Chương 2: Giao ước đầu tiên.

...

Vì phải ngồi máy bay suốt mười mấy tiếng cộng với cả thời gian chờ đợi để nối chuyến bay về Thái nên Cheer rất mệt mỏi và đã ngủ suốt từ trưa hôm qua cho đến sáng ngày hôm sau.

Lúc Cheer thức giấc thì cũng đã gần 7 giờ sáng. Nhìn đồng hồ, cô mệt mỏi cố gắng ngồi dậy vào toilet để vệ sinh cá nhân và lê bước xuống nhà tìm thứ gì đó để lót dạ.

Khi Cheer đi ngang qua phòng khách cô không thấy ai ở đó cả nên đã bước thẳng xuống bếp. Từ đằng xa cô thấy Ann đang ngồi dùng điểm tâm sáng nhưng lưng chị thì hướng về phía cô. Cheer nhét môi cười rồi bước thật khẽ đến cạnh Ann, cô dang tay ôm trọn chị vào lòng từ phía sau và áp má mình vào má Ann thỏ thẻ:

"Chào buổi sáng mẹ kế xinh đẹp của con!"

Ann giật thót người quay lại, chị nuốt không trôi miếng thịt vừa cho vào miệng và theo phản xạ chị cố gắng vùng khỏi vòng tay Cheer:

"Cô..."_ Ann bị nghẹn ở cổ nên không thể nói thành câu hoàn chỉnh, chị bối rối đưa tay vuốt liên tục vào cổ mình.

"Mẹ làm gì hoảng hốt dữ vậy? Con chỉ dê mẹ một chút thôi mà... Mẹ có cần phải thích thú đến thế không?"_ Cheer buông chị ra rồi mỉm cười.

Cô đưa hai lòng bàn tay ngửa lên trời rồi nhúng vai nhìn Ann vô tư nhưng vô số tội nói một cách hết sức bình thản.

Ann trợn trắng mắt nhìn Cheer nhưng vì chị đang nghẹn nên không thể đáp trả lại lời Cheer.

"Xoảng..."

Min - người giúp việc nhà cho Ann đang đứng dưới bếp, cô vô tình bắt trọn toàn bộ khoảng khắc hành động và lời nói của Cheer vừa làm với bà chủ của mình nên đã làm rơi chiếc xẻng trên tay xuống đất, mặt cô tái nhợt nhìn Cheer không chớp mắt.

"Tôi đùa thôi mà! Chị không cần căng như thế!"_ Cheer nhét môi cười với Min rồi kéo ghế ngồi xuống cạnh Ann.

Lúc này vυ" Mon nghe thấy tiếng động dưới bếp nên đã chạy xuống nhà xem sao. Cheer ngước lên nhìn vυ" Mon cười nói:

"Con đói, vυ" có gì cho con ăn không?"

"Dạ... Tiểu thư dậy rồi hả? Vυ" có nấu món tiểu thư thích đó!"_ Vυ" Mon vui vẻ bước xuống bếp mang đĩa thức ăn bà đã chuẩn bị cho Cheer và quên luôn chuyện khiến bà phải chạy xuống bếp.

Ann đứng đó cầm ly nước lên uống vài ngụm để cố nuốt trôi miếng thịt khi nãy... Chị thở ra khi cuối cùng cũng nuốt được. Ann quay sang liếc Cheer bằng ánh mắt hình viên đạn.

"Cô mà hành xử như thế một lần nữa thì đừng có trách tôi đó!"_ Ann gằn giọng.

"Trách mẹ? Mẹ kế à... Làm sao mà con nỡ lòng nào trách mẹ được vì làm thế con sẽ đau lòng lắm! Con hứa sẽ không bao giờ trách mẹ đâu vì con yêu mẹ!"_ Cheer ngây ngô nhìn Ann cười đáp rồi cố ý nhấn mạnh ba từ cuối với chị.

"Tiểu thư, phần ăn sáng của cô đây!"_ Vυ" Mon đặt đĩa đồ ăn xuống trước mặt Cheer, bà không để ý đến điều Cheer vừa nói.

Cheer nhìn thấy phần ăn của mình thì tỏ ra khó chịu:

"Vυ"! Lần sau vυ" không cần phải xếp đồ ăn thành hình hoa như thế... Mất thời gian mà rồi con cũng cho vào bụng thôi."

"Dạ... Tại hồi đó tiểu thư thích như thế..."_ Vυ" Mon nhìn Cheer nhỏ giọng đáp.

"Bây giờ còn lớn rồi, OK?"_ Cheer lạnh lùng nói mà không nhìn bà.

Vυ" Mon nghe thấy thì có chút buồn bã trong lòng... Công sức của bà muốn làm Cheer vui thôi mà? Bà thở dài rồi quay lại gian bếp để dọn dẹp nồi ơ xoong chảo trên bếp.

Ann đứng đó lấy khăn lau miệng rồi định quay bước đi, chị không muốn nhìn mặt Cheer hay ăn sáng cùng cô. Nhưng khi vừa bước được một bước thì Cheer đã nhanh tay chụp lấy tay Ann giữ chị lại:

"Dì đi đâu đó? Không ăn sáng cùng con sao?"

"Tôi với cô hình như không thân cho lắm! Tự ăn một mình đi!"_ Ann ra sức gỡ tay Cheer ra khỏi tay mình.

Cheer nhìn Ann rồi quay sang vυ" Mon:

"Chị Min, vυ" Mon hai người lên phòng khách cho con với mẹ Ann nói chuyện một chút."

Khi vυ" Mon quay người lại nhìn Cheer thì cô nở một nụ cười thân thiện với bà, vυ" Mon cảm thấy hạnh phúc vì điều đó nên đã quay sang kéo Min lên phòng khách cho mẹ con bà chủ nói chuyện riêng tư với nhau.

Min vừa bước đi vừa quay đầu lại nhìn Cheer rồi lo lắng nói nhỏ vào tai vυ" Mon:

"Họ... Họ có cãi nhau không?"

"Hầy... Không đâu! Tiểu thư rất là hiền lành... Mà chuyện của gia đình bà chủ tốt nhất người làm như chúng ta không nên xen vào. Con quên ta đã dạy con như thế nào rồi sao?"_ Vυ" Mon rầy nhẹ Min vì nghĩ cô tò mò chuyện của chủ.

Ann cũng không muốn để người làm biết giữa chị và Cheer có hiềm khích với nhau nên đã im lặng mà đứng đó, mắt chị hằn lên những tia đỏ vì giận dữ. Đợi khi cả hai đã rời khỏi nhà bếp thì Cheer mới lên tiếng với chị:

"Dì đến công ty à?"

"Phải thì sao? Buông tay tôi ra!"

"Thế thì dì cũng phải đợi con ăn hết bữa sáng đã."_ Cheer xiết chặt tay hơn.

"Không! Việc gì tôi phải đợi?"_ Ann bắt đầu mất bình tĩnh.

"Chẳng phải sáng nay có cuộc hợp thông báo cổ đông mới với công ty sao? Dì cũng phải cần có con đi cùng đến công ty mà."_ Cheer nhét môi cười.

"Cô tự lái xe mà đi! Tôi không thích phải đi cùng xe với cô!"_ Ann giận dữ quát.

"Con không có bằng lái xe ở Thái... Dì quên sao? Con lúc đó chưa đủ tuổi và cũng không đủ sức khỏe để lấy bằng."

"Kệ cô chứ!"

"Không kệ được! Nhà này bố con cái gì cũng chia đôi cho chúng ta, tài xế cũng vậy, nếu hôm nay con không đến thì dì cũng không thể nào bắt đầu cuộc hợp được!"_ Cheer nghiêm mặt nhìn Ann nói rồi một tay giữ chặt tay chị, tay còn lại cầm muỗng lên và bắt đầu ăn.

Ann đứng đó nhìn Cheer đầy tức giận... Nhưng quả thật là như thế... Vậy nên đứng một hồi thì chị đành phải ngồi xuống cạnh Cheer vì tay cô vẫn không chịu buông tay chị. Ann nhìn đĩa thức ăn của mình một lúc rồi cũng cầm muỗng lên mà tiếp tục ăn vì chị vẫn còn đói nhưng khi nãy Ann vừa mới ăn được vài muỗng thì Cheer đã xuống phá chị, bây giờ không đi được thì đành ngồi đây ăn tiếp vậy.

Chị Min đứng ở phòng khách nhưng lỗ tai thì đặt ở dưới bếp... Chị thật sự tò mò chuyện của bà chủ mình với cô chủ nhỏ... Chị thập thò nhìn trộm xuống nhà dưới, tuy nhiên họ nói khá nhỏ tiếng nên chị không thể nghe được gì!

Cheer cứ thế mà ăn cho hết phần ăn của mình, cô nắm chặt tay Ann và không nói thêm bất kỳ điều gì với chị nữa. Khi thấy Cheer đã dùng xong bữa sáng, Ann bực bội quát:

"Xong rồi thì đi được chưa?"

Cheer nhẹ nhàng điềm tĩnh lấy khăn giấy lau miệng rồi nhướng mày nhìn Ann cười:

"Dạ được... Mà mẹ à... Con không có bị lãng tai nên mẹ không cần phải nói to như thế... Nếu để người làm trong nhà nghe thấy thì họ lại tưởng mẹ con mình không hợp nhau đấy! Mẹ nhớ ước nguyện của bố con mà, phải không?"_ Cheer nhẹ giọng nhắc nhở Ann về điều kiện mà số cổ phần bố cô hứa để lại cho chị.

Nhớ đến điều đó Ann đành dằn lòng nuốt giận, chị liếc Cheer một cái rồi đứng dậy, Cheer mỉm cười và buông tay chị ra để chị tự do bước đi. Chỉ chờ có thế, Ann lập tức quay lưng bước thẳng ra xe đang đợi chị bên ngoài, tài xế thấy bà chủ thì liền nhanh chân đi đến mở cửa xe cho Ann. Chị bước vội vào trong như muốn bỏ Cheer ở lại nhưng Cheer cũng đã nhanh chân bước vào ngồi cùng chị rồi tự đưa tay đóng cửa lại. Tom - tài xế nhà Ann có chút giật mình, anh bất ngờ với hành động của Cheer.

"Không chờ người ta gì hết!"_ Cheer nũng nịu nói.

Ann mặt tối sầm lại nhìn Cheer, khi chị định lên tiếng chửi cô thì Tom mở cửa trước bước vào ngồi nên Ann đã im lặng rồi ngó mặt sang hướng khác để tránh phải nhìn thấy "tên ôn thần" từ Mỹ trở về.

"Anh xuống xe đi! Tôi muốn tâm tình với mẹ kế của tôi á!"_ Cheer bình thản đuổi Tom ra ngoài.

Tom vừa nghe đến hai từ "tâm tình" thì anh giật mình quay đầu hẳn lại nhìn Cheer và chị đấm đuối. Ann hốt hoảng mở to mắt nhìn Cheer rồi lại nhìn Tom, chị mở miệng lắp bắp định giải thích nhưng khi chưa thành tiếng thì Cheer đã cướp lời:

"Mẹ con chúng tôi nhiều năm không gặp nhau rồi nên giờ cả hai muốn nói riêng vài câu với nhau, anh vui lòng ra ngoài chờ một chút nhé!"_ Cheer nhìn Tom cười và nói một cách lịch sự.

"Dạ..."_ Tom thở phào một cái sau câu nói "đầy đủ" của Cheer rồi mở cửa bước ra khỏi xe.

"Tôi không có gì để nói với cô!"_ Ann nói trong sự tức giận.

"Nhưng mà con thì có..."_ Cheer đưa tay sang sờ nhẹ vào đùi Ann rồi nhỏ giọng.

"Cô làm gì á! Điên rồi à?"_ Ann theo phản xạ đưa tay hất mạnh tay Cheer ra khỏi đùi chị.

Tom đứng bên ngoài giật mình nhìn vào xe, anh không nghe rõ được sự tình, chỉ biết là hình như bà chủ không ưa tiểu thư thì phải?

Cheer biết là Tom đang nhìn vào trong xe nên cô đã quay sang cửa kính đưa tay lên ra hiệu OK với Tom rồi quay lại nhìn chị nhẹ giọng:

"Đã nói là đừng có lớn tiếng với người ta mà... Mẹ thật sự không muốn lấy số cổ phần đó sao?"

Ann bị Cheer nắm điểm yếu của mình nên chị buộc phải nuốt giận rồi nhìn sang hướng khác. Cheer thấy Ann đã ngoan ngoãn im lặng để lắng nghe mình nói nên cô bắt đầu đi vào vấn đề chính:

"Mẹ con trước khi mất đã để lại cho con 5% cổ phần của SMart, giờ bố con để lại cho con 20%... Điều đó có nghĩa là hiện tại người có cổ phần nhiều nhất ở SMart là con. Dì chỉ có 10% thôi nên có lẽ chức chủ tịch tạm thời của dì mà trước khi bố con mất tạm giao cho dì sẽ bị lung lay đấy."

"Cô đừng tưởng bở nhé! Tổng cổ phần hiện tại của tôi và cả gia đình cô cộng lại cũng chỉ có 55%, còn 45% cổ phần kia thuộc sở hữu của những người khác, nếu họ ủng hộ tôi thì tôi vẫn sẽ giữ vững được vị thế của mình!"_ Ann quay sang Cheer đáp trả cực gắt.

"Đúng là vậy... Nhưng dì Mam hiện có 15%, Greta có 5%, tôi thì 25%... Dì nghĩ xem, với năng lực của dì Mam cộng với sự ủng hộ của chị em tôi thì có lẽ những cổ đông kia cũng sẽ phải suy nghĩ lại..."_ Cheer nghiêm giọng đe dọa chị.

Ann nuốt khan rồi đảo mắt sang hướng khác suy nghĩ... Quả thật Mam hoàn toàn có thể thay thế chị... Nếu giờ quyền điều hành bị mất thì làm sao chị có thể thực hiện mục đích của mình với Cheer đây?

Cheer để Ann suy tư một lúc rồi mới nhỏ giọng đề nghị:

"Giờ tôi sẽ giúp dì giữ được chức vụ chủ tịch ở SMart nhưng dì phải hứa với tôi một chuyện..."

Ann nghe thấy thì lập tức quay sang hỏi:

"Cô muốn gì?"

"Đơn giản thôi! Dì hứa là hẹn hò với tôi thì tôi sẽ đỡ lời cho dì làm chủ tịch!"_ Cheer xoay hẳn người lại rồi chòm nhẹ về phía Ann nói.

Ann lùi người lại phía sau nhìn Cheer đắng đo suy nghĩ...

"_ Cô ta... Thật sự có âm mưu gì chứ?..."_ Một giọt mồ hôi rơi xuống trán Ann.

Lúc này chị quyết định đánh liều một phen với Cheer:

"Được! Nhưng mà cô làm được thì tôi sẽ suy nghĩ lại..."_ Ann nở một nụ cười khıêυ khí©h nhìn Cheer.

"Mẹ hứa rồi nhé!"_ Cheer nói rồi lập tức chòm người về phía Ann ôm chị vào lòng mình.

"Nè! Cô làm gì đó!"_ Ann hốt hoảng la lên.

"Yêu mẹ thì phải ôm mẹ thôi! Sau hôm nay thì mẹ sẽ phải hẹn hò với con vậy nên giờ mẹ cứ tập dần chuyện ôm ấp với con để sau này chúng ta cũng dễ dàng hôn nhau rồi còn âu yếm với mẹ nữa chứ?"_ Cheer vừa nói vừa ôm chặt Ann hơn và dụi đầu vào vai chị.

"Buông ra!"_ Ann đổ mồ hôi hột giẫy giụa trong vòng tay Cheer.

Tài xế Tom nghe bà chủ la lớn nên quay lại nhìn và gõ nhẹ vào cửa kính xe hỏi:

"Bà chủ ơi, hai người OK chứ?"

Cheer nghe thấy thì vội buông chị ra, cô nhìn Tom rồi ra hiệu cho anh vào ghế lái. Tom vội vã bước vào trong xe rồi quay lại nhìn Ann.

Ann cố gắng nhít người về phía cửa để ngồi xa Cheer hơn, mặt chị tái nhợt vì sợ hãi.

"Bà chủ... Bà có sao không?"_ Tom nhìn chị lo lắng.

"Không! Cho xe đến công ty đi!"_ Ann vội vã ra lệnh cho Tom rồi nhìn sang hướng khác.

Tay Ann trở nên lạnh ngắt vì sợ... Chị không thể hình dung được là mọi chuyện lại có thể xảy ra một cách hết sức không tưởng đến như thế... Con nhỏ này... Nó bị cái gì á... Chẳng lẽ hồi đó nó bệnh đến hư cả não sao?

Ann nắm chặt giỏ xách trên tay mình, chị thật sự lo lắng và sợ hãi cái con người đang ngồi kế bên mình, cô ta đã bất chấp hết tất cả để... Để thực hiện lời tuyên chiến thẳng thừng của mình với chị đến mức không còn từ nào để có thể hình dung được...

Cheer ngồi cạnh chị thư thả ung dung chống cằm nhìn ra cửa sổ miệng thì ngân nga vu vơ một giai điệu nào đó... Cô không nói thêm lời nào với chị nữa, cứ thế cả hai im lặng suốt cả đoạn đường đến công ty SMart.

"_ Mới bắt đầu mà đã sợ hãi đến thế rồi sao?... Tôi còn rất nhiều thứ để đùa với dì... Để xem dì chống cự lại với tôi được bao lâu?"_ Khóe môi Cheer vô thức khẽ công lên khi nghĩ đến những điều mình sẽ làm với chị.

...

______________________

TẠI CÔNG TY SMART.

Khi Tom vừa cho xe đỗ yên vị tại tần hầm, Cheer không nói không rằng đã mở cửa xe bước xuống rồi đi thẳng đến cửa thang máy, Ann nhìn theo bóng Cheer một lúc rồi mới từ tốn bước ra khỏi xe nhưng khi chị chưa kịp vào thang thì Cheer đã bấm nút cho cửa đóng lại. Ann thấy thế thì vội vã bước thật nhanh nhưng cũng không tài nào bắt kịp.

"_ Con nhỏ này... Rõ ràng là nó đang chơi mình mà!"_ Ann cắn chặt răng nuốt giận rồi bấm nút chờ thang.

Cheer vào trong thì bấm nút cho thang lên tầng thượng của tòa nhà để Ann không thể bắt kịp mình, sau đó cô lấy điện thoại ra gọi cho Mam:

"Dì Mam, con đến công ty rồi, dì ở lầu mấy vậy?... OK con biết rồi!"_ Cheer cúp máy rồi bấm số 15.

Thật ra thì tòa nhà có 20 tầng... Cheer làm thế chỉ để ghẹo Ann. Cô đứng một mình trong thang máy vô thức mỉm cười khi nghĩ đến gương mặt đen xì của chị lúc nãy đã vội vã chạy đến trước cửa thang máy chỉ vì muốn bắt kịp cô.

Lên đến tầng 15, Cheer rảo bước đến bảng hướng dẫn xem qua một cái rồi bước thẳng đến phòng CEO. Rất nhiều nhân viên đang làm việc tại tầng này nhìn Cheer như người lạ... Mà thật ra là lạ thiệt vì có ai từng thấy con gái của chủ tịch đến công ty bao giờ đâu? Là chưa bao giờ luôn vì khi bé nơi Cheer đến nhiều nhất là bệnh viện. Vậy nên tất cả bọn họ đều không biết cô là ai.

"Dì Mam, con vào nha!"_ Cheer đứng bên ngoài gõ cửa.

"Chị Cheer!"_ Greta hớn hở mở cửa cho Cheer.

"Ừm chào em!"_ Cheer đưa tay chạm nhẹ đầu Greta rồi bước đến ngồi xuống ghế đối diện Mam.

"Dì Mam, con muốn xem hồ sơ kế hoạch và những dự án phát triển của công ty trong 10 năm qua, dì có thể giúp con?"_ Cheer vừa đặt mông xuống ghế đã lập tức hỏi ngay về công việc.

"Được... Nhưng mà con... "_ Mam mở to mắt nhìn Cheer đầy ngạc nhiên.

"OK vậy nhanh nha dì... Mà chừng nào chúng ta hợp cổ đông vậy?"_ Cheer nghiêm giọng hỏi.

"10 giờ..."

Cheer nghe thấy thì lập tức nhìn đồng hồ:

"7 giờ 45", vậy sáng nay con có khoảng hai tiếng để xem, dì gọi người đem hồ sơ lên cho con ngay đi."_ Cheer hối thúc.

"Được... Được.."_ Mam lập tức gọi thư ký của mình lấy tài liệu lên cho Cheer, sau đó bà ấp úng nghi vấn hỏi:

"Cheer à... Chẳng phải con học ngành y sao? Con có thể hiểu được tài liệu về ngành kinh tế à?"

"Đương nhiên là không rồi! Vậy nên con mới muốn làm quen với công việc càng sớm càng tốt!"_ Cheer bật cười khi thấy Mam nhìn mình quá nghiêm túc.

"Cũng phải! Chị cần làm quen với công việc kinh doanh của công ty ... Vậy chị không hiểu chỗ nào thì em sẽ chỉ cho chị!"_ Greta vui vẻ nói.

"Được á!"_ Cheer quay sang cười với Greta rồi ngồi đó đợi.

15 phút sau nhân viên mang tài liệu lên phòng Mam, thư ký của Mam cứ nhìn Cheer đắm đuối vì chẳng biết cô là ai. Cheer thì không quan tâm đến việc khác, cô ôm chồng hồ sơ trên bàn Mam và bước đến ghế sofa bắt đầu đọc tài liệu.

Greta chạy đến cạnh Cheer hướng dẫn cho cô:

"Nè cái này chị nên xem trước rồi mới đến cái này..."_ Cô đưa tay sắp xếp tài liệu để Cheer dễ xem hơn.

"Greta, em là giám đốc phòng hành chính đúng không? Chị nghĩ chắc em cũng không rảnh... Hay em về phòng làm việc đi... Chị xem qua một lượt rồi không hiểu ở đâu sẽ đánh dấu lại và hỏi em sau nhé!"_ Cheer đuổi khéo Great đi để mình có thể yên tĩnh xem hết núi tài liệu kia.

"Dạ... Vậy cũng được! Thôi chào mẹ chào chị hai, em về phòng làm việc đây, có gì gọi em nhé!"_ Greta vui vẻ đứng dậy bước ra ngoài.

Cheer đợi Greta đi khuất thì cô bắt đầu gián mắt vào chồng hồ sơ trên bàn và tranh thủ đọc. Mam nhìn Cheer mà cảm thấy xót xa trong lòng, bà bước đến cạnh Cheer khuyên răng:

"Cái gì cũng phải từ từ... Con không cần phải gắn sức như thế!"

"Con Ok mà... Dì cứ làm việc đi, cho con mượn chỗ ngồi là được!"_ Cheer vẫn rất chú tâm vào những thứ trên tay mình, cô không nhìn Mam đáp.

Mam nghe thế thì gượng cười với Cheer rồi quay lại bàn làm việc của mình nhưng bà thỉnh thoảng vẫn cứ để mắt đến Cheer:

"_ Con bé nó chỉ biết về y học... Đang là bác sĩ mới ra trường được vài tháng... Thì cũng coi như có chút tiếng tăm ở Mỹ... Sự nghiệp mới bắt đầu thành công thì đã phải chuyển nghề... Hây... Biết sao được? Tất cả cũng tại người phụ nữ kia... Không biết cô ta đã nói gì với con bé mà làm cho nó bây giờ phải buông bỏ cả ước mơ của mình và làm điều mà nó không hề thích..."

Mam thở dài rồi lắc đầu lo lắng cho Cheer vì Cheer từng nói với bà rằng ước mơ của cô là làm bác sĩ, cô không thích kinh doanh như bố mẹ mình... Nhưng bây giờ mọi chuyện lại không như mong ước của Cheer...

...

________

Có lẽ tập này tôi nên đặt tên là: Cheer xàm sở hay Cheer cọp dê thì chính xác hơn nhỉ?🤔🤔🤔

🧐🧐😁