Chương 15: Bắn vào trong (Cao H)

Cô mềm nhũn rúc vào lòng hắn, bị gậy thịt của hắn ta hung hăng va chạm đến mức không thể nói thành lời.

“Hân Nhuỵ, cậu thật đẹp.”

Lam Hân Nhụy nghe thấy những lời này, nhìn người đàn ông đàn tách hai chân mình ra rồi thọc vào rút ra, khóe môi cô nhếch lên.

Mẹ nó, bản năng háo sắc của chàng trai này sắp lộ rồi sao.

So với tưởng tượng của cô thì nhanh hơn một chút.

Tiếng phốc phốc vang lên dữ dội cùng với tiếng của vệt nước, lúc động tác trở lên kịch liệt hơn thì ngay cả cửa phòng thay đồ cũng vang lên, vô cùng kí©h thí©ɧ.

Lam Hân Nhụy cảm thấy động tác thọc vào rút ra của người đàn ông này càng lúc càng nhanh, rất nhanh thứ tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c đã bắn vào cơ thể cô.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn vào bụng nhỏ của cô khiến cô run rẩy liên tục.

Sau khi Phó Tử Văn bắn ra, hắn ta vẫn ôm chặt cô như cũ, giọng điệu chưa từng nghiêm túc hơn bao giờ hết: “Hân Nhụy, tôi, tôi….”

Lam Hân Nhụy cười mỉm, ôm eo người đàn ông, cô nói: “Anh trai, không sao đâu.”

“Em còn chưa nói gì mà, anh khẩn trương làm gì nha.”

Lúc người phụ nữ nói lời này, mùi u hương ngọt ngào truyền vào khoang mũi của hắn ta, mùi hương giống như thúc giục du͙© vọиɠ của người khác, khiến cho dươиɠ ѵậŧ của hắn ta lại cứng.

Dường như hắn ta đã quen thuộc với động tác vừa rồi, hắn ta nâng một chân cô lên, sau đó tiến vào.

Lam Hân Nhụy còn chưa kịp làm gì thì đã bị hắn ta đâm vào, cô nhịn không được mà ưm một tiếng: “Ưm, anh trai,....”

“Hân Nhụy, tôi muốn cậu, tôi còn muốn cậu.”

Giọng nói của người đàn ông có vài phần vội vàng và lộn xộn, giống như một chú mèo chưa được thỏa mãn, cào đến mức trong lòng cô ngứa ngáy.

Lam Hân Nhụy ôm lấy cổ hắn ta, dịu dàng nói: “Vậy anh tiếp tục làm tiểu huyệt của người ta cho tốt đi, người ta cũng muốn bị anh làm.”

Phó Tử Văn nghe cô nói những lời này, gương mặt vốn đã đỏ bây giờ lại càng đỏ hơn, thoạt nhìn vô cùng ngây thơ.

Lam Hân Nhụy cắn nhẹ lên má hắn ta và nói: “Anh trai thích em nói như vậy hả?”

Bạn trai lúc trước của cô cũng thích cô nói như vậy lúc trên giường, lại nói cô đã kêu rất nhiều lần rồi.

Phó Tử Văn chỉ cảm thấy người phụ nữ này hấp thụ hồn phách hắn ta yêu tinh vậy, mỗi động tác của cô đều đâm thẳng vào tim hắn ta, khiến hắn ta nhịn không được mà hết lần này rồi lần khác rung động bởi cô.

Nếu là lúc trước có nữ sinh nói như vậy với hắn ta, thì hắn ta đã sớm mắng người này không đứng đắn, nhưng không giờ hiện tại trái tim hắn đang đập rất nhanh.

“Thích, cậu nói gì tôi cũng đều thích.”

Hắn ta cắn vào cần cổ trắng mịn của cô, trên đó lưu lại một dấu vết ái muội, hắn ta không ngừng mυ"ŧ tường chút từng chút trên cơ thể cô.

Cơ thể cô rất kiều diễm, mỗi một nơi trên cơ thể đều vô cùng hoàn mỹ, khiến người khác nhìn thấy mà không thể khống chế được du͙© vọиɠ của mình.

Lúc trước khi gặp cô, hắn ta chưa bao giờ mơ thấy mộng xuân, thậm chí là chưa bao giờ có loại du͙© vọиɠ thế nào, nhưng từ sau khi cô xuất hiện, mọi thứ đã thay đổi.

Mỗi ngày hắn ta đều muốn được đè cô dưới thân mình và làm cô để xem xem cảm giác đó sẽ thế nào.

Hắn ta va chạm thật mạnh vào cơ thể cô, nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c cùng với mật dịch của cô dính vào gậy thịt của hắn ta, cũng không có cảm giác đột ngột nào, ngược lại hắn ta càng muốn đâm vào sâu hơn.

Lúc đâm vào nơi sâu nhất của cô, Lam Hân Nhụy rêи ɾỉ, tiếng rêи ɾỉ mềm mại đâm thẳng vào xương cốt của hắn ta.

“Ưm ~ a, ưm ~ a, ưm ~ a…”

“Ưm ~ a, ưm ~ a, ưm ~ a…”

“…”

Tiếng rêи ɾỉ cùng tiếng la hét, những lời đó như có như không đan chéo vào nhau, khiến động tác của hắn ta không ngừng nhanh hơn.

Loại sung sướиɠ này khiến hắn ta muốn đắm chìm vào cơ thể cô mãi mãi, hắn ta hoàn toàn không muốn rời khỏi cơ thể cô một giây nào.

====

Editor: Bắt đầu từ chương sau mình sẽ thu phí nhé!!