứ mà cô ấy xứng đáng có được với tư cách là một tiểu thư nhà công tước.

Trong căn phòng xa xỉ này có một kệ sách lớn và một cái bàn. Tôi đi đến đó và ngồi xuống, nhúng đầu bút vào lọ mực.

"Nhân vật đầu tiên."

Có tổng cộng 5 nhân vật nam chính. 2 người con trai của công tước, hoàng thái tử, 1 pháp sư và 1 hiệp sĩ.

Trong chế độ khó, độ hảo cảm của họ bắt đầu ở mức 0%, thậm chí còn là số âm. Không giống như ở chế độ thường, từ lúc mới chơi, độ hảo cảm của họ đã là 30%.

Tôi bắt đầu viết những thông tin mà tôi có được trên tờ giấy.

Đầu tiên là Derrick Eckart.

Anh ta là con trai trưởng của công tước, là một quý tộc điển hình. Anh ta thường không quan tâm đến Penelope vì quá bận rộn với việc chuẩn bị thừa kế gia tộc. Tuy nhiên, anh ta rất căm thù Penelope vì cô đã chiếm lấy vị trí của em gái anh ta.

Trong game, rất hiếm khi thấy anh ta tự tay gϊếŧ chết Penelope. Tuy nhiên, tên đó luôn trừng phạt cô mỗi khi cô phạm sai lầm.

Giống như hôm nay, tôi không thể rời khỏi phòng mình do lệnh cấm túc được đưa ra vào hôm qua.

Người kế tiếp.

Con trai thứ hai của công tước, Reynold Eckart.

Người này, không có gì để nói cả. Một tên kỳ dị và nóng tính, luôn gây hấn với Penelope bất cứ khi nào anh ta gặp cô. Là người đứng đầu trong việc bắt nạt Penelope. Anh ta là người đầu tiên hành hạ cô.

Điều đáng chú ý ở đây là anh ta luôn là người gây ra những cái chết rất xàm xí cho Penelope.

(🌼 Note: điển hình là việc Penelope chết do cái nĩa xuyên qua cổ.)

"Tôi thấy hai người rất giống với hai tên khốn trong 'ngôi nhà đó' nhỉ."

Tôi tặc lưỡi nhìn đống thông tin mà mình đã viết ra.

Trong chế độ thường, hai tên anh trai này dễ tăng độ hảo cảm nhất. Vì hai tên này đối với nữ chính là 'tình cảm gia đình' chứ không phải 'tình yêu nam nữ', do họ có quan hệ huyết thống với nhau.

Penelope không có quan hệ huyết thống với bọn họ, vậy nên cô ấy sẽ có một ending khác so với chế độ thường.

Tuy nhiên.

Tôi lắc đầu. Tôi viết một chữ 'X' lớn lên tên bọn họ.

"Không nên hy vọng gì vào hai tên này."

Vì thậm chí, độ hảo cảm của tên Reynold còn bắt đầu ở mức âm.

Không phải 0% mà là số âm.

Có lẽ đây là điều mà nhà sản xuất muốn nói với tôi: từ đầu đã không có hy vọng gì rồi, vì vậy đừng mong đợi có một 'happy ending' với Reynold.

Bên cạnh đó, mỗi khi nghe thấy từ 'Oppa' là tôi lại cảm thấy buồn nôn, vậy nên tôi quyết định loại bỏ 2 người họ.

"Tiếp theo là hoàng thái tử."

Kallisto Regulus, những thông tin mà tôi có được đều từ chế độ thường.

Hoàng thái tử có tuổi thơ không mấy vui vẻ. Anh ta đã gặp nữ chính thiên thần, người chữa lành trái tim cho anh ta.

Đối với Penelope, anh ta là một tên ác quỷ.

Trong chế độ khó, anh ta là người gϊếŧ Penelope nhiều nhất. Tôi đã phải chơi lại rất nhiều lần khi ở ải của anh ta.

"Phải tránh xa những nơi có mặt tên thái tử này."

Nhớ đến cảnh Kallisto cắt cổ mình, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.

Tôi viết rất nhiều dấu 'X' lên tên Kallisto.

Tôi nhanh chóng chuyển sang người tiếp theo.

Vinter Berdandi.

Anh ta là một hầu tước và cũng là một pháp sư, nhưng anh ta lại che dấu thân phận thật của mình.

Anh ta thực hiện các cuộc mua bán thông tin và trao đổi hàng hóa. Anh ta chính là người tìm được đứa con gái thất lạc của công tước.

Anh ta biết tất cả những kế hoạch xấu xa của nhân vật phản diện, nên nữ chính luôn được cảnh báo trước. Anh ta còn tự mình ngăn chặn những kế hoạch đó.

Ngoài ra, Vinter là người luôn nhận được sự yêu mến từ nữ chính. Anh ta là một tên lãng mạn, luôn âm thầm giúp đỡ nữ chính.

Nhưng tôi không biết anh ta như thế nào ở chế độ khó. Tôi toàn bị gϊếŧ bởi hai tên anh trai và hoàng thái tử nên không có thời gian chơi ải của Vinter.

Dù sao, anh ta cũng có hy vọng hơn ba tên kia nên tôi sẽ để anh ta ở đó.

"Và cuối cùng là Iklies."

Là hiệp sĩ của nhà công tước. Trước đó, anh ta là một nô ɭệ.

Trong khi đang đi quanh thị trấn vào buổi tối, công tước đã tình cờ thấy được khả năng kiếm thuật của Iklies, nên đã mua lại anh ta với giá cao và biến anh ta thành hiệp sĩ của gia tộc. Sau đó, Iklies đã trở thành một bậc thầy kiếm thuật và được phong làm quý tộc.

Iklies là người mà tôi có thể gửi gắm nhiều hy vọng nhất trong số năm nhân vật nam.

Anh ta là người duy nhất đồng cảm với Penelope cho đến cuối cùng. Có lẽ là vì anh ta từng phục vụ cô nên ít nhiều cũng hiểu cảm giác của Penelope.

Mặc dù tôi chưa từng gặp anh ta trong chế độ khó...

"Ha... bây giờ không có thứ gì có thể giúp mình cả."

Tôi thở dài, nhìn vào danh sách đã viết. Tôi không có nhiều thông tin về chế độ khó.

Tuy nhiên, có một điều tôi biết chắc, đó là nếu như độ hảo cảm của các nhân vật nam tụt xuống, tôi sẽ chết.

Và có một cột mốc thời gian mà tôi phải chú ý, đó là buổi lễ trưởng thành của Penelope.

Bởi vì hôm đó là ngày Yvonne - nữ chính trong chế độ thường xuất hiện.

'Tội nghiệp Penelope.'

Cô ấy đã mất tất cả vì đứa con gái thực sự của gia đình công tước đã trở lại ngay ngày lễ trưởng thành của cô.

Đó là phần mở đầu trong chế độ thường.

Nếu đến lúc đó tôi không đạt được ending với bất kỳ ai, thì rất có thể tôi sẽ chết dưới tay một trong các nam chính, ngay cả khi tôi chẳng làm gì xấu cả.

Tất nhiên, không có gì đảm bảo rằng tôi sẽ không chết trước khi lễ trưởng thành bắt đầu.

"...Mình không thể chết được."

Tôi nghiến răng nghĩ về tương lai đau buồn của mình.

Đúng, tôi không thể chết trong cái game như thế này.

"Cho dù thế nào đi nữa thì mình vẫn phải tiếp tục sống."

Lớp học vào sáng sớm đang đợi tôi. Tôi sẽ trở lại với nơi mình thuộc về.

Bỗng.

'Cốc cốc.'

Tôi nghe thấy tiếng gõ cửa. Trước khi kịp giấu tờ giấy đi, cánh cửa đã đột ngột bị đẩy ra.

"Tiểu thư."

Trước mặt tôi là một người quản gia lớn tuổi, tóc đã bạc.

Ông ta không bước vào phòng mà chỉ đứng ở cửa.

"Công tước cho gọi người, thưa tiểu thư."

Tôi biết rằng ông ta sẽ không nhìn thấy những thứ tôi ghi trên tờ giấy, nhưng tôi cảm thấy khó chịu trước thái độ thô lỗ của ông ta.

Trước đây, khi tôi còn ở 'cái nhà đó', cũng có một người quản gia. Mặc dù người đó có vẻ không thích tôi nhưng anh ta vẫn không tự tiện mở cửa phòng tôi như người quản gia này vừa mới làm.

Hơn nữa, ở thế giới này không phải theo chế độ dân chủ mà là theo chủ nghĩa giai cấp.

Nhưng trước khi tôi định nói gì, một khung màu trắng xuất hiện trước mắt tôi.

1. (Ném đồ trong phòng) Ông dám mở cửa khi chưa được tôi cho phép? Ông muốn chết à?!

2. Nếu công tước có điều muốn nói thì kêu ông ta tự đến đây!

3. (Lườm người quản gia 5 giây rồi đứng dậy) Tôi biết rồi.

'A.'

Tôi quên mất rằng tôi không thể tự tiện nổi giận được.

Mà tôi chẳng muốn làm theo bất cứ sự lựa chọn nào trong 3 cái ở trên cả. Nhưng tôi vẫn phải chọn số 3.

Thật khó chịu.

"... tôi biết rồi."

Tôi giấu tờ thông tin mà tôi đã viết vào sâu trong ngăn kéo trước khi đứng dậy. Sau đó, tôi theo người quản gia ra khỏi phòng.

Tôi chỉ biết về căn biệt thự này qua một vài hình ảnh trong game, vì vậy đây là cơ hội để tôi nhìn mọi thứ xung quanh.

Tòa biệt thự này có kích thước khổng lồ, giống như những tòa lâu đài mà ta có thể thấy qua những bộ phim Châu Âu.

Phòng của Penelope ở trên tầng hai.

Tôi gặp khá nhiều người hầu khi đi ngang qua sảnh. Ánh mắt của bọn họ liếc tôi khi tôi đi qua trông không mấy thân thiện.

Tuy nhiên, tôi chẳng quan tâm.

Những ánh mắt này chả hề hấn gì với tôi vì trước khi tôi đến đây, tôi cũng đã phải chịu những ánh nhìn như vậy nhiều lần rồi.

Người quản gia dẫn tôi xuống tầng một và nhanh chóng đi đến trước một cánh cửa có hoa văn rất đẹp.

Có vẻ đó là phòng của công tước.

'Cốc cốc cốc.'

"Thưa ngài công tước, tôi đã đưa tiểu thư đến rồi."

"Vào đi."

Cánh cửa được người quản gia mở ra.

Tôi bước vào phòng, cảm thấy có chút lo lắng.