"Thiên Tuyết, lần này ta tới chủ yếu là xem tình huống tông môn của ngươi."
"Nếu bên này ngươi ổn thì ta cũng yên lòng."
Tiếp theo, hai cha con Lạc Vô Danh và Lạc Thiên Tuyết trò chuyện việc nhà, mấy người Diệp Phong, Bạch Thiên Hồng cũng đều rời khỏi tông môn đại điện.
"Đại sư huynh, ta bưng nước ngâm chân tới cho ngươi, nhiệt độ tuyệt đối phù hợp."
Lãnh Vô Phong để chậu rửa chân dưới giường, sau đó đứng ở một bên chờ đợi.
"Ngươi cũng muốn ngâm?"
Diệp Phong nhìn Lãnh Vô Phong đứng ở một bên, không hề rời đi, nhịn không được bật cười.
"Đại sư huynh, ngươi ngâm xong ta ngâm là được."
Lãnh Vô Phong có vẻ hơi lúng túng, vừa cười vừa nói.
"Được rồi, Đại sư huynh là người nhỏ mọn như vậy sao?"
"Đi bưng thêm một cái chậu rửa chân tới, gốc cửu phẩm Hồi Hồn Thảo này, hai người chúng ta mỗi người một nửa."
Đỉnh!
Khi Bạch Thiên Hồng và Hạ Thiên Vũ phát hiện bên trong phòng thấy Diệp Phong tách Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo ra thành hai nửa, bỏ vào hai cái chậu rửa chân, trái tim hai người đều đang chảy máu.
Bọn họ vẫn ôm một chút hi vọng, cho rằng trước đó Diệp Phong đang giả vờ, linh thảo như thế sao có thể dùng để ngâm chân.
Kết quả người lấy ra ngâm chân thật!
Sáng sớm ngày thứ hai.
Diệp Phong ngồi xuống, duỗi lưng một cái, lại phát hiện tinh thần mình cực kỳ tốt.
"Không hổ là cửu phẩm linh thảo, chỉ dùng để ngâm chân thì đều khiến cho linh hồn của ta được thay đổi một chút."
Lúc này, Diệp Phong không thể không thừa nhận Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo đúng là bất phàm, phải biết, ngâm chân hấp thu dược hiệu không được một phần ngàn.
Nhưng mà Diệp Phong không biết là Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo hoàn toàn không phải cửu phẩm linh thảo bình thường có thể sánh được, huống hồ là dược hiệu của nó cũng cực kỳ đặc thù.
"Trước mắt có hai ngàn năm trăm mười điểm phá sản, tạm thời giữ lại."
"Sản phẩm bại gia hôm nay: Mảnh vỡ Hoàng Tuyền kiếm ý *10000!"
"Mảnh vỡ Hoàng Tuyền kiếm ý, là thứ đồ gì?"
Diệp Phong hơi nghi hoặc một chút, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, một mẫu mảnh vỡ kết tinh chừng bằng đầu ngón tay, toàn thân màu trắng xuất hiện trong tay của hắn.
"Chó ngoan, tới đây!"
Chó vàng đã có một tia linh trí, coi là Diệp Phong lại cho nó món ngon gì ăn, nghe được tiếng gọi thì nhanh chóng chạy tới.
"Cái đồ chơi này đυ.ng vào trán là được rồi?"
Diệp Phong căn cứ nhắc nhở của hệ thống, cầm mảnh vỡ Hoàng Tuyền kiếm ý trong tay, bỏ vào trên trán chó vàng.
Cạch!
Một lực lượng vô hình từ trong mảnh vỡ tràn vào trong cơ thể của nó, mảnh vỡ kết tinh vỡ vụn trong nháy mắt, sau đó trực tiếp hoá khí biến mất trong tay Diệp Phong.
Đồng thời, một cỗ kiếm ý yếu ớt từ trong cơ thể chó vàng dần dần tỏa ra.
Diệp Phong ngẩn ra, bởi vì hắn cảm thấy chó vàng cũng không có gì thay đổi.
Chó vàng ngẩn ra, nó cảm thấy trong hồn phách của mình có thêm vài thứ.
"Hệ thống, nếu như sản phẩm bại gia không dùng phương thức phá sản tiêu hao hết thì sẽ như thế nào?"
Mặc dù không có phát hiện chó vàng có thay đổi gì cả, nhưng ở kiếp trước hắn đọc thuộc lòng các loại tác phẩm huyền huyễn xuất sắc, chỉ tên gọi thôi thì Diệp Phong biết thứ này tuyệt đối là đồ tốt có thể ngộ nhưng không thể cầu.
"Đinh! Sẽ khấu trừ một lượng lớn điểm phá sản."
"Mẹ nó!"
Nghe hệ thống trả lời, Diệp Phong cũng không nhịn được nói tục, phải biết từ khi kích hoạt hệ thống đến bây giờ, hệ thống chưa từng nói tới ba chữ số lượng lớn.
"Xem ra thứ này không thể tìm người khác hỗ trợ, lỡ như bị bọn họ giấu riêng thì phiền phức lớn lắm."
Nghĩ đến đây, Diệp Phong dẫn theo tiểu hoàng cẩu vẻ mặt ngẩn ra đi về chỗ ở của mình.
Tông môn đại điện.
"Thiên Tuyết, có cân nhắc để hai tiểu gia hỏa đó đi Thiên Đạo Chiến Trường lịch luyện một phen không?"
Lạc Vô Danh nhìn Lạc Thiên Tuyết, hỏi thăm.
"Thiên Đạo Chiến Trường sao?"
"Đúng là ta không chỉ đạo được bọn họ cái gì, Diệp Phong thì ta yên tâm, chỉ là Lãnh Vô Phong, ta sợ hắn sẽ xảy ra chuyện."
Hai ngày này, Lạc Thiên Tuyết cũng coi như triệt để công nhận hai tên đệ tử rồi.
"Không bằng ta phái mấy tên đệ tử nội môn Dung Linh Cảnh cửu trọng đỉnh phong tới, đến lúc đó bọn họ kết bạn mà đi, hẳn là sẽ an toàn không ít."
"Nhưng mà Diệp Phong đó, sao ngươi yên tâm như vậy?"
Lạc Vô Danh cũng hỏi ra nghi vấn của mình, mặc dù Diệp Phong tài đại khí thô, trong tay có bảo vật mà cấp bậc như bọn họ cũng đỏ mắt, nhưng dù sao cũng là một phế nhân.
Coi như người bình thường đi Thiên Đạo Chiến Trường cũng sẽ trực tiếp bố trí đến Thiên Đạo Chiến Trường đệ nhất trọng, nơi đó tu sĩ hoặc yêu thú yếu nhất cũng đều là Linh Hải Cảnh nhất trọng, mạnh nhất là Linh Hải Cảnh cửu trọng đỉnh phong, đối với một người bình thường thì không phải là có thể xóa bỏ dễ dàng sao.
"Phụ thân, bởi vì Diệp Phong không có linh căn, cho nên không thể nào phán định tư chất của hắn, nhưng hắn cũng không phải phế nhân, bây giờ hắn đã có thực lực Khí Động Cảnh cửu trọng đỉnh phong, đến Thiên Đạo Chiến Trường thì sẽ trực tiếp truyền tống đến Thiên Đạo Chiến Trường đệ nhị trọng."
"Không thể nào!"
Nghe nói như thế, Lạc Vô Danh trực tiếp lắc đầu, hắn hoàn toàn không tin tưởng người không có linh căn còn có thể tu luyện.
Không có linh căn, vậy thì hoàn toàn không thể cảm nhận được thiên địa linh khí, coi như có thể tìm hiểu được đỉnh cấp công pháp thì cũng hoàn toàn không thể tu luyện được!
"Đúng rồi, hắn không chỉ không có linh căn mà đã tu luyện đến Khí Động Cảnh cửu trọng đỉnh phong, hắn mở Linh Hải gấp hai mươi lần ta."
Nhìn thấy phụ thân không tin, Lạc Thiên Tuyết cũng không thèm để ý, bởi vì lúc ấy nàng nghe được Bạch lão nói nàng cũng không tin, cuối cùng không phải là vẫn phải nhìn thẳng vào sự thật sao.
"Chuyện này càng không thể nào!"
"Năm đó ngươi mở Linh Hải, không chỉ phá vỡ lịch sử Tinh Cực Tông, càng kinh động lão tổ, loại phế nhân này sao có thể mở ra Linh Hải lớn hơn ngươi gấp hai mươi lần như vậy được, đây quả là bốc phét mà!"
Lạc Vô Danh nói xong lời cuối cùng, trong mắt tràn đầy vẻ khó có thể tin được, dù hắn tranh luận như thế nhưng nhìn nữ nhi sắc mặt lạnh nhạt đang đối diện, cảm thấy đối phương cũng không giống như là đang nói đùa với mình.