Chương 32

Chap 32

Bấy giờ Trần Khang chỉ còn một thân trên núi, liền bắt tay vào làm việc lớn, trước tiên dựng lên một am cốc nhỏ, một đạo tràng nhỏ, làm các công việc chuẩn bị rất lâu, rất kĩ tới từng tiểu tiết, từ hướng nhìn, vùng đất, từ địa linh thủy thổ, hướng gió hướng núi, cho tới chuẩn bị các đồ tỉ lễ như cờ quạt võng lọng, chiêng trống áo mũ, tiền vàng giấy bạc, hoa quả năm màu, lương thực ngũ cộc, rồi kế đến lại dùng nhiều ngày tháng để vẽ ra các bùa hiểm lạ, có các loại bùa đỏ, bùa vàng, bùa xanh, bùa xám là các bùa thuộc về hành tửu, rồi có các màu sắc thuộc về ngũ đạo ngũ hành, đều cho đốt và nhang hương cẩn thận…lễ của người xưa không còn dấu tích, chỉ còn sổ sách ghi chép lại nhưng do thời gian chiến tranh hủy báng nên chẳng còn nguyên vẹn không thể diễn tả trong tiểu thuyết, chỉ biết đại lược như thế…

Tiếp sau đó Trần Khang chọn một ngày đẹp vào rằm, liền dâng lễ cầu đàn, rồi bắt quyết niệm chú gọi hết thảy chúng âm binh ma quỷ cô hồn liệt sĩ đang nương trong núi hiện ra, cả thảy có tới cả trăm giống loài, những cá nhân đơn lẻ thì nhiều vô kể xiết, chúng nó hiện ra mà đang trong đêm đen nhưng phủ trắng cả trời, ánh trăng đêm không còn thấy tỏ, nơi cây cối đều bị bóng vong của chúng nó phủ che cho chẳng còn thấy gì, thoáng chốc cả núi rừng chỉ còn nơi đàn tràng là sáng rõ…

Bấy giờ Trần Khang một mình đứng giữa trời đêm, hoang Vu lạnh lẽo, xung quanh ma quỷ trùng trùng, lang sói hổ báo nhiều không kể xiết, Trần Khang rút kiếm ra trỏ lên trời, rồi liền quỳ xuống dưới đàn mà phát ra lời thuyết:

– Nay Trần Khang ta đây gìn giữ núi này để tế cho thần Vu sơn, những chúng âm binh ma quỷ con nào còn muốn theo thì ở lại cùng ta, ta dạy cho phép mà tu, càng sớm được về nguồn cội, nếu ở lại thì chờ lễ ta xong bước lên phía trước mà lạy, nếu muốn đi thì có hai nơi cho chúng mày đi: thứ nhất, loài nào muốn về các chùa thọ kí thì ta đây có phép mà xóa âm tính, liền bước về tay trái ta; còn thứ hai, kẻ nào muốn về phủ chịu thọ nghiệp rồi đầu thai lại làm người thì liền hãy bước về tay phải ta, ta đây sẽ gửi các ngươi về nơi địa phủ…

Nói đoạn lại chắp tay niệm chú, hồi lâu thì hiện ra ba bóng quỷ, chúng lần lượt là các con Tột Khốc, La Sát, Vô Tận Ý.

Khang lại nói cho chúng nó nghe:

– Sau khi hồi kinh này dứt, sẽ có vô số thần thức theo các ngươi về phủ, xin hãy nương tay mà dẵn dắt cho chúng nó đi đường được mát mẻ bình an..

Các quỷ nghe thế liền hiểu, vô tận ý chắp tay lên niệm chú, thoáng chốc thấy hiện ra vô số quỷ Vô Tận Ý, Tột Khốc và La Sát cũng liền làm như thế, vậy là các quỷ sai nơi địa ngục cũng hiện ra đầy cả núi, liền đứng nép vào một bên chờ đợi lễ xong…

Tiếp đến thầy Khang lại chắp tay hướng về tượng Vu thần cầu:

– Nay xin thỉnh Vu thần – Vu sơn vương cùng lên đây mà xem lễ ta, nếu còn điều gì muốn nói hãy cùng lên đây mà nói, khi lễ đã xong chớ có yêu sách ta sẽ trị tội ngay.

Bấy giờ gió lốc nổi lên ầm ầm cát bay đá chạy mịt mù, trong làn khói ảo diệu từ nơi đền thờ Vu thần trên núi xuất ra ba làn khói, làn khói thứ nhất có màu đen, từ từ tụ lại thành hình một quỷ trông to lớn hung tợn, có hai sừng nhọn hoắt, đôi mắt trợn trừng, răng nanh đâm tua tủa trông oai phong kì vĩ đến vô cùng tận, chính là hình thể của Vu thần – Vu sơn vương. Làn khói thú hai màu trắng, từ từ tụ lại thành hình một quỷ trông như ngọn nước to, cả người như khối thủy cầu, lại có vảy trắng muốt trông uy nghi như thuồng luồng giao long, nó có nửa thân trên, bay là là trên đám mây trắng, hai tay như tay người, một tay cầm túi nước lớn, tay kia cầm thanh thủy kiếm trắng, nó chính là Đại Di tả tướng nhân – Thủy Thiên Di, làn khói thứ ba tụ lại dần thành hình ngọn lửa cháy rừng rừng, trông như khối cầu, nhìn ra nửa thân trên giống như thân dơi, mắt xếch răng đâm tua tủa, lại có hai sừng, thân người nó cưỡi trên ngọn lửa lớn, hai tay lủng lẳng như tay người, một tay cầm đồng hồ, bên trong lửa cháy rừng rực, tay kia cầm một đao bùa màu đỏ lửa, nó chính là Tiểu Di hữu tướng quân-Hoả Thiên Di.

Ba quỷ ấy vừa hiện ra tức thì ma quỷ trên núi đang quây quần quanh đó cùng nháo nhác cả lên, sau đó chúng nhất loạt quỳ phục xuống trước đàn.

Vu sơn vương mới cất tiếng nói:

– Việc đạo đã thông hiểu nhau từ lâu, ma quỷ núi này, ta là chủ quản, chỉ hiềm Vu thuật cao siêu, không phải con người huyền nhân u ẩn, thì ma quỷ mười phương trời cũng không thể phùng hưng lưu truyền nó được, nay núi có tiên sinh tới đây thay ta chủ quản, duy trì tông môn phép đạo, thật là người trời ban cho Vu gia, nay nguyện theo tiên sinh, mời tiên sinh thi lễ.

Thầy Khang liền nói:

– Vậy nay tôi làm lễ tưởng bái cầu siêu cho bọn chúng, sau đó sẽ thuyết về việc lập tông cho Vu môn.

Tức thì liền ngồi xuống từ từ nhập vào thiền định, trong bảy ngày đêm mới hoàn thành lễ đó.

Trong bảy ngày ấy, trước tiên thầy tụng kinh thuyết giảng cho bọn chúng nghe, thầy Khang dạy cho cả núi nghe cả thảy có tám loại kinh sa môn, lần lượt như sau:

Thứ nhất, kinh A-di-dà

Thứ hai, kinh Phổ Môn

Thứ ba, kinh Tám Điều.

Thứ tư, kinh Bát Nhã.

Thứ năm, kinh Dược Sư

Thứ sáu, kinh Sám Nguyện

Thứ bảy, kinh Vu Lan

Thứ tám, kinh Địa Tạng.

Sau khi tụng xong các hồi kinh đó, tức thì hơn phân nửa số vong ma ngạ quỷ trên núi ấy, chúng đều lần lượt hiện lên bên tay trái thầy, cúi lạy thầy ba lạy rồi đều tan đi hết về nơi các chùa triền mà thầy Khang đã liên hệ sắp đặt sẵn cho việc huyền đêm nay.

Tiếp đến, thầy lại dạy cho những vong quỷ còn lại nghe năm loại kinh chú sau, cho chúng nó tiếp tục theo lễ.

Thứ nhất, kinh Sám Hối sáu căn

Thứ hai, thần chú Bát Nhã ba la mật đa

Thứ ba, thần chú Đại Bi

Thứ tư, kinh Phổ Hiền quảng nguyện vương.

Thứ năm, kinh Nhân Quả ba đời.

Sau khi xong các kinh chú ấy, tức thì có tới hai phần ba số quỷ còn lại cùng tiến lại bên phía tay phải thầy mà khấu đầu chào, lập tức cũng có ngần ấy những bóng quỷ Tột Khốc cầm xích đen hiện ra bên cạnh chúng, lại có một số quỷ La Sát và Vô Tận Ý hiện ra cạnh những vong hồn chết khi có đạo huyền, trông đông như kiến bu. Cứ con nào khấu đầu chào xong, thầy Khang lại giơ tay ra thọ kí cho nó, ngay khi vừa dứt thì Tột Khốc liền tròng xích vào cổ mà lôi xuống địa phủ, dần dà chúng đi cả.

Tiếp đến, thầy lại dạy bí thuật huyền thần chú cho bọn chúng quỷ còn lại nghe, gồm có sáu manh chú, lần lượt như sau:

Thứ nhất, manh chú Phù ấn môn thuật

Thứ hai, manh chú Trị thương.

Thứ ba, thần chú Lỗ ban chi bùa

Thứ tư, mật chú Tam thiên thế giới

Thứ năm, mật chú Quỷ tri vô tận

Thứ sáu, manh chú Lục túc minh thiền.

Sau khi dạy xong sáu thần chú đó, thì cũng đã là bảy ngày đêm không nghỉ kể từ khi bắt đầu, nghi lễ cũng đã xong, tất cả chúng quỷ còn lại đều bước xuống dưới đàn, kính lạy ba lạy hô to;

– Xin cho nghe danh hiệu để chúng tôi còn thờ.

Bấy giờ Trần Khang vụt đứng dậy, ngay lúc ấy đã là vào giờ dần sáng mai, mặt trời đang dần ló dạng, thầy mới hô to lên một tiếng, đoạn truyền cho tất cả chúng âm binh ma quỷ trên núi ấy nghe bài tế trời đất âm binh, sau đó liền trỏ mặt chúng nó mà răn dạy:

– Nay đã tới giờ huyền, lời xin của ta đã được trên chứng cho, dưới thì đồng thuận, từ hôm nay trở đi, ta là Trần Khang, xin lập ra phái, lấy tên núi mà đặt là Vu Sơn Huyền Môn Chi Thuật. lấy thuật của Vu sơn vương làm hiệu ấn, lấy hiệu của Vu sơn vương làm danh môn, lấy ta là trưởng môn nhân nhất cửu đỉnh ca, tự phong làm sơ tổ lấy hiệu Huyền Phi, từ nay tất cả các ngươi đều phải theo hiệu lệnh ta mà làm, ai làm trái lời chớ có trách pháp môn vô lượng, hình phạt khắc nghiệt.

Lời ngài nói ra vang vọng núi rừng, oai nghi như muôn ngàn đạo binh mã, chúng âm binh nghe thấy con nào con nấy quỳ phục xuống đảnh lễ.

Thật là,

Sóng rền vang, bạch môn khai mở

Mây mờ tỏa, thần chí sáng ngời

Tróc quỷ binh, đạo không ngăn trở

Truyền minh ý, đại lượng muôn nơi.

———————-