Chương 36: Bị sói tấn công

Nghe anh hỏi thăm, Tần Tranh nói ngắn gọn về chuyện xảy ra với thủy quỷ và kế hoạch của cô

"Nếu thực sự có cách thoát khỏi ngôi làng đó, chẳng phải chương trình sinh tồn hoang dã này sẽ kết thúc sớm sao?"

Khương Nghiêu không khỏi bật cười, anh không nghĩ tới Tần Tranh cũng có thể cùng quỷ giao dịch.

"Hy vọng không có bất ngờ gì xảy ra."

Tần Tranh dừng lại, nhìn qua núi đá.

Trên đó là hồ nước thủy quỷ cư ngụ lâu năm, trên đỉnh là núi non trùng điệp. Lúc này trời tối đen như mực, nhưng vẫn có thể nhìn thấy một màn sương màu máu kỳ lạ phía trên những ngọn núi.

Mà ngôi làng nhỏ mà thủy quỷ nhắc đến cũng nằm ở hướng đó.

[Tần Tranh có thể bình an đi ra! Không bị quỷ ăn thịt ]

[Chẳng lẽ vừa rồi cô ta thật sự gọi sấm sét sao? ]

[Ta phải thừa nhận, nữ nhân, ngươi đã thu hút sự chú ý của ta ]

[Chuyện gì đã xảy ra trong sương mù? Tại sao camera của tổ chương trình không quay được? Tôi chưa bao giờ nhìn thấy một con quỷ màu trắng như thế]

Có rất nhiều khán giả ngồi xem phát sóng trực tiếp, chỉ muốn xem kết quả của Tần Tranh. Họ nghĩ rằng cô sẽ bị con thủy quỷ xé xác, nhưng cô lại không hề hấn gì

Trong nháy mắt, ý kiến của mọi người đối với Tần Tranh có chút thay đổi. Ngay cả thanh kiếm gỗ như hình đồ chơi trong tay cô dường như cũng có thêm một chút ánh sáng thần thánh.

"Húuuuu..."

Trong rừng cây yên tĩnh tối tăm, đột nhiên có một tiếng hú kỳ quái.

Có tiếng nước chảy từ thác nước gần đó nên tiếng này không rõ lắm. Khán giả xem phát sóng không thèm để ý, nhưng Tần Tranh và Khương Nghiêu thì dừng lại, cùng nhìn về một hướng

Trong rừng cây lục quang nhàn nhạt lóe lên, một cái bóng đen lao ra, hướng Tần Tranh xông tới.

"Cẩn thận!"

Khương Nghiêu ngay lập tức nhận ra, vô thức kéo Tần Tranh ra sau lưng.

Con sói hoang từ trong bụi cỏ lao ra, bị Khương Nghiêu đá xuống đất, con sói há miệng nhào tới chỗ anh chuẩn bị cắn thẳng vào cổ Khương Nghiêu.

Tần Tranh vừa định ra tay, nhưng một giây sau, con sói hoang hung ác đã nằm trên người Khương Nghiêu, bất động.

Cô bước lên, đá con sói đi một cách dễ dàng.

Khương Nghiêu nằm trên mặt đất với vẻ mặt vô cảm, người bê bết máu, trong tay cầm một con dao găm sắc bén, dường như đã kịp thời đâm vào trái tim của con sói.

"Ngươi không sao chứ."

Tần Tranh vội vàng đưa tay kéo anh, đúng lúc bắt gặp đôi mắt đào hoa hẹp xinh đẹp của Khương Nghiêu, cô có thể nhìn ra bên trong đôi mắt tràn đầy ác độc cùng địch ý còn chưa tiêu tan.

Cùng lúc đó, tử khí màu xám nhạt trên cơ thể anh cũng được thay thế bằng một năng lượng tà ác đang hoành hành

Tần Tranh nhìn anh, sửng sốt một hồi.

Tử khí của người khác có màu đen, nhưng của Khương Nghiêu lại có màu đỏ như máu.

Hiếm có.

Linh hồn của anh mạnh hơn bất kỳ linh hồn ác quỷ nào.

Kiếp trước anh đã làm điều ác gì sao?

"E hèm, không sao đâu"

Anh sặc mùi máu tanh, nắm lấy tay Tần Tranh.

Tần Tranh kéo anh lên, anh cúi đầu nhìn vết máu trên người, hung hăng cau mày.

Nhiều máu như vậy, khả năng rất khó rửa sạch

Nhưng anh chỉ mang chiếc áo khoác này.

“Anh không bị thương chứ?" Tần Tranh lo lắng hỏi anh.

Khương Nghiêu lắc đầu, nhưng nhìn cô, anh ngập ngừng không nói

“Có chuyện gì sao?"

“Tôi muốn rửa sạch nó."

Khương Nghiêu bị ám ảnh sạch sẽ, thường thích dọn dẹp nhà cửa, nhưng lần này anh đến để quay phim sinh tồn hoang dã, phải thay đổi một số thói quen sinh hoạt.

"Tại sao anh không rửa trong hồ nước đó?"

Tần Tranh nghĩ tới vừa rồi thủy quỷ ở lại hồ nước, nơi đó nước rất trong, tương đối nóng.

Cô nói xong lại lẩm bẩm nói: "Thủy quỷ sẽ không nhìn người khác tắm đúng không?”

Khương Nghiêu: "..

Mạch não kỳ dị của Tần Tranh thành công khiến sắc mặt Khương Nghiêu cứng đờ.

Ách! Ách!

Hai người đang định quay lại hồ nước nhỏ, lại nghe thấy tiếng sói tru không ngừng, cùng với tiếng chạy của rất nhiều động vật trong rừng cây phía trước

Sắc mặt Khương Nghiêu biến đổi, vội vàng lôi kéo Tần Tranh chạy hướng ngược lại phương hướng vừa tới, trốn ở một tầng đá phía trên.