Chương 16: Bánh ngải cứu nhân chà bông

Trần Kim Bảo ban đầu không dám đưa ra bất kỳ yêu cầu nào, vì vậy lão đành nắm lấy cơ hội nói thật rõ ràng: “Chờ một chút! Sau khi tìm thì có thể thông báo cho gia đình không? Cô chủ Diệp đã đồng ý cho tôi làm việc cho cô ấy trong thời gian này và ở lại đây.”

“Về nguyên tắc, quỷ đi báo án sẽ được lưu giữ ở phòng quản lý cấp trên, thông báo cho người nhà đến nhận để tránh âm khí ảnh hưởng đến người khác… Nhưng vì cô Diệp sẵn sàng cung cấp địa điểm nên tính đến việc theo ý muốn của nạn nhân, sau khi vụ án kết thúc có thể thông báo cho gia đình.” Đội trưởng Nghiêm trầm ngâm một lát.

Nhưng quỷ muốn đi theo Diệp Tuyền và không có ý định đến cục giám sát, điều này khiến Nghiêm Yên ó một số linh cảm không tốt. Chờ Trần Kim Bảo xác định không còn việc gì, Nghiêm Yên thăm dò hỏi: “Tiếp theo ngài định làm gì…”

“À, tôi cẩn thận lắng nghe ý kiến

của cô, hiện tại mở quán ăn khuya, sắp khai trương rồi, hoan nghênh đến ủng hộ.” Diệp Tuyền cảm thấy cuộc sống khá tốt.

Khi nào cô thích khai trương thì khai trương, những gì cô bán trong quán ăn phụ thuộc vào thứ cô ăn, mở cửa hàng không chỉ có thể tiếp tục ăn uống mà còn có thể lắng nghe những cuộc trò chuyện thú vị và sôi nổi của khách hàng... Còn cuộc sống dưỡng lão nào thú vị hơn thế này không?

Khi Nghiêm Yên nghe thấy nửa câu đầu "Lắng nghe ý kiến" và lời chúc mừng [Cục giám sát hoan nghênh ngài tham gia...] sắp ra khỏi miệng cô ấy thì bị câu trả lời chặn lại.

Quán ăn khuya?

Câu trả lời tùy ý của Diệp Tuyền như sấm đánh ngang tai, khiến vẻ mặt nghiêm túc của Nghiêm Yên nứt ra, cô ấy và các thành viên trong đội nhìn nhau khó hiểu:

Đây có phải là tiếng lóng không mà khó hiểu thế? Hay là cô chủ có hơn tỷ trong tay lại có sở thích khác biệt như vậy, thích giả làm người bình thường để giao dịch với khách hàng?

Nghe ý kiến là nghe thế à?!

Đội trưởng Nghiêm nhìn chằm chằm vào hồ sơ vụ án với những cảm xúc phức tạp trong vài giây, đột nhiên cô ấy nghĩ ra điều gì đó, đôi mắt sáng lên: “Được rồi! Chúng tôi sẽ sớm xử lý các tài liệu cho công nhân không phải là con người của ngài!”

Đội viên: “?” Đội trưởng điên rồi sao?

Nhận được câu trả lời khẳng định của Diệp Tuyền, cô ấy cúp điện thoại, Nghiêm Yên vui vẻ gõ nhẹ mẫu đơn: “Không nghe thấy à, cô chủ đang tuyển nhân viên quỷ! Mau đi xin biến chế đãi ngộ cố vấn người ngoài!”

Huyền học suy thoái, ma quỷ và tà tu ngày càng ít, nhưng người có khả năng thu phục chúng cũng ngày càng ít.

Bình thường gặp phải ma quỷ bình thường thì không thể trực tiếp gϊếŧ chết chúng như ác quỷ, cho dù cục giám sát cũng phải từ từ giải quyết chấp niệm lưu lại trần gian của bọn họ, bọn họ lo lắng Diệp Tuyền sẽ không thể giải quyết được họ. Để ngăn ngừa tai nạn xảy ra thì phải làm nhanh.

Bây giờ Diệp Tuyền tuyển nhân viên, quỷ cũng sẽ không gây chuyện, mọi người đều có tương lai tươi sáng.

Diệp Tuyền cũng không có hứng thú với hành động tiếp theo cục giám sát muốn làm gì, cô đã sớm tỏ rõ thái độ thân thiện với bọn họ, không có hại gì cho cô là được.

Điều quan trọng nhất lúc này là bữa tối của cô.

Mở nồi hầm ra, nồi canh nấm tuyết nấu lâu có nước trong vắt và đầy đặn. Những chiếc bánh ngải cứu xanh mướt trong nồi hấp như ngậm nước, trong hơi nước hòa lẫn một mùi thơm mát thoang thoảng như cỏ, như muốn nói rằng có thể ăn nó rồi.

Tiết Thanh Minh làm bánh ngải cứu, cúng cho người đã khuất để họ có thể nếm được vị ngọt khi trở về nhà.

Đã đến kỳ nghỉ lễ nhưng trong quán lại có nhân viên quỷ, vừa đúng lúc.

Có nhiều nguyên liệu để làm bánh ngải cứu, bao gồm ngải cứu, lúa mạch non và cây thanh hao.

*Cây thanh hao

Có rất nhiều bánh được làm bằng ngải cứu ở thành phố Thanh Giang, nhưng Diệp Tuyền làm là công thức làm từ thanh hao ở các tỉnh lân cận. Bột làm ra màu xanh như ngải cứu, có mùi thơm sảng khoái nhẹ nhàng, dễ chịu hơn mùi ngải cứu đậm đặc.

Sau khi tắt bếp bày ra đĩa, trước tiên Diệp Tuyền gắp một miếng ăn như không sợ bị bỏng.

“Á, nó có nhân lòng đỏ trứng muối và chà bông!”

Lớp vỏ gạo nếp mềm mại bao lấy nhân mặn đầy thơm ngon. Lòng đỏ trứng muối nguyên quả khi hấp chín sẽ tiết ra mỡ màu đỏ cam, thấm vào lớp chà bông thơm nức mũi. Chà bông đã ngấm dầu nhưng vẫn giữ được chút khô và giòn, còn có hạt mè trang trí gây cảm giác giòn tan.