Chương 13.2: Những người khác nhìn thấy cũng thèm thuồng, bắt đầu cởϊ áσ theo

Thanh âm của hệ thống cũng vang lên đúng lúc, [Trong thời gian ba tháng, nếu kí chủ có thể đạt được một triệu điểm nổi tiếng bằng vào các cách khác nhau, coi như hoàn thành nhiệm vụ.]

Tạ An Ninh nhẹ nhàng thở ra. Nói thật, cậu vẫn có tin tưởng với việc viết truyện hơn, dù sao đấy cũng là nghề kiếm cơm của cậu, livestream lái robot vẫn có chút không thuần thục, mà thật ra, trong lòng Tạ An Ninh vẫn xếp việc viết truyện làm nghề chính của mình.

Hơn nữa, qua khoảng thời gian này, cậu cũng nhận ra, thứ gọi là điểm nổi tiếng chỉ được cộng vào khi người khác sinh ra cảm giác bội phục, khϊếp sợ hoặc yêu thích với cậu, nếu chỉ chú ý tới cậu không thì sẽ không được cộng điểm. Nếu livestream thì điểm số sẽ được tính theo cách đơn giản hơn, chính là số khán giả trung bình và số khán giả ở lại đến cuối cùng……

Sau khi lập ra kế hoạch viết truyện có độ dài hơn 100.000 chữ, Tạ An Ninh quyết định sẽ ngồi suy nghĩ kỹ về câu chuyện một chút, livestream hôm nay đành phải gác lại, dù sao cậu cũng không phải streamer chuyên nghiệp, nên chỉ treo biển xin nghỉ phép ở trong phòng stream.

Cận Tín Hành vốn đang chờ Tạ An Ninh xuất hiện để gửi thư khiêu chiến liền trầm mặc, gã lạnh giọng hỏi người khác: “Không phải nói là tên này ngày nào cũng livestream sao?”

Thế nào lại tự dưng nghỉ hôm nay! Giống như biết trước gã sẽ đến vậy.

Những người khác cũng hết cách rồi, ai mà biết tên Gọi Ta Đây Là Bố lại xin phép nghỉ chứ, có khi tên đấy có việc, bọn họ cũng đâu thể đi bắt đối phương lên livestream đâu.

Cận Tín Hành quả thật rất bực bội, nhưng biết làm sao được…… Gã không thèm đi kết bạn với Tạ An Ninh, gã cảm thấy đối phương không xứng đáng. Nhưng nếu chính gã đơn phương gửi khiêu chiến, thế thì trông có chút tự mình đa tình quá, chỉ có công bố khiêu chiến ngay trước mặt quần chúng thì mới có tác dụng.

“Tên này chắc không thể nào cũng trốn livestream ngày mai, ta đợi một ngày là được.” Gã hừ lạnh một tiếng.

———————————————————

Tạ An Ninh mệt mỏi bước ra khỏi xe bay.

Hôm qua, cậu tốn kha khá thời gian, rốt cuộc cũng viết xong phần mở đầu của truyện dài kỳ và nộp thẳng bản thảo luôn, biên tập còn ngạc nhiên, uyển chuyển khuyên bảo cậu có muốn sửa chữa lần nữa không… Nhưng sau khi đọc xong, đối phương không nói gì nữa.

Tuy viết nhanh nhưng chất lượng thì khỏi bàn. Cách viết cũng khác hẳn những truyện trước, thay vì chỉ những đoạn mấu chốt mới được dùng nhiều loại bút pháp miêu tả, truyện mới này ngay từ đầu đã được viết bằng lời văn hoa lệ, còn nội dung vẫn lựa chọn bối cảnh vũ trụ, giống như đang cố ý khıêυ khí©h Duy Đức…… Nhưng thật ra Tạ An Ninh làm vậy là vì đề tài này được đón nhận nhiều nhất mà thôi.

Câu chuyện bi kịch này vẫn được bắt đầu ở trường học, do “Ngân Hà” có nhiều độc giả nam, Tạ An Ninh chọn thị giác của nam chính, nhân vật nam nữ chính đều được xây dựng với hình tượng làm ai đọc cũng yêu thích, không chỉ như thế, ngay cả nhân vật phụ trong truyện cũng đuợc thiết lập đàng hoàng.

Câu chuyện không tập trung vào tình cảm mà vào sự nghiệp của nhân vật chính, cuối cùng, nhân vật chính vì bảo vệ quốc gia của mình, đã cùng với người yêu đồng quy vu tận với quân địch. Không chỉ thể loại mất trí nhớ mới được được xem là bi kịch, loại truyện càng gần với hiện thực lại càng dễ làm cho độc giả xúc động……

Về phần tên, Tạ An Ninh cũng không muốn nghĩ nhiều, lấy luôn tên của nam chính làm tựa đề — “Ngôi sao” (*)

(*) Tên nam chính là Tinh Thần, cũng có nghĩa là ngôi sao.

Cho dù Tạ An Ninh đã có nhiều kinh nghiệm, cậu cũng xém bị chính dàn ý của mình làm cho nội thương, truyện này mở đầu bằng những mẩu chuyện vui vẻ ở trường học, thân phận của nam nữ chính đều rất bình thường, chính là loại hoan hỉ oan gia, làm người đọc phải thầm cười, giống như bên cạnh mình có một nhân vật như vậy tồn tại thật.

Đây mới chỉ là mở đầu, bi kịch sẽ không xuất hiện cho đến tận cuối cùng, nhưng biên tập Hy Hy đã có kinh nghiệm từ trước, cô lập tức cảm giác được không khí đau thương sắp đập thẳng vào mặt cô.

“Có khi lần này sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.” Biên tập Hy Hy không khỏi nảy ra ý nghĩ như thế, nhưng sau đó cô lại lắc đầu, chỉ cần bây giờ, Tạ An Ninh không bị tẩy chay đến mức phải trốn đi đã là kết quả tốt nhất rồi……

Tạ An Ninh vừa bước xuống xe bay, ngay lập tức liền nhận được cái nhìn chăm chú đầy nhiệt tình của người xung quanh, ánh mắt nóng rực cả hơn lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Tạ An Ninh cắt tóc……

Ngày hôm qua xảy ra nhiều chuyện như vậy, cũng làm cho những người ở đây ý thức được rằng, Tạ An Ninh không chỉ có vẻ ngoài, cậu ta còn là thiên tài hội họa đặc biệt đó!

Một người vừa tài hoa lại vừa đẹp như vậy, không kém là bao so với Ninh Tu Cẩn! Sao bọn họ lúc trước lại điên cuồng làm nhục cậu ta để làm gì, người tài giỏi như thế phải đội lên đầu mới đúng!

“Tôi lúc trước đã nói là đàn anh Tạ chắc chắn không phải người thường! Thế mà các ông còn không tin!”

“Thôi đi, lúc mỉa mai người ta thì ông là thằng hét to nhất đấy, tôi mới là người thật lòng yêu quý đàn anh Tạ đây!”

“Mấy người không biết xấu hổ à! Ai mà chẳng biết thái độ trước kia của mấy người, tôi thừa nhận tôi đã từng chửi bới đàn anh Tạ, nhưng tôi bây giờ chính là fan trung thành đến chết của anh ấy!”

……………

……

Tuy Tạ An Ninh đã đoán được tình hình từ sớm, nhưng cậu không ngờ mấy người này lại cãi nhau kịch liệt vì chuyện vớ vẩn như vậy, cậu mỉm cười nhìn mọi người, sau đó bước đi qua, cậu nghĩ mấy người này nhiều nhất cũng chỉ động võ mồm, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu…… Ai dè ngay sau đó, có vô số người khác ùa lên, nhao nhao đòi Tạ An Ninh kí tên cho họ, nữ sinh thì còn rụt rè một chút, nhưng nam sinh thì quả thật y như sói đói, Tạ An Ninh phải âm thầm dùng lực tinh thần tách những người này ra khỏi mình một khoảng.

Còn có người phát rồ, cởϊ qυầи áo, muốn Tạ An Ninh ký tên lên người cậu ta, mà cũng chỉ có Tạ An Ninh mới có thể bình tĩnh, thản nhiên ký tên cho đối phương được như vậy, những người khác nhìn thấy cũng thèm thuồng, bắt đầu cởϊ áσ theo…… Thế là trước cửa trường học có một đám người cởϊ qυầи áo, cảnh tượng quả thật làm người ta giật mình sợ hãi.

Nếu không nhờ cấp cao của trường học muốn tìm Tạ An Ninh sang nói chuyện, có khi Tạ An Ninh còn chưa thể thoát thân khỏi vòng vây của các bạn học đầy nhiệt tình này. Cậu bắt đầu tự hỏi mình có nên bắt chước Anders và Ninh Tu Cẩn, làm ra vẻ khó gần không……