Chương 48: Ngu

Nói xong, đại ca xách tiểu đệ lên ném đến kệ để hàng.

Cái giá này được hàn thép, rất chắc chắn, nhưng độ cao có hạn. Cô rụt vào trong, nghiêng đầu, kêu lên. Hứa Xế nâng mông cô lên, tách đôi chân nhỏ nhắn ra, cắn lên quần bông ướt đẫm của cô.

Diệp Khả lại kêu một tiếng.

Hứa Xế vùi đầu liếʍ, giơ tay vỗ đầu cô. Diệp Khả không dám kêu nữa, cô ôm đầu đại ca, hỏi anh vì sao lại cắn em gái của cô qua chiếc quần, chẳng lẽ không biết rút đao chém nước nước càng chảy, gãi không đúng chỗ ngứa thì càng ngứa sao?

Giọng anh mơ hồ, “Bé mặn, để anh ăn.”

Đầu lưỡi êm dày gần như mυ"ŧ khô qυầи ɭóŧ, linh hoạt luồn xuống phía dưới, quét qua khe hở phun nước của cô. Diệp Khả sợ đến nỗi cứng lại thành con cá chết khô, rất mỏi, chỉ có thể rêи ɾỉ, nói đừng đừng.

Đừng cái rắm.

Hứa Xế tét mông cô, cô nhóc nhụt chí phun ra nước.

Cơ thể run rẩy.

A, sướиɠ quá.

Diệp Khả xấu hổ cắn môi, run rẩy dùng đùi kẹp lấy cổ đại ca, duỗi tay bóp sống mũi cao thẳng của anh, “Anh xấu, xấu lắm.”

Hứa Xế bật cười, duỗi tay bóp bầu ngực nhỏ của cô.

“Em thích anh xấu, Khả Khả, em thích nhất…”

Phía dưới nụ hoa có một cục cưng cứng, nam sinh cao to muốn bóp cho phun ra, bóp liên tục cho đến khi véo sưng nhũ của cô nhóc.

Diệp Khả rất đau, cô liên tục vặn vẹo, không dám lớn tiếng với đại ca, chỉ có thể nghiêng đầu, liếʍ ngón tay anh lấy lòng.

“Đau, đại ca đừng véo ngực em.”

Nam sinh duỗi tay vào trong miệng cô, kẹp lấy chiếc lưỡi mềm mại trơn ướt, bỗng thấy hơi khó chịu. Cô miệng lưỡi sắc bén, đã quen gặp người thì nói tiếng người, gặp quỷ thì nói tiếng quỷ, dính thì như khỉ tinh.

Anh không tin mấy lời hay của cô lắm, nhưng lại không bỏ được nhóc con khỉ tinh này.

Đúng là không có khí khái.

Hứa Xế nằm trên bụng cô, thở dốc.

Trong mũi toàn là mùi sữa của cô.

“Em không đau, anh mới đau.”

Diệp Khả nghiêng đầu, vội vàng trốn vào trong kệ để hàng nhìn anh.

Trên mặt dính bụi, nhưng vẻ quan tâm trong mắt là thật.

“Có phải em kẹp anh đau rồi không, đại ca anh đừng nhúc nhích, để em xem.” Cô ngồi trên kệ để hàng, nhích đến gần cổ anh, cái miệng nhỏ lẩm bẩm, “Rốt cuộc là đau chỗ nào, chỗ nào cũng bình thường mà nhỉ.”

Hứa Xế đẩy trán cô.

“Ngu.”

Diệp Khả a một tiếng, đôi mắt nhỏ lộ vẻ ghét bỏ.

Anh lé mắt nhìn cô, móc côn ŧᏂịŧ trong quần ra, ôm lấy cô nhóc, đặt lên người mình, “Ôm chặt vào, anh muốn làm em.”

Tai Diệp Khả đỏ lên.

Đấm ngực đại ca, “Đừng làm ở đây.”

Hứa Xế cười lạnh, ung dung nhìn cô. Diệp Khả rất chột dạ, ngoan ngoãn vắt lấy eo nam sinh, tự cởϊ qυầи lót ra ngồi lên côn ŧᏂịŧ to cong kia, toàn thân run rẩy.

Tư thế này cắm vào rất sâu.

Người cô mềm nhũn.

Rất mềm, rất kỳ quái.

Hơi thở của Hứa Xế trở nên nặng nề.

Hầu kết gợn gợn, tiếng nuốt nước bọt rất to. Anh ôm mông cô nhóc, đưa vào trong, ấn chặt tay —— cặp mông chắc nịch của thiếu nữ in vết lên ngón tay.

Nam sinh nhắm mắt lại, hình như định nhịn xuống.

Nhìn anh như thể rất muốn làm cô nhưng lại không thể giấu nổi, rất gợi cảm, có thể đòi mạng. Diệp Khả say mê hôn lên hầu kết của anh, rồi liếʍ cằm, cuối cùng rêи ɾỉ đòi Hứa Xế điên cuồng làm cô.

Nam sinh ôm cặp mông nhỏ, không ngừng cắm rút, thế nào cũng không thấy thỏa mãn.

Ở nơi kết hợp, nước chảy ra ngoài từ khe hở nhỏ.

Côn ŧᏂịŧ ướt sáng lấp lánh, lúc rút ra mang theo tầng thịt đỏ mềm mại.

Cô rất biết kẹp.

Quả thực sắp kẹp chết anh.

Nam sinh đi vài bước, làm người trong ngực không rên nổi thành tiếng. Đến cửa, anh ôm đùi cô, quay mặt cô lại, tấm lưng mỏng manh quay lại với anh, hai bím tóc đen đong đưa theo nhịp cắm —— Diệp Khả đỏ mặt, bị đại ca làm bằng tư thế xi tiểu.

Anh muốn làm cô thật sâu.

Liền nhấc cô lên.

Nghĩ thì nhanh, anh buông tay, lực hút trái đất khiến dươиɠ ѵậŧ dữ tợn cắm sâu vào trong tiểu huyệt nhỏ. Có lúc tiếng vang khi côn ŧᏂịŧ cắm lút cán truyền đến não thông qua con một con đường kỳ diệu nào đó, cô nhóc liền biết, đại ca đang điên cuồng làm cô.

Cô nhìn thấy cánh tay nổi gân xanh của anh.

Diệp Khả thở hổn hển, ngẩng đầu tìm môi anh mυ"ŧ, nhỏ giọng gọi, “Đại ca, anh sắp làm chết em rồi, bụng mỏi quá, sắp ra rồi, người ta muốn ra”

“Đừng nhịn, bảo bối, kẹp anh.”