Ngày hôm sau đến giữa trưa Tiểu Dũng mới từ từ tỉnh, thân mình giống như bị nghiền nát nhau vô pháp nhúc nhích.
Cậu chậm chạm hồi lâu mới có lại cảm giác vỗ vỗ vị trí bên người đã sớm lạnh, thấp thoáng ngửi được mùi thức ăn từ ngoài truyền đến, vui vẻ nhớ kế phụ đã trở về rất tốt, có cơm ăn ngon ăn.
Kế phụ không ở nhà cậu đều là ăn ở căn tin trường học hoặc đến cửa hàng tiện lợi mua thức ăn nhanh, bị dưỡng đến kén chọn làm sao ăn quen được. Hơn nữa thân thể mẫn cảm mỗi đếm thiếu chăm sóc, trong ngoài hư không làm cậu trở nên càng đói, tối hôm qua liền không tiết chế, vẫn luôn quấn lấy kế phụ đòi hỏi.
“Ngô…” Tiểu Dũng nhẹ thở gấp một tiếng, cảm giác dần dần trở lại, hai cái miệng nhỏ phía dưới vừa chua xót vừa trướng, ngậm gang tắc đem chất lỏng bên trong đều chặn lại.
Tối qua kế phụ bắn thật nhiều bên trong hoa huyệt, rót đến tràn đầy, đem người ôm vào trong ngực liền như vậy đi ngủ. Buổi sáng đổi giang tắc, lưu luyến hôn một hồi mới đi làm bữa sáng.
Không biết có thể hay không hoài thai?
Tay Tiểu Dũng run rẩy vuốt ve bụng nhỏ, mấy hôm trước kiểm tra sức khoẻ bác sĩ ngầm nói với cậu, khí quan nữ tính thường xuyên có dấu vết tính sự, cho nên nửa năm nay phát dục thật nhanh, tuy rằng tỷ lệ người song tính thụ thai rất thấp, nhưng nếu không muốn tuổi trẻ làm mẹ, cần phải cẩn thận. Còn nói với cậu tốt nhất là mang bảo hộ, nếu thật sự không được thì uống thuốc, nhưng đối cơ thể không tốt.
Sau đó Tiểu Dũng đi mua mấy hộp thuốc giấu đi, thừa dịp thời điểm kế phụ không chú ý sẽ lén ăn, nhớ lại tối hôm qua kịch liệt, không khỏi mặt đỏ thân mềm muốn đứng lên đi ăn.
Tiểu Dũng chống đỡ vài lần mới ngồi dậy chuẩn bị xuống giường, kế phụ mở cửa tiến vào liền thấy thiếu niên cả người trần trụi chân run run muốn mang dép, giữa hai chân còn lưu dấu vết thể dịch, bước tới hai bước đem người ôm trước ngực, săn sóc hỏi:
“Thắt lưng còn mỏi hay không? Miệng nhỏ có đau hay không? Ba ba nấu bữa sáng, mau rửa mặt đi ăn.”
Tiểu Dũng ghé vào trong lòng ngực hắn, nhỏ giọng oán trách:
“Mỏi chết, đi cũng không có sức, đều do ba ba.”
Kế phụ thuần thục xoa thắt lưng, nghiêng đầu yêu thương hôn hai má y, đem người chơi đùa một hồi để thả lỏng mới ôm đi phòng tắm rửa sạch cho cậu. Cũng không dám ở lại bên trong giúp cậu xử lý, sợ nhịn không được lại ăn một lần, thân thể Tiểu Dũng chịu không nổi.
“Ba ba ở ngoài cửa, có chuyện gì gọi ba.”
Hắn chuẩn bị tốt quần áo và khăn tắm chờ ở cửa, tuy rằng làm loại chuyện vặt vãnh này, trong lòng lại đầy ngọt ngào.
Tiểu Dũng ngượng ngùng mà rửa sạch bên trong, chỉ là ngón tay chạm vào một chút đều mẫn cảm đến không nhịn được, che môi thở gấp, tiếng rên ẩn nhẫn đứt quãng, kế phụ ngoài cửa nghe được cơn sóng dâng trào, siết chặt khăn lông trong tay, dưới háng vừa ngạnh vừa nóng, hận không thể lại nhét vào tiểu huyệt chảy nước ma sát.
Mười phút sau, Tiểu Dũng đẩy cửa phòng tắm ra, kế phu chờ lâu dùng khăn tắm bao lên, cúi đầu hôn khuôn mặt đỏ bừng.
“Làn da thật mềm.”
Tiểu Dũng đẩy hắn hai cái, thân mình tùy ý hắn lau, nào biết lau xong rồi thời điểm chờ kế phụ mặc quần áo cho cậu, lại thấy hắn lấy ra một cái hộp, trên mặt gợi lên tươi cười tà ác. Trực giác Tiểu Dũng liền biết không phải thứ tốt, mở ra liền thấy, vậy mà là một bộ trang phục tai thỏ!
Tai thỏ cài đầu, phía dưới nguyên bộ ngực lông xù, quần đùi ngắn ngủn, còn có một cái đuôi lông hình cầu.
“Con không mặc!”
Tiểu Dũng thoáng ném cái hộp, vòng qua hắn đi lấy áo ngủ.
Kế phụ cười đem người ôm trở về, nắm hai mảnh mông thịt tình sắc xoa nắn, ôn nhu dụ dỗ:
“Tối qua ba ba suy nghĩ, tao nhi tử mặc đồ con thỏ nhất định rất đẹp, hôm nay coi như là cho ba ba phúc lợi, mặc cho ba ba xem được không?”
“Đừng xoa…… Không cần……Rất xấu hổ.”
“Chỉ có ba ba nhìn sợ cái gì, huống hồ bộ dáng tao nhi tử xấu hổ nào ba chưa nhìn thấy qua?”
Lời nói không sai, dưới thân kế phụ Tiểu Dũng xấu hổ cũng không phải chuyện mới mẻ, cậu mấp máy môi, bỗng nhiên nhiên nghĩ không bằng nhân cơ hội này đem việc kia nói ra.
“Ngô……Con đều nghe ba ba…… Nhưng nếu con mặc…… về sau ba ba đều mang bảo hộ được không?”
Mấy ngày trước kiểm tra sức khoẻ trở về, Tiểu Dũng vẫn luôn muốn nói ra, cậu mới học đại học không muốn vì mang ,thai mà bỏ dở việc học, nhưng cậu biết kế phụ đối với chuyện cậu có thể mang thai đặc biệt chấp nhất, mỗi đêm làm đều bắn ngâm trong hoa huyệt đến hừng đông, thậm chí ban ngày cũng sẽ ở trước cửa làm thêm một phát, để cậu luôn ngậm. Tiểu Dũng thừa dịp lên lớp đi toilet rửa sạch, nhưng trong lòng luôn có chút bất an, sợ ngày nào đó thật sự có thai.
“Vì cái gì? Tao nhi tử không muốn sinh hài tử cho ba ba?”
Thanh âm trầm xuống, trong lòng Tiểu Dũng không khỏi trầm xuống theo.
Mấy ngày trước kiểm tra sức khoẻ trở về, kế phụ vẫn luôn thực vui vẻ, con riêng rốt cuộc có năng lực sinh em bé.
Nếu có hài tử, bọn họ chính là một nhà ba người hoàn chỉnh, tưởng tượng đến cảnh này liền ngọt, hận không thể nhanh đem người làm lớn bụng. Bất quá xem bộ dáng y là không muốn sinh?
“Ngô……Con mới vừa đi học…… Tạm nghỉ học không tốt lắm……”
Tiểu Dũng chôn đầu ở trong ngực không dám nhìn kế phụ, tay xiết chặt người, trong lòng thấp thỏm bất an.
Kế phụ dừng một chút, hai người im lặng, bàn tay ấm áp to xoa xoa đầu cậu, để người ngẩng mặt lên, trên mặt thu hồi ý cười, nghiêm túc nói:
“Nếu con không muốn, chúng ta chờ tốt nghiệp sinh được không? Con trước hảo hảo đọc sách, ba ba cũng để dành tiền sữa bột, về sau tiểu bảo bối sinh ra liền không cần lo ăn uống?”
Tiểu Dũng kinh hỉ trừng lớn mắt, lộ ra tươi cười vui vẻ, một phen nhào vào trong lòng ngực kế phụ, ngọt ngào chấp thuận:
“Ân! Ba ba tốt nhất!! Con yêu ba ba!”
“Hứa không bao giờ lén ăn thuốc tránh thai, đối thân thể không tốt, nghe sao?!”
Kế phụ đánh mông một chút, hắn đã sớm phát hiện trong phòng tắm cất giấu mấy thứ này, chẳng qua đang đợi con riêng nói ra.
Hắn cũng từng học qua, biết song tính nhân không dễ có thai như vậy, hơn nữa y mới trưởng thành, tỷ lệ càng thấp, vậy khắc chế một chút.
“Ô ô…… Ba ba không chịu mang bao…Con đành phải…… A…… Đừng đánh con…..”
Tiểu Dũng ủy khuất lại ăn vài cái đánh, kế phụ nâng mặt nhỏ nói:
“Con cũng không nói muốn mang bao a! Về sau có gì muốn nói thì thẳng thắn biết không? Không nghe lời liền không thao hoa huyệt, vừa lúc làm phía sau sẽ không hoài thai.”
“Không muốn…… Về sau đều nghe ba ba……”
Tiểu Dũng vội vàng ôm chặt người, vặn vẹo thân thể nhận sai.
Tay kế phụ vuốt ve da thịt trơn trượt, bắt đầu tâm viên ý mã, lấy bộ trang phụ con thỏ, cho Tiểu Dũng thay.
Kế phụ cọ tới cọ lui nóng bỏng nhìn chăm chú Tiểu Dũng đeo lên lỗ tai, đem áo ngực và quần đùi đều mặc vào, phía sau quần đùi còn mở một lỗ nhỏ, dùng để cái đuôi xuyên qua. Cậu nhéo đuôi thỏ vài cái, lấy khăn khử trùng xoa xoa, mới bĩu bĩu môi bất mãn tìm được phía sau đi vào.
Xong việc cậu lôi kéo vạt áo ngẩng đầu ngượng ngùng nhìn chăm chú vào kế phụ, phát hiện hắn thế nhưng mắt đều xem thẳng, ngơ ngác đứng đó, cánh mũi thư giãn, miệng phát ra thở gấp trầm thấp, đống dưới háng kia sắp căng rách quần, nhảy dựng mà biểu đạt cảm giác tồn tại.
“Ba ba!”
Tiểu Dũng đem khăn tắm ném lên mặt hắn, xấu hổ toàn thân đỏ bừng, tai thỏ run nhẹ:
“Mặc xong rồi! Đi ăn cơm sáng thôi!”
Không chờ người trả lời Tiểu Dũng liền đi ra ngoài, chưa đi được hai bước đã bị kế phụ kéo trở về, từ phía sau ôm gắt gao, ấm áp hơi thở đập vào vành tai, thanh âm ở bên tai ái muội mà nổ tung:
“Tiểu bạch thỏ có đói bụng không a? Ba ba uy con ăn cà rốt được không?”
“Ngô…… Đói nhưng con muốn ăn cơm!”
Tiểu Dũng mẫn cảm rụt rụt, quần đùi hơi mỏng cơ bản đấu không lại thân hình kế phụ nóng rực , như bị một bếp lò vây quanh, toàn thân vừa nóng vừa mềm, bụng cậu đã thì thầm kêu, muốn chơi cũng phải chờ cậu ăn cơm xong đã!
Kế phụ ôm chặt người, hít sâu vài lần, miễn cưỡng áp xuống tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt, thả tay để người đi ăn cơm.
Bữa sáng đầy bàn tuy rằng không phải bữa tiệc lớn, nhưng kế phụ phối hợp tốt dinh dưỡng và hương sắc, đủ mọi màu sắc trông rất đẹp mắt.
Hai người vùi đầu ăn một lúc, Tiểu Dũng cảm thấy đặc biệt ăn ngon.
Ăn cơm xong tự nhiên có thể làʍ t̠ìиɦ, nhưng kế phụ thương tiếc thân mình cậu, vốn dĩ muốn để cậu ăn chút hoa quả tiêu thực, chơi di động một lát rồi ngủ trưa buổi tối lại ăn, nào biết mới vừa rửa chén xong từ phòng bếp ra, liền thấy Tiểu Dũng ngồi trên ghế giống thỏ con non mềm nháy đôi mắt nhìn hắn. Bộ trang phục thỏ con mặc trên người thật sự quá thích hợp khí chất cậu trắng mềm, thoạt nhìn mang theo cổ thuần khiết vô sắc tình.
Tiểu Dũng vén lên áo ngực, lộ ra một đôi vυ" cup A nhỏ đáng yêu, trải qua nhiều lần khai phá, vốn dĩ hai vυ" bình thường như phát dục lần thứ hai, hiện tại như hai cái bánh bao nhỏ, phía trên quầng vυ" là hai điểm màu đỏ thẫm, mê người ngắt lấy.
“Ba ba……”
Cậu mềm mại kêu, tai thỏ theo động tác gật đầu run rẩy, đáng yêu làm sói xám có cà rốt hô hấp thô nặng.
Kế phụ đi tới vài bước, có thể thấy phồng lên dưới háng, hắn duỗi tay vuốt ve mặt Tiểu Dũng, thấp giọng hỏi:
“Muốn ba ba làm cái gì?”
“Ngô…… Hút hút tiểu núʍ ѵú…… Ngô…… Còn có, làm con…..”
“Thật là tiểu bạch thỏ dâʍ đãиɠ.”
Kế phụ đem cậu bế lên, làm cậu mặt đối mặt khóa ngồi trước người hắn, tay xoa một bên tiểu bánh bao thơm ngon, còn bên kia thì hút. Đầu lưỡi linh hoạt vòng quanh quầng vυ" liếʍ láp, đem người chơi đến vòng eo loạn run, miệng cũng rêи ɾỉ lên.
“A…… Dùng sức hút con…… A…… Thật thoải mái……”
Hàm răng nhẹ nhàng kéo đầṳ ѵú ra bên ngoài, Tiểu Dũng đột nhiên run lên một chút, tay chống ngực kế phụ, phía dưới nhanh chóng bắn ra, quần đùi ướt thành một vũng.
Kế phụ cười nhẹ duỗi tay lấy côn ŧᏂịŧ cương cứng bên trong, thuận thế xuống cách quần khıêυ khí©h phía dưới đi vào hoa huyệt phiếm ướt.
“A…… Không cần…… Hảo ngứa…… Đừng sờ……”
Tiểu Dũng ưỡn ngực đưa lên bên vυ" kh được an ủi, phe phẩy cổ kế phụ đòi hỏi.