Chương 5-2: Tao thỏ con và cà rốt

Kế phụ vỗ nhẹ mông cậu, lông xù xúc cảm thật tốt, không khỏi cảm thấy chính mình tối qua mua thật quá đúng, con riêng vừa trắng vừa mềm nhất thích hợp cos (cosplay) con thỏ, làm y nhớ kỹ thân thể là thuộc về sói đuôi to hắn!

Để y còn dám mỗi ngày ở bên ngoài trêu chọc nữ đồng học!

“Không cần cái gì nha? Không cần cà rốt ba ba? Hảo thô hảo cứng nga?”

Hắn cố ý xuyên tạc ý tứ, dưới háng cọ đỉnh vài cái, dươиɠ ѵậŧ ngạnh nóng cách quần nhẹ nhàng va chạm hoa huyệt, một bên nhéo cái đuôi ra ra vào vào thọc vào rút ra hậu huyệt. Bị trước sau giáp công Tiểu Dũng nháy mắt mềm nhũn, vốn không nhiều sức lực, hiện tại càng là một bãi nước, bất chấp tiểu núʍ ѵú, lắc mông rầm rì.

Cha kế không tính toán thỏa mãn cậu nhanh như vậy.

“Tao con thỏ muốn? Cái miệng nhỏ nào muốn a?”

“Ngô…… Nhanh lên…… Nhanh lên tiến vào……”

“Ba ba chỉ có một cây cà rốt, không thể đồng thời thỏa mãn thỏ con nha, rốt cuộc là cái nào?”

Cái gì cà rốt thỏ con, đây là mẫu giáo sao! Tiểu Dũng vưag thẹn vừa giận trừng mắt hắn. Hai cái huyệt đều càng ướt càng tao, cậu không biết nên muốn cái nào, rõ ràng ngày thường kế phụ luôn là trước làm hoa huyệt mới chơi phía sau, có chủ kiến thật sự, đâu giống hôm nay nhiều lời như vậy!

“Tao thỏ con mau nói a!”

Kế phụ vui mừng xem bộ dáng cậu tao khí tràn đầy khó xử, cúi đầu ngậm lấy miệng nhỏ chu lên liếʍ láp, tay ôm thịt mềm, cảm thấy như thật sự ôm một con thỏ.

“Ngô…… Ngô……”

Tiểu Dũng bị làm cho thực thoải mái, xoắn hông dùng hạ thể ướt đẫm ma xát hắn, quần đùi dệt vải mỏng, đáy chậu sớm bị chất lỏng làm ẩm ướt, lúc này dính dính dán trên người đặc biệt không thoải mái, cậu hừ thấp hai tiếng, dùng chóp mũi cọ kế phụ khẩn cầu.

“Thỏ con ngoan ngoãn, mau nói a, bằng không ba ba làm sao biết uy cái nào nha?”

Ngữ khí kế phụ ấu trĩ, lại tình sắc vuốt sau lưng loã lồ, lại như khıêυ khí©h thúc giục.

“A…… Làm hoa huyệt…… Nhanh lên a…… Chán ghét ba ba……”

“Đây chính là con nói, kia cà rốt ba ba liền làm hoa huyệt.”

Kế phụ cười vỗ vỗ mông cậu. Tiểu Dũng mềm nhũn như mì sợi, chân đỡ bàn ăn dựa đứng, bất chấp cái bàn sạch sẽ hay không, thấy kế phụ đĩnh dưới háng no căn đi nhanh vào phòng, cởi hết quần áo chỉ bao áo mưa đi ra.

Ban ngày dưới ánh mặt trời, rõ ràng thấy thân thể kế phụ hùng tráng, cơ bắp đầy đặn, cơ bụng như khối gạch đẹp đẽ, dương căn phía dưới thâm tím đứng lên, uy phong lẫm liệt, bị một lá móng nửa trong suốt bao gắt gao, như tùy thời mà phá huỷ.

“Ngô……” Tiểu Dũng mẫn cảm thở gấp một tiếng, chỉ là nhìn kế phụ như vậy chân đã mềm đến không đứng được.

“Còn không cởϊ qυầи nằm xuống?”

Kế phụ cười một tiếng, bước tới, đống giữa hai chân kia theo đi lại mà lúc lắc, Tiểu Dũng ô một tiếng, dưới thân trào ra một bãi chất lỏng, tay run rẩy vài lần mới kéo quần đùi xuống.

Kế phụ làm tiếp cậu, đem chỗ chân cong kéo quần đùi xuống dưới, bắt lấy chân dài trụ eo mình, thỏ con hạ thân trơn bóng cứ như vậy mở rộng ra nằm ngửa trên bàn cơm, xấu hổ ngượng ngùng chờ đợi uy cà rốt.

“Thật tao.”

Kế nhịn không được duỗi tay xoa nắn bộ ngực giống tiểu bánh bao, da thịt tuyết trắng rất nhanh có thêm dấu tay, Tiểu Dũng híp mắt diễm lệ thở dốc, hạ thân uốn éo cọ xát:

“Ba ba…… Nhanh lên tiến vào…… A…… Uy con……”

Kế phụ phụ cố ý làm cậu cảm thụ bao một chút, một đường cọ vách trong đùi kiều nộn, khó khăn lắm ngừng trước hoa môi:

“Muốn ba ba đi vào, phải nói thế nào?”

“Ngô……”

Tiểu Dũng hướng về phía sau đưa hoa huyệt tới côn ŧᏂịŧ yêu nhất hút vào, kế phụ dùng lực áp chế động tác cậu, dưới thân loạn cọ nhưng cổng không vào.

“Nói như thế nào? Nhanh như vậy đã quên? Lúc trước đã dạy con.”

“A…… Lão công…… Làm em sao…… Đem em làm hoài thai…… A……”

Vừa dứt lời kế phụ liền gấp không chờ nổi cắm vào, qυყ đầυ phá vỡ hoa môi đỉnh tới chỗ sâu bên trong, bαo ©αo sυ ma xát vách trong kiều nộn. Tiểu Dũng vừa sướиɠ vừa ngứa, hét lên vài tiếng, hoa huyệt càng ướt càng mẫn cảm, thịt mềm run rẩy muốn trốn tránh ma xát, lại bị cán thô to căng đến tràn đầy không chỗ trốn.

Hoa huyệt khẩn vừa nộn quả thực đưa kế phụ lên thiên đường, tuy cách một tầng cao su không thoải mái như trước kia, bất quá vẫn nên tôn trọng ý nguyện tiểu gia hỏa. Kế phụ biến toàn bộ thiệt thòi hóa thành tiến công mãnh liệt, vùi đầu bạch bạch bạch đâm mấy chục lần, mới thả chậm động tác làm người ô ô thở dốc.

“A…… Thật thoải mái…… Muốn làm chết…… Chậm một chút…… A……”

“Cà rốt lão công lớn không lớn? Làm con sướиɠ sao?”

“A…… Thật lớn…… Lão công hảo bổng…… Làm chết tao thỏ con…… A……”

Thân thể kịch liệt va chạm làm bàn hình chữ nhật đỉnh đến di chuyển về trước, ly trên bàn phát ra âm thanh va chạm thanh thuý. Tiểu Dũng thét chói tai nắm chặt cánh tay kế phụ, tai thỏ loạn run, thân thể nâng lên, chủ động đón ý mỗi một đợt tiến công.

Kế phụ hạ thấp thân mình đem người vây ở phía dưới, nhìn chằm chằm biểu tình cuồng loạn của cậu, thịt căn không ngừng hung mãnh chống đối cung khẩu, như hùng sư nóng nảy cuồng nhiệt bắt xé con mồi.

“Không cần…… A…… Làm xuyên…… Điểm nhẹ…… A……”

Tiểu Dũng cảm nhận va chạm so với hôm qua càng mãnh liệt, chỗ sâu tê dại phát đau, như bị đâm thủng. Cậu cuồng loạn múa máy tay, bị kế phụ nắm đè ra hai bên, cúi đầu hôn lên miệng nhỏ, nuốt xuống rêи ɾỉ, đem người ngô ngô a a mà an ủi.

Hắn làʍ t̠ìиɦ sự rất bá đạo cường thế, tuy thương tiếc Tiểu Dũng khí quan không phát dục hoàn chỉnh, hiện tại nếu bác sĩ đều nói có thể, đương nhiên phải hảo hảo yêu thương !

“Ngô…… Ngô…… Ngô……”

Tiểu Dũng xoắn thân muốn giãy giụa, lại bị thịt căn kế phụ đóng đinh trên bàn vô pháp nhúc nhích, chỉ có thể nằm ngửa thừa nhận từng đợt xỏ xuyên dày đặc. Khắp người tựa hồ không còn cảm giác, chỉ có miệng nhỏ dưới thân truyền đến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, sướиɠ đến trước mắt trắng bệch, não bộ trống rỗng, nước bọt không kịp nuốt theo cằm chảy xuống bàn, rất nhanh tụ thành một vũng nước nhỏ trong suốt.

Kế phụ hung mãnh làm mười tới phút, rốt cuộc đem cung khẩu Tiểu Dũng khai phá. Qυყ đầυ đỉnh mở khe hở, nhục bích tựa hồ càng nộn càng thẹn thùng, bị cán nóng rực hung hăng cọ, run rẩy siết chặt, đặc biệt hôm nay còn mang bao, càng làm cho vách tường tử ©υиɠ sướиɠ đến mất khống chế. Kế phụ bị kẹp đến thở gấp ra tiếng, ấn hạ bụng Tiểu Dũng, như muốn hai trứng đều chen vào. Đâm mấy chục lần, chính mình cũng chịu không nổi, tinh quan đại phát, một cổ nùng tinh phun ra trong bao.

Vách trong miệng nhỏ vẫn kẹp chặt, dươиɠ ѵậŧ bên trong tàn sát bừa bãi, hai người đồng thời rêи ɾỉ ra tiếng, mặc kệ vách tường có mỏng hay không, trầm luân trong kɧoáı ©ảʍ không thể thoát ra, đặc biệt là Tiểu Dũng, khóc đến rối loạn, tai thỏ cũng bị đυ.ng vào rớt xuống dưới, đầṳ ѵú run lên, hai chân run rẩy. Trên bụng nhỏ tất cả đều là chất lỏng chính mình bị cắm bắn, toàn thân ướt mồ hôi như từ trong nước vớt ra.

“A…… Thật thoải mái…… Ba ba…… Ô……”

Kế phụ nhắm hai mắt hưởng thụ vách trong mềm mại sau cao trào, tuy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn ra bao làm hắn không thoải mái, nhưng nhịn không được miệng nhỏ hút, như vô số tay nhỏ mát xa. Hắn chậm rãi đỉnh động vài cái, đem thân mình mẫn cảm cắm đến xoay vặn, mới nâng thân buông người ra, rút thịt căn lấy bao ra, không nghĩ ngợi ném xuống, hắn cầm bao nặng trĩu, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đổ xuống tay, ngay sau đó bôi lên côn ŧᏂịŧ chính mình như cũ cương cứng.

“Ngô…… Ba ba……?”

Tiểu Dũng thấy thịt căn nhiễm bạch trọc, có chút khó hiểu nhìn chằm chằm kế phụ.

Cùng kế phụ giao hợp nhiều như vậy đây là thứ không tự mình ăn đến nay, trong lòng không khỏi có chút mất mát nhàn nhạt.

“Tao thỏ con đừng lãng phí, đều ăn chúng nó được không?”

Kế phụ kéo ghế dựa ngồi xuống, dương căn để Tiểu Dũng tới liếʍ.

Trên bàn cơm thân thể Tiểu Dũng ngang dọc run run vất vả khép lại hai chân, cậu chống dậy, cơ khát nuốt nuốt nước miếng. Dươиɠ ѵậŧ kế phụ quá tuyệt, cậu cảm thấy nam tính nên như vậy, qυყ đầυ hùng tráng, gân xanh nổi lên, không giống mình hồng nhạt tú khí, như tiểu cô nương trơn mềm.

Mang cảm giác sùng bái, Tiểu Dũng quỳ gối giữa hai chân kế phụ, duỗi lưỡi liếʍ bạch trọc phía trên.

“Ngô…… Ngô……”

Kế phụ đỡ gáy cậu, khen ngợi vỗ nhẹ, vừa lòng nhìn con riêng giống tiểu miêu ăn ngon thịt căn mình. Hắn đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót trong lòng bàn tay lại bôi lên phía trên, con riêng lập tức vui mừng ngậm lấy hút, một chút cũng không cảm thấy bẩn, miệng nhỏ đỏ bừng còn lưu dấu vết hôn sâu vừa rồi, hơi hơi sưng đỏ, mang theo một cỗ mỹ cảm làm nhục.

“Tao thỏ con thích căn cà rốt này sao?”

Hắn vuốt gương mặt bị qυყ đầυ căng đến phình lên, bị xúc cảm lấy lòng trong lòng phát ngọt, càng thêm mềm thanh âm dụ dỗ người:

“Không đủ nói ba ba, không cần lo đói bụng.”

“Ngô…… Ngô……”

Tiểu Dũng vội vàng liếʍ mυ"ŧ không rảnh trả lời, chỉ cảm thấy côn ŧᏂịŧ trong miệng vô cùng thơm ngọt, nhịn không được ăn một lần lại một lần không muốn nhả ra.

Kế phụ sợ cậu hàm trụ lâu sẽ mỏi, xem cậu run rẩy hai chân liền biết thể lực tiêu hao, một lát sau lvuốt mặt làm cậu rời khỏi, đầu lưỡi lưu luyến đuổi theo qυყ đầυ muốn liếʍ láp, bị kế phụ nhéo vài cái, mới ô ô ngẩng đầu lên nhìn.

“Ngoan, trước nghỉ ngơi một chút.”

Kế phụ bế người lên ấn ngồi trên đùi, sờ sờ cái đuôi con thỏ phía sau, như cũ cắm hảo, tách ra hai chân cậu, dùng dương căn cọ hoa môi, trêu đùa lại không cắm vào, vừa chơi vừa chờ Tiểu Dũng khôi phục sức lực.

“A…… Không cần…… Hảo ngứa…… Ba ba tiến vào……”

Tiểu Dũng dán trên cổ hắn không ngừng thúc giục, bị kế phụ xia mông mới thoáng an tĩnh:

“Ba ba không mặc áo mưa, tao thỏ con bị làm hoài thai liền tiếp tục mắng ba!”

“Ngô…… Chính là muốn…… Muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙…… Lão công uy con sao……”

Cậu biết kêu ba ba đã không thể thỏa mãn, ngược lại sửa miệng ngọt nị mà kêu lão công. Kế phụ hít sâu một hơi, đè xuống ý nghĩ muốn làm chết vưu vật này, duỗi tay nắm côn ŧᏂịŧ hai người:

“Cùng ba ba bắn ra được không? Miệng nhỏ phải nghỉ ngơi một chút, không thể lại chơi.”

Tiểu Dũng bị gậy thịt kế phụ ma sát run lên, cúi đầu nhìn hai dươиɠ ѵậŧ đối lập gần nhau thế nhưng có điểm đẹp, thâm tím với hồng phấn, thô tráng với non mịn, cũng vươn tay, dùng lòng bàn tay kiều nộn cọ xát qυყ đầυ kế phụ, một bên mềm mại thở dốc, dụ dỗ nam nhân.

“A…… Ba ba dươиɠ ѵậŧ hảo thô…… Muốn phá huỷ lòng bàn tay…… A……”

Kế phụ không nghĩ cậu có thể phát tao như vậy, cũng sinh ra ý vui đùa, vừa ma xát thịt phấn, vừa dùng qυყ đầυ chống đối lòng bàn tay, miệng cũng phụ họa:

“Thao xuyên bàn tay thỏ con, toàn thân đều nộn như vậy, cùng tiểu cô nương giống nhau!”

“A…… Thao xuyên nó…… Toàn thân đều là ba ba…… Tùy tiện thao……”

Kế phụ hài lòng nâng cằm người lên hôn thật sâu, hai người chơi một hồi, Tiểu Dũng bị bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy bụng, vặn bẹo không muốn chỉ muốn côn ŧᏂịŧ. Lúc này kế phụ chỉ có thể rút ra đuôi tròn cắm vào hậu huyệt, nghĩ nghĩ thuận tay lại đem cái đuôi nhét vào đằng trước, làm tao thỏ con giống như từ hoa huyệt mọc ra cái đuôi, vừa dâʍ đãиɠ vừa đáng yêu mà bị đỉnh đến thân thể loạn run, kêu đến giọng nói nghẹn ngào còn không cam lòng, thẳng đến phía sau không hề cách trở ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙, mới miễn cưỡng rầm rì hôn mê.

Kế nhìn vưu vật trong lòng ngực, nhận mệnh rút ra dương căn còn chưa thỏa mãn, ôm Tiểu Dũng vào phòng tắm thanh tẩy.