Chương 4

Edit: Moonmimi

Kim Tan giống như ở bất luận thời điểm nào đều là quái đản lại ngạo mạn, hắn dùng bảng xếp hạng thương giới đi phê phán bạn học cùng trường, những học sinh ở ngoài bảng xếp hạng, có đôi khi Kim Tan sẽ làm lơ bọn họ, có đôi khi cũng sẽ tra tấn bọn họ. Những học sinh bị làm lơ, cũng sẽ không tức giận trong lòng, ngược lại sẽ cảm thấy may mắn giống như phạm nhân được đặc xá tử hình, ngược lại có một ít người, sẽ phi thường ‘ vinh hạnh ’ được Kim Tan vắt hết đầu óc dùng tàn nhẫn thủ đoạn tra tấn, làm cho bọn họ trong khoảng thời gian tại trường học vĩnh viễn đều không dám ngẩng đầu.

Lee Bo Na ghé vào trên bàn học nhàm chán dùng ngón tay khảy bút màu sắc sặc sỡ trên bàn, trong đầu lại nghĩ đến Kim Tan, thậm cô còn đang suy nghĩ đến hình ảnh hôm nay lúc nhìn thấy Kim Tan nói chuyện với nữ sinh khác trên hành lang, nghĩ đến đây trong lòng cô tựa như đổ cả chai dấm vậy, cả người đều cảm thấy chua, rất khổ sở.

Thanh âm ồn ào bên ngoài phòng học càng ngày càng lớn, có nhóm bạn học kết bạn với nhau đi về hướng một đầu khác của hành lang, bước chân rất hưng phấn, còn thỉnh thoảng thảo luận chuyện gì đó.

Lý Bảo Na nhìn cảnh tượng phía bên ngoài cửa sổ, mày nhăn lại. Cô hình như đã nhận ra điều gì đó, vội đứng lên đi ra ngoài khiến cho ghế dựa cọ xát cùng sàn nhà gây ra tiếng vang.

Chờ cô đi theo dòng người đến bên cạnh quảng trường loại nhỏ trong trường học, giống như đã đoán trước thấy được Kim Tan đang bắt nạt bạn học, trên môi hắn là nụ cười tùy ý mà kiêu ngạo, tựa như đang trào phúng bộ dáng chật vật của người bị bắt nạt.

Một bên bọn học sinh nhỏ giọng thảo luận.

“Nghe nói bạn học kia là học sinh năm nay mới chuyển tới, giống như là học cùng lớp với Kim Tan .”

“Nguyên lai là học sinh xếp lớp, trách không được nhìn không thuận mắt như vậy.”

Lời nói đương nhiên này làm Lee Bo Na nhíu mày.

Lưng của nam sinh bị bắt nạt đều dựa vào trên tường, trên trán đổ mồ hôi lạnh, cả người run rẩy không dám nhìn vào đôi mắt của Kim Tan. Rõ ràng Kim Tan không thích nhất là bộ dáng dọa phá gan của nam sinh kia, khóe môi nâng lên độ cung châm chọc, hắn duỗi tay nắm cổ áo cậu ta,

“A, cậu là con gái sao? Gan của con gái so với cậu đều lớn hơn đấy.”

Nghe vậy nam sinh lại vẫn như cũ không có nửa phần tức giận, ngược lại ở trong tiếng cười nhạo chung quanh sắc mặt trở nên trắng bệch, cơ hồ sắp bị dọa tè ra quần, cả người run rẩy không ngừng.

“Chậc.”

Trên mặt Kim Tan rốt cuộc xuất hiện một tia ý cười ác liệt, chậm rãi nói:

“Cũng không nên làm chuyện mất mặt nha.”

Hắn chỉ liếc mắt một cái nam sinh đã run đến mức không đứng vững được.

Kim Tan nắm cổ áo nam sinh kéo cậu ta đứng dậy, nam sinh bị cưỡng chế lôi kéo cổ áo, từ xa nhìn qua giống như là bị Kim Tan kéo theo vậy.

Choi Young Do ngồi trên ghế gỗ dài ở bên cạnh, hứng thú tràn đầy nhìn Kim Tan bắt nạt bạn học mới,

“A ——”

Âm cuối kéo dài,

“Nhìn bộ dạng cậu ta như vậy sẽ không lập tức bị dọa chảy nướ© ŧıểυ đi?”

Câu nói của Choi Young Do khiến cho Kim Tan chú ý, hắn xoay đầu nhìn qua, đang muốn nói cái gì đó, lại đột nhiên thấy được Lee Bo Na đang đứng cách hai mét phía sau Choi Young Do, sắc mặt cô rất bình tĩnh, nhưng mày lại nhíu một chút, hai bàn trắng nõn nắm lại ở phía trước váy đồng phục, nhìn qua giống như rất khẩn trương.

Cô…… Cũng sợ hắn?

Cũng không biết vì cái gì, Kim Tan đột nhiên cảm thấy hưng phấn trong lòng phai nhạt đi xuống, nguyên bản nụ cười ác liệt trên môi cũng dần dần biến mất. Bàn tay hắn đang gắt gao nắm cổ áo nam sinh giống như vô ý thức chậm rãi buông ra, nam sinh lập tức liền ngã xuống trên mặt đất.

Choi Young Do vốn đang không rõ Kim Tan đây là làm sao vậy, kết quả giây tiếp theo liền nhìn thấy Kim Tan thu hồi tầm mắt xoay người nhìn về phía nam sinh đang chật vật quỳ rạp trên mặt đất. Choi Young Do tựa như phát giác ra cái gì, quay đầu nhìn thoáng qua, liền thấy được Lee Bo Na đang ở trong đám người.

Hiển nhiên vừa rồi Kim Tan cùng Lee Bo Na nhìn nhau.

Còn không đợi anh ta thấy rõ biểu tình của Lee Bo Na, liền thấy cô xoay người đi ra đám người.

Trong nháy mắt Choi Young Do đã hiểu, đột nhiên cười ha hả,

“Kim Tan, sao tôi lại cảm thấy…… Cậu trở nên ngoan hơn đấy?”

“Để tôi đoán xem xem, là vì ai đây?”

“A, lực lượng của tình yêu thật là vĩ đại!”

Tuy rằng cười lớn, nhưng biểu tình trên mặt anh ta nhìn qua lại không có cao hứng như vậy, thậm chí giữa mày ẩn chứa vài phần tối tăm.

Kim Tan quay đầu nhìn về phía anh ta, mày nhíu lại một chút. Hắn tự nhiên hiểu được nguyên nhân Choi Young Do biến sắc mặt.

Lee Bo Na xuyên qua đám người, trên hành lang cơ hồ không có người nào. Cô nâng tay lên che mặt, hiện tại phỏng đoán trên mặt cô nhất định rất hồng, bởi vì cô cảm thấy gương mặt mình rất nóng.

Lúc Kim Tan cùng cô nhìn nhau, tuy rằng chỉ có hai giây, hơn nữa cô cũng không có xem hiểu ánh mắt của Kim Tan có ý gì, nhưng như vậy cũng làm cô cảm thấy rất thẹn thùng.