Chương 16: Kí ức
Jessica giương đôi mắt lạnh lùng ra mà nhìn Yuri
-Cô, là ai ?
Yuri không tin vào những gì mình đang nghe nữa rồi. Jessica đang hỏi cô là ai. Đau. Cô thấy đau lắm. Không kìm lòng được mà chạy lại giữ chặt lấy hai vai của Jessica
-Sica, em đang đùa với Yul phải không, em đang giỡn với Yul phải không ?
BỐP
-Đừng chạm vào ta
-Jessie, cậu làm gì đấy, cô ấy là…..
-Là ai không quan trọng. Nhưng cô ta là một người lạ, cô ta không có cái quyền chạm vào mình
Yuri hai mắt rưng rưng, vẫn đứng ôm mặt, Jessica vừa tát cô, chuyện gì thế này. Tiffany đứng cạnh thấy tội cho Yuri lắm. Cô cố gắng hạ giọng mà nói chuyện với cô nàng băng giá này
-Jessie, cậu thật sự là không nhớ cô ấy ?
-Hoàn toàn không biết
-Thế cậu có nhớ những người đang có mặt ở đây không ?
Jessica đảo mắt nhìn quanh phòng một cái, lãnh đạm mà trả lời
-Tớ biết tất cả…..
Yuri bỗng nhiên cảm thấy một tia hy vọng đang le lói, có lẽ Jessica vẫn đang tính giỡn thôi. Đúng rồi, sao cô ấy có thể quên cô thật chứ.
-…..Trừ cô ta.
Jessica đưa tay mình chỉ thẳng vào mặt Yuri.Tiffany lúc này chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Cái quái gì thế này, bạn thân của cô mất trí nhớ nhưng chỉ không nhớ người mà cô ấy yêu nhất sao ?
-Jessie àh, tớ và mọi người sẽ ra ngoài nói chuyện với bác sĩ vì bệnh tình của cậu. Yuri sẽ ở lại
-Tại sao lại là cô ta ?
-Chúng tớ đều bận, chỉ mỗi cô ấy là rãnh thôi ( là quản gia riêng của cậu mà không rãnh mới lạ )
Nói xong là Tiffany đẩy tất cả ra ngoài, để lại mình Yuri nãy giờ vẫn đứng im ở đấy, một tay đặt lên má. Jessica cũng chẳng mảy may quan tâm, cô chỉ nằm xuống giường và quay đầu ra hướng cửa sổ. Yuri vẫn không rời mắt khỏi Jessica, người mà cô đã làm cô ấy tổn thương , phải chăng đấy là cái giá mà cô phải trả. Yuri bước đến gần giường, ngồi ngay mép định chạm vào những sợi tóc vàng đang nằm vương trên giường
-Cô gan nhĩ ? Giường của tôi mà cũng dám ngồi xuống, cô làm ở đâu thế , có muốn ngày mai bị công ty đó đuổi việc không ?.....
Jessica chưa kịp dứt lời thì Yuri đã dùng cơ thể mình ôm trọn lấy ngàng công chúa đang nằm trên giường, Jessica cố gắng vùng ra nhưng cô chỉ vừa mới tỉnh dậy thì sức đâu mà chống trả.
-Này, tên biếи ŧɦái, tránh ra
Jessica càng ngày phản ứng càng dữ dội. Nhưng Yuri quyết không buông. Cô đã mất cô ấy một lần rồi, linh cảm nó mách bảo cô rằng nếu lần này buông cô ấy ra, cô sẽ mất Jessica mãi mãi.
-Yul thật sự rất nhớ em Sica àh. Yul chỉ muốn ôm em một chút. Yul nhớ em lắm
Yuri đã khóc, hai hàng nước mắt tuôn trào trên khuôn mặt.
-Cô là tên biếи ŧɦái, tránh xa tôi ra
Jessica dùng chân mình đạp mạnh một cái làm Yuri lăn khỏi giường và té xuống sàn.
“ Mình thật sự không còn hi vọng nữa sao “
Đó là suy nghĩ hiện tại của Yuri. Jessica thật sự không nhớ cô là ai. Nếu chỉ giả vờ thì không thể nào đối xử với cô như vậy. Cô là kẻ đáng ghét tới nỗi Jessica nhớ hết tất cả chỉ trừ cô.
-Cô biến ngay khỏi phòng cho tôi. Đừng để tôi thấy cô một lần nữa.
Jessica kiên quyết lên tiếng cảnh cáo Yuri một lần cuối cùng. Yuri cảm thấy buồn lắm, trong lòng cô, tất cả đã đổ vỡ cả rồi
-Yul sẽ đi, em đừng có lớn tiếng quá. Không tốt đâu
-Tôi là Jessica Jung, không phải em gì của cô, mong cô sửa lại cách xưng hô.
-Yu…Tôi biết rồi, thưa Tiểu thư
Lại trở về vạch xuất phát, như lúc cô mới bước vào Jung gia. Liệu cô có đủ khả năng để đi lại con đường tình yêu này một lần nữa không ? Và liệu Jessica có chấp nhận cô ? Không ai có thể nói trước được.
“ Hơi ấm lúc nãy,…..cảm giác rất quen..”
1 tuần sau
-Chúc mừng Tiểu thư đã xuất viện và trở về nhà.
Hai hàng gia nhân đứng dài theo con đường dẫn vào Jung gia, chúc mừng cô. Một tuần nằm trong bệnh viện đối với Jessica như cực hình, không công việc, không vận động, chỉ toàn là nằm một đống ra đó mà ăn cháo trắng. Ngán muốn chết. Nhưng quan trọng là sau ngày hôm đó, cô không lại người con gái mà cô cho là “ không quen biết đó nữa “. Không biết sao trong lòng lại mong cô ta đến đây và thăm mình một lần. Mà nghĩ lại thái độ của Tiffany hôm đó lạ thật. Cứ như cô gái đó là người mà cô bắt buôc phải nhớ vậy.
-Mau chuẩn bị nước, ta cần tắm
Cả đám gia nhân cứ đơ ra , im re
-Sao không đi ?
-Thưa Tiểu thư, việc này từ ngày có Kwon quản gia, cô ấy không cho ai pha nước cho Tiểu thư , cô ấy nói muốn tự mình làm
“ Kwon quản gia “
Bắt đầu từ bây giờ, tôi, Kwon Yuri sẽ chữa lành trái tim cho Tiểu thư với tư cách là quản gia riêng của cô đồng thời cũng là quản gia tạm thời của Jung gia.Nên những gì tôi nói thì cô phải nghe“ Những lời nói này, sao nó lại làm mình cảm thấy nhức đầu quá “
-Ah….đầu của ta
-Tiểu thư, cô có sao không ?
-Cứ mặc ta, các ngươi đi pha nước, nhanh.
-Vâng
Jessica vẫn cứ ngồi ngay trên sàn, tay liên tục ôm đầu. Những kí ức về người Kwon gì đó, nó luôn làm cho cô nhức đầu khi muốn nhớ ra.
“ Cô ta, thật ra là ai trong cái nhà này..? “
Được một lúc thì cơn đau đầu cũng giảm. Jessica mới từ từ đứng dậy , đi vào nhà tắm, tay xoa xoa hai bên thái dương.
-Mình cần phải thư giản, không nên nhớ về một người không quan trọng
----------------------
Chỉ những yêu thương thực sự mới làm người ta . . mong nhớ
Chỉ những hạnh phúc thực sự mới khiến người ta cố gắng . . giữ gìn !.. Đã một tuần rồi, ngày nào Yuri cũng đến quán rượu gần Jung gia uống cho say mèm , say để đừng nhớ đến Jessica, say để quên cô ấy. Nhưng càng uống thì lại càng thấy nhớ nhung. Có thể làm gì đây ? Cô ấy bảo không muốn gặp cô nữa mà.
-Sica…hức…hức..e…em…không cần Yul….hức…
Vừa uống rượu vừa khóc đã trở thành một việc mà hàng ngày vẫn làm.
-Không được….em không được quên Yul như vậy, không được……..
Cô ấy đã say khướt. Mấy ngày cô qua ở nhà Taeny, ngày nào cũng không ngon giấc ( không biết là vì nhớ Sica hay là tiếng rên với hét của Fany ^^ ). Hôm nay, đôi chân cô, nó sẽ hường về nơi mà nó cần phải đến…..
11h30 đêm : Trước nhà Jung gia
Hôm nay là chủ nhật nên đương nhiên gia nhân chiều sẽ được về nhà. Thường thì sáng chủ nhật đã về rồi nhưng vì Jung Tiểu thư xuất viện nên hôm nay phải làm thêm ©ôи ŧɧịt̠ sáng. Giữa đêm tối tĩnh mịch, một con người say rượu đang lấy tay đập mạnh vào cửa nhà Jung gia, miệng thì la hét um sùm
-SICA, MAU MỞ CỬA CHO YUL, SICA ÀH
Jessica đang ngủ thì giật mình tỉnh dậy, mọi khi cô vẫn ngủ rất say. Không biết sao hôm nay khi nghe giọng nói này, cơ thể cô nó buộc cô phải thức dậy. Nhìn xuống cửa sổ, hàng hai lông mày của cô hơi nhíu lại
“ Là cô ta “
Nhìn thấy Yuri trong tình trạng tả tơi thế này: quần áo nhăn nhúm, tóc tai bù xù , cô không khỏi chạnh lòng. Dù không quen biết nhưng trái tim cô, nó đang thắt lên từng cơn. Cô lấy tay đưa lên chạm vào ngực trái của mình
“ Nó sao thế này “
-SICA, EM MAU MỞ CỬA CHO YUL, YUL MUỐN NÓI CHUYỆN VỚI EM, SICA ÀH
Jessia vẫn đang phân vân, không biết có nên mở cửa cho tên la5 mặt này hay không. Cuối cùng co quyết định rất ư là sáng suốt
“ Cứ mặc cô ta, kêu la chán chê mê mỏi thì cũng sẽ bỏ đi thôi “
Nghĩ thế nên cô trở về giường. Trằn trọc trên giường gần mấy chục phút mà không tài nào ngũ được. Cứ thắc mắc là con người kia đã đi chưa . Nhưng nãy giờ không nghe kêu nữa thì chắc là đi rồi.
Ầm…Ầm….
Tiếng sấm sét vang lên. Hình như trời đã bắt đầu mưa.
“ Lỡ cô ta vẫn còn ở dưới….”
Suy nghĩ của Jessica lại thúc giục cô vén màn nhìn xuống dưới sân một lần nữa
“ Cô ta……”
Tình tình hiện tại là Yuri đã ngất vì kiệt sức , miệng thì lèm bèm và đang nằm ngay trước thềm. Bộ dạng này sao mà làm lòng cô nó khó chịu quá. Định sai gia nhân đến dìu cô ta về nhà ( ảnh nhà ở đây rồi, chị còn tính dìu ảnh đi đâu nữa ) , nhớ lại thì hôm nay là chủ nhật.
“ Sao mà xui vậy nè “
Đành lê cái thân của mình, cầm cây dù và đi ra cửa chính. Cô bước ra ngoài. Yuri đang nằm ngay dưới chân của cô, không có một cử động nào. Cô lấy cây dù trên tay chọt chọt
-Này…này….
“ Hình như cô ta ngất thật rồi “
Không biết sao cô lại quan tâm tới cái tên biếи ŧɦái ở bệnh viện này, dốc hết sức mình mà kéo cô ấy vào nhà, Jessica thở không muốn ra hơi.
-Hên cho cô tôi là người không chấp nhất chuyện cũ, chứ không là cô vẫn ở ngoài rồi. Good Night, tôi đi ngủ
( chị vẫn nghĩ người ta là tên biếи ŧɦái còn gì =.= )
Nghĩ mình vừa làm được việc tốt nên cô để Yuri nằm dưới sàn, còn mình thì ung dung bước lên phòng ngủ. Ngoài trời mưa vẫn to lắm. Chưa tính là Yuri đã đứng ngoài sân khá lâu, hồi nãy dính mưa, giờ còn bị ngàng công chúa tốt bụng kia cho nằm dưới nền đất lạnh tanh nên giờ cô đang lên cơn sốt
-Uhm…uhm……khó..chịu….quá…..
Yuri cảm thấy cơ thể mình nhức đau nhức, toàn thân lạnh toát, toàn thân run lên, trán thì nóng hổi. Bỗng nhiên có một thứ lành lạnh để lên trán cô
-Này, cô không sao chứ ?
Là Jessica. Cô nằm ngủ trên phòng nhưng nghe tiếng gì kêu tưởng là ma nên sợ quá không dám ngủ. Lấy hết can đảm, cô mới đi xuống dưới nhà xem thử và kết quả là thấy Yuri đang lên cơn sốt
-Cô sốt cao quá
Jessica tự nói với mình khi tay cô chạm vào trán Yuri
-Si..Sica…Sica àh…….
“ Sica ? Cô ấy đang gọi tên của mình “
Lo kéo cô ấy lên chỗ nằm đàng hoàng mới được. Jessica lại tiếp tuc dùng hết sức của mình kéo Yuri nằm lên sofa, chạy lên lầu lấy chăn và thuốc xuống, rồi lại lon ton xuống bếp lấy khăc đắp lên trán cho Yuri. Khi nấu nước cô không chú ý nên đã bị phỏng. Nhưng trong tình huống thế này, cô không còn tâm trạng đâu mà quan tâm đến nó.Trong lòng cô thấy lo cho cô gái kia.
-Sica…đừng có bỏ Yul mà…..
Tay chân Yuri quờ quạng tùm lum nên Jessica đành lấy tay mình mà chụp tay cô ấy lại
-Được rồi, tôi ở đây, cô ngủ đi
Có lẽ Yuri cảm nhận được hơi ấm quen thuộc này nên đã chịu nằm yên. Jessica dùng tay mình, vén những sợi tóc lòa xỏa của cô ấy sang một bên
“ Cô ta cũng đẹp chứ… “
Bàn tay Yuri vừa khít vào với Jessica. Lại là những cảm giác ấm áp đến quen thuộc mà cô không thể lí giải. Cô mò bao thuốc bên cạnh, lấy một viện thuốc hạ sốt và cho Yuro uống. Nhưng mê man thấ này thì sao mà uống đây. Đành theo cách cũ. Jessica ngậm viện thuốc vào miệng, uống thêm một ngụm nước nữa rồi áp môi vào Yuri, đẩy viên thuốc qua cho cô ấy. Khi cô chạm vào bờ môi mềm mại ấy, cảm giác hình như cô đã từng chạm vào nó rất nhiều lần, nó ngọt lắm.Tự nhiên cô lại cảm thấy có chút qua tâm đến con người này. Gương mặt cô ta lúc ngủ trông cũng khong tới nỗi xấu xa, mắt cô cứ nhìn da diết vào khuôn mặt của Yuri
“ Thật ra,..chúng ta là gì của nhau ?..”