Chương 12.1: Đúng là một tên trà xanh

Lúc này, cấp cao của trường liền nghĩ ra một cách, họ cho Tạ An Ninh học bổng cao nhất, còn xem xét tình huống, trợ cấp tiền cho học sinh nghèo khó, cung cấp miễn phí phòng trọ một người trong ký túc xá trường……Thậm chí còn có người nêu ý kiến muốn cho Tạ An Ninh trở thành gương mặt đại diện cho trường học để làm tuyên truyền, nhưng mà Tạ An Ninh bây giờ mới chỉ vẽ được một bức tranh, tình hình sau này còn không biết có ổn định hay không, nên đề nghị này tạm thời bị xếp qua một bên.

Mà ở trên mạng, mọi người cũng không còn dám nói xấu Tạ An Ninh như trước…… Và buồn cười ở chỗ, bọn họ còn có thể nhục nhã được Tạ An Ninh hiện tại sao? Chi bằng nói bọn họ đều đã thành fan của cậu hết rồi.

Ngay cả những lời nhục mạ Tạ An Ninh hồi trước đều bị xóa bỏ, cấp cao của trường sợ Tạ An Ninh đọc được, sẽ thấy đau khổ rồi sinh ra ý định nghỉ học, thế thì phiền lắm! Phải làm cho Tạ An Ninh cảm nhận được sự ấp áp của một gia đình bình thường khi học ở ngôi trường này.

“Nhưng mà tôi vẫn không hiểu, lực tinh thần hồi trước của Tạ An Ninh không phải chỉ là cấp E thôi sao? Làm thế nào lại đột nhiên lợi hại như vậy, cho dù đột phá thì cũng quá mạnh rồi!”

Tư chất của lực tinh thần được quyết định ngay từ lúc bắt đầu, nhưng lực tinh thần vẫn có thể được nâng cao từ từ, hơn nữa nếu không có thể chất tương ứng thì không thể phát huy hết khả năng.

Cho nên có một số người vào giai đoạn sau, lực tinh thần bỗng nhiên mạnh lên, nhưng trường hợp như Tạ An Ninh thì biếи ŧɦái quá rồi!

“Tôi nghe nói có người tuy rằng lực tinh thần rất mạnh, nhưng làm thế nào cũng không dùng được, người như thế nếu bị cái gì đó kí©h thí©ɧ mạnh mẽ, sẽ bỗng dưng có thể phát huy hết khả năng…… Không lẽ đàn anh Tạ cũng là trường hợp như vậy?”

Lời này vừa ra, phần lớn người lập tức tin vào nó.

Tạ An Ninh bị chuyện gì đó kí©h thí©ɧ mãnh liệt, ai mà chẳng biết! Nào là bị Ninh Tu Cẩn khinh thường, sau đó còn bị bao nhiêu người trong trường mỉa mai như vậy…… Còn nghe nói cậu ta bị fan của Ninh Tu Cẩn đánh cho nhập viện nữa.

Nếu là trước kia, mọi người chắc sẽ cảm thấy tên rác rưởi đũa mốc mà chòi mâm son này bị đánh là xứng đáng, nhưng hiện tại, vừa nghĩ tới thì ai cũng cảm thấy tức giận, người ta là thiên tài đó, đánh xong rồi bị gì thì làm sao đây!

Còn những người trước đây từng châm chọc Tạ An Ninh, lúc này họ đều cảm thấy mình thật sự là đồ ngu. Nếu Tạ An Ninh xuất sắc như vậy mà còn không xứng với Ninh Tu Cẩn thì cả cái trường này còn ai có thể xứng đôi.

Còn có việc Anders từng làm cũng khiến người ta phải bàn tán rôm rả, ai ai cũng cảm thấy gã này cực kỳ vô liêm sỉ, bày ra bộ dáng ngạo mạn như thế để tiếp cận Tạ An Ninh, nhưng thật ra chỉ để trêu ghẹo cậu…… Hơn nữa ai cũng biết chuyện Anders là bạn tốt của Ninh Tu Cẩn, bây giờ nghĩ lại, có khi việc Ninh Tu Cẩn từ chối lúc trước, nói không chừng là do chính gã đổ thêm dầu vào lửa…… Đúng là một tên trà xanh!

Anders sau khi biết mình bị nói như thế thì dĩ nhiên là giận tím mặt, nhưng mà nghĩ lại chuyện mình cho người đánh hội đồng Tạ An Ninh, sắc mặt gã lại khó coi hơn.

Nếu hỏi gã có hối hận không, gã đương nhiên sẽ chỉ cười lạnh, tỏ ý là Tạ An Ninh đáng bị như vậy. Nhưng trong lòng gã nghĩ gì, cũng chỉ có chính gã biết.

Sau đó, Anders sầm mặt, gọi đàn em dùng quyền lực xóa hơn phân nửa những bài viết thảo luận có nhắc tới gã.

—————————————

Trước cửa sổ sát đất, một thanh niên tuấn tú tóc đen đang nhìn chăm chú phong cảnh bên ngoài.

Nếu có người đến đây, chỉ cần liếc mắt qua là có thể nhận ra tòa nhà có kiến trúc rất đặc biệt này chính là Học viện Quân Sự Đệ Nhất của Đế Quốc.

Nơi này có thể nói là một trong những trường quân đội ưu tú nhất trên cả Đế Quốc, người có thể vào học trong này đều là bậc thiên tài xuất sắc, thận phận, bối cảnh, thực lực, thiên phú, hầu như là đứng đầu Đế Quốc.

“Thiếu gia Tín Hành, đã điều tra được, Ferdinand bây giờ còn nằm viện là do bị một người đánh bại trong trò chơi, hình như còn làm cho lực tinh thần mất ổn định, cho nên bây giờ mới rơi vào tình trạng như vậy.” Trong màn hình ảo ở bên cạnh gã, một người cung kính trả lời.

“Ra là vậy sao?” Thanh niên tóc đen xoay người lại, cười nhạo một tiếng, “Không thể ngờ là ta mới chỉ đi tập huấn một thời gian, cái tên Ferdinand này rốt cuộc đã bị ăn quả đắng, nhìn cái bộ dáng ngạo mạn trước kia của nó, còn tưởng là trên đời này không có ai trị được nó nữa chứ.” Gã lại ngẩng đầu nhìn, “Kẻ đánh thắng tên đó thì sao, điều tra được thân phận chưa?”

“Vẫn chưa được.” Thủ hạ lo sợ: “Thân phận của người này được che giấu vô cùng kín kẽ, cho dù có dựa vào quyền hạn của gia tộc chúng ta, cũng không có cách nào điều tra ra được……”

Gia tộc Cận Tín Hành chính là bên ngoại của Hoàng Hậu hiện giờ, thế mà lại không thể điều tra được thân phận của một người, có thể thấy thân phận của người này không bình thường.

“Đúng là đồ vô dụng.” Cận Tín Hành hừ lạnh một tiếng, “Điều tra không ra cũng không sao, bây giờ đi thu thập tư liệu về kẻ đó đi.”

“Chỉ biết là người này bỗng dưng xuất hiện, tuy lực tinh thần rất cường đại nhưng kỹ năng điều khiển robot lại không được tốt lắm, có thể thắng được Ferdinand coi như phần lớn là nhờ may mắn……”

Nói thế này cũng đúng sự thật, dù sao Tạ An Ninh chỉ có thể dựa vào lực tinh thần mạnh mẽ mới dám xông lên liều mạng như thế, nếu đối thủ có phòng bị, chắc chắn sẽ không thua dễ dàng như vậy. Ferdinand lúc trước quả thật rất khinh địch, hơn nữa sau đó lại hưng phấn quá mức…… nếu không sẽ không ăn quả đắng, đến giờ vẫn còn nằm trong bệnh viện.

“Là thế à? Ta đương nhiên muốn cho kẻ này và Ferdinand đều trở thành đá lót đường của ta.” Cận Tín Hành nhìn tư liệu của Tạ An Ninh, sắc mặt thay đổi một chút, trong thế hệ đồng lứa của các đại gia tộc, Ferdinand kia còn ngạo mạn hơn cả gã, thiên phú mạnh hơn hẳn gã, thường xuyên đạp gã xuống, làm Cận Tín Hành rất khó chịu, nhưng đi gây chuyện với đối phương thì không khác gì tự rước nhục vào thân.