Chương 2: Máu nhuộm liễu cốc xà linh trang

Lý Phương Bình vốn là võ sư hộ trang nên võ công thâm hậu vô cùng. Lý lão chống với mười mấy tên hắc y nhưng xem ra chẳng nao núng. Lão dùng hết toàn lực tung ra những sát chiêu. Bởi lão biết càng tốc chiến càng có hi vọng giành được chiến thắng. Do đó, lão không hề do dự và chẳng nương tay với bất kì tên địch nào.

Vì vậy mỗi chiêu chưởng lão phát động là có bao nhiêu tên hắc y ngã xuống. Nhưng chẳng bao lâu, những tên có võ công cao cường xuất hiện khắp mọi nơi trong trang.

Lý Phương Bình phải tả xung hữu đột khắp bốn phương để chống chọi với mấy mươi tên hắc y nhân. Trên người Lý Phương Bình đã có mấy vết thương. Máu tuôn xối xả. Nhưng lão vẫn không rảnh tay để chỉ phong điểm huyệt cầm huyết. Lý Phương Bình mím chặt môi nén đau đớn, tiếp tục chống địch.

Còn Liễu Lăng Kiệt vốn là con của một người bằng hữu của Liễu Lâm Bình. Tên gọi là Lâm Gia Kiệt. Do phụ mẫu của Lâm Gia Kiệt bị kẻ thù truy sát. Liễu Lâm Bình đến nơi thì phụ mẫu và toàn thể gia nhân trong Lâm Kiếm sơn trang đã bị kẻ thù gϊếŧ chết. Nhưng may mắn là có một đứa trẻ được bỏ dưới giếng khô nên thoát chết. Liễu Lâm Bình nhận ra đấy là hài tử của bằng hữu mình nên lão mừng rỡ phi thân phóng mình xuống giếng và cứu thoát cho nam hài ấy.

Thấy đứa trẻ kháu khỉnh, đáng thương và lâm vào hoàn cảnh bi kịch nên Liễu Lâm Bình mang về Liễu gia trang nuôi dưỡng và đổi họ thành Liễu Lăng Kiệt. Chàng trở thành dưỡng tử của Liễu Lâm Bình cũng kể từ đó. Thương

Kiệt nhi mồ côi và thân mang nặng oán thù cần phải trả nên Liễu lão gia không ngừng tài bồi cả văn lẫn võ cho đứa trẻ. Kiệt nhi vốn thông minh lại siêng năng tập luyện võ nghệ nên chẳng bao lâu chàng trở thành một cao thủ võ lâm kiệt xuất.

Giờ đây Liễu Lăng Kiệt cũng chiến đấu kiên cường. Chàng kề vai sát cánh cùng Lý Phương Bình múa tít ngọn Thiết Tiên, không ngừng chống trả những tên hắc y đang tìm cách xông lên. Chàng mím môi và tung ra những chưởng phong thâm hậu. Dù kẻ địch có thế lực hùng hậu và không ngừng tấn công Liễu gia nhưng chàng không hề nao núng.

Liễu Lăng Kiệt bình tĩnh múa tít ngọn roi loại dần từng tên địch nhân đang hung hãn xông tới. Mỗi lần chàng tung chưởng là không ít địch nhân ngã xuống. Hơn một canh giờ sau, Lý Phương Bình và Liễu Lăng Kiệt đã hạ không dưới trăm tên hắc y.

Thế nhưng lực lượng của kẻ địch ngày càng đông. Thấy tình hình ngày càng nguy cấp, Lý Phương Bình vừa không ngừng phát chiêu cản địch vừa nói với Liễu Lăng Kiệt:

- Kiệt nhi. Con mau hộ vệ phu nhân và công tử thoát đi. Ở đây đã có ta. Ta quyết liều chết cùng với Liễu lão gia Liễu Lăng Kiệt xoáy tít ngọn Thiết Tiên loại ra khỏi vòng chiến năm tên đang cầm cương đao và nói:

- Kiệt nhi không đành lòng bỏ Bình thúc thúc và can gia một mình giữa vòng vây như thế này. Kiệt nhi cũng liều sống chết cùng với mọi người.

Lý Phương Bình đanh giọng, quát:

- Không được. Kiệt nhi phải bảo vệ tông mạch nhà họ Liễu. Đó mới là điều quan trọng nhất.

Liễu Lăng Kiệt liền gật đầu cho là phải. Chàng thu ngọn Thiết Tiên và phóng mình lao vυ"t vào màn đêm. Chàng nói vọng lại:

- Sư phụ, Kiệt nhi mong người bảo trọng. Kiệt nhi đi đây!

Lúc này, đàn độc xà không ngừng tiến lên. Bọn áo đen có vẻ sợ sệt nhìn chúng. Mỗi đợt tấn công của chúng có hàng chục tên hắc y nhân bỏ mạng. Mặc dù vậy, bọn họ cũng không dám thoái lui, chỉ đưa mắt sợ sệt nhìn gã bạch y như cầu cứu.

Lúc này, gã bạch y không ngừng vũ lộng ngọn Thiết Ma Câu vào lũ rắn. Nhưng làm sao có thể ngăn cản được hàng vạn con độc xà đang lập xà trận. Hễ gã bạch y dùng roi đánh chết con rắn nào thì từ trong bụng nó lại sinh ra lũ Hắc Xà Nô nhỏ li ti như Ngưu Mao trước khi gục chết. Lũ Hắc Xà Nô nhanh không tưởng. Thân hình nhỏ bé của chúng tấn công vào bọn hắc y làm bọn chúng giẫy giụa liên tục.

Gã bạch y luống cuống chân tay, đường roi không còn linh hoạt nữa. Nếu gã không có nội công thâm hậu và nhanh nhẹn phi thân thoát khỏi tầm khống chế của lũ Hắc Xà Nô thì có lẽ gã đã sớm đến cửa Qủy Môn Quan rồi. Cùng lúc ấy, Liễu Lâm Bình phi thân tới và phóng ra Vô Hình Chưởng sấm sét vào hậu tâm hắn. Hắn không kịp đảo bộ xem kẻ nào tập kích thì hắn đã ngã gục xuống đất. Máu từ thất khiếu tuôn ra xối xả

Bọn hắc y thét lên kinh hoàng:

- Bạch đường chủ…

- Vô Hình Chưởng…

- Hắn đã luyện được tuyệt học của đệ nhất võ lâm rồi…