Chương 1: Xuyên vào kẻ gϊếŧ người

Khi Tần Tranh mở mắt ra, nhin thấy cách đó không xa có một hàng rào sắt, còn cơ thể cô đang cuộn tròn ở trong góc phòng, toàn thân lạnh toát, đầu óc cô mơ hồ.

Vươn tay xoa xoa thái dương, chậm rãi đứng dậy nhìn ra bên ngoài.

Bên ngoài phòng tạm giam, có hai cảnh sát đang đứng.

Đây là nơi nào?

Sao những người này ăn mặc kỳ quái như vậy?

Rất nhiều ký ức chợt lóe lên trong đầu, đầu cô đau như búa bổ, phải dựa vào tường mới đứng vững được.

Mất một lúc lâu sau, cô mới tiếp nhận hết ký ức trong đầu.

Không ngờ cô xuyên vào thân thể đã chết ở một thế giới khác.

Tần Tranh là chiến thần trong tiên giới, nhưng vì sai sót khi tu luyện chết bất đắc kỳ tử. Nguyên chủ của thân thể này, cũng tên là Tần Tranh là một nghệ sĩ.

Hiện giờ cô đang ở đồn cảnh sát vì hôm nay khi cô đến công ty, một nghệ sĩ tên là Lục Thư đã ngã khỏi tòa nhà, ngã ngay dưới chân nguyên chủ.

Trước khi Lục Thư rơi khỏi tòa nhà, nguyên chủ và Lục Thư đã xảy ra tranh chấp.

Cảnh sát phát hiện ra Lục Thư không phải tự sát nên Tần Tranh bị tạm giam vì một trong những nghi phạm.

Tần Tranh búng ngón tay, trên đầu ngón tay lóe lên kim quang.

Nhìn ra hành lang bên ngoài phòng tạm giam, có thể thấy một linh hồn trong suốt đang lơ lửng.

"Đến đây."

Tần Tranh khẽ lẩm bẩm, gọi linh hồn đến bên mình.

"Cô, cô có thể nhìn thấy tôi sao?"

Linh hồn của Lục Thư kinh ngạc nhìn Tần Tranh.

Tần Tranh khẽ gật đầu, "Ai gϊếŧ cô? Tôi có thể giúp cô."

Nghe vậy, Lục Thư nhớ lại những gì đã xảy ra với cô trước khi chết, không thể ngăn được tiếng khóc: "Woooooooooo"

Tần Tranh đi tới trước mặt cảnh sát, nói: "Tôi nhớ tới còn một chuyện có liên quan đến vụ án."

Cảnh sát lại đưa cô đến phòng thẩm vấn, Tần Tranh nói với họ những gì Lục Thư đã nói. Cảnh sát không biết Lục Thư có quan hệ gì với Dư Hồng Quân nên họ lập tức bắt tay vào điều tra người này.

Không lâu sau, người đại diện của Tần Tranh đến để bảo lãnh cho cô.

Tần Tranh chỉ có mâu thuẫn với Lục Thư, không được cho là tình nghi trực tiếp gϊếŧ Lục Thư vì vậy cô được thả ra, rời khỏi đồn cảnh sát một cách thuận lợi.

"Thật là xui xẻo, cô ta vừa lúc ngã xuống dưới chân em."

Quản lý Tào An choáng váng khi nghĩ đến những tin đồn trên Internet.

"Phương Hành Ninh, tên khốn kiếp, vừa phát hiện em xảy ra chuyện trực tiếp cắt đứt quan hệ với em, nói cái gì mà tạo scandal, là em cố ý quấy rối hắn! Mẹ kiếp! Đã bảo đừng quen cái thằng chó đó, bảo hắn lòng lang dạ sói mà em còn không tin à! "

Tào An quay đầu lại nhìn Tần Chính, vẻ mặt oán hận.

"Để em xem."

Tần Chính ngáp một cái, uể oải dựa vào lưng ghế phụ xem điện thoại.

[Phương Hành Ninh V: Tôi không có liên quan gì đến Tần Chính, việc cô ta dây dưa với tôi từ lâu, đã khiến tôi rất bối rối, nhưng tôi cảm thấy nói ra sẽ tổn thương lòng tự trọng của một cô gái, vì thế tôi không giải thích gì cả.]

[Tần Chính V: Trả tiền lại cho tôi.]

Nguyên chủ theo đuổi Phương Hành Ninh trong một thời gian khá dài, thậm chí còn chi rất nhiều tiền cho hắn.

Không chỉ vậy, Phương Hành Ninh còn luôn vay tiền mà không bao giờ trả lại.

Vài ngày trước, cả hai vừa xác nhận mối quan hệ của mình thì Lục Thư đã nhảy lầu.

Phương Hành Ninh ban đầu không định công khai chuyện này, nhưng khi nhìn thấy Tần Chính xảy ra chuyện, hắn vội vàng giữ khoảng cách với cô, vì sợ người khác cho rằng hắn tìm một kẻ gϊếŧ người làm bạn gái của mình.

[Sát nhân còn có gan đi đòi tiền người khác? Cô có biết xấu hổ hay không?]

[ Tiểu ca ca của chúng tôi không thể nào tiêu tiền của cô? Đừng nói nhảm!]

[Ta thật sự phục rồi, sao Tần Tranh còn chưa chết? Cô sẽ chết nhanh thôi?]

Tần Tranh vừa lên mạng phát biểu, lập tức bị đám đông chế giễu, mắng mỏ.

Ai cũng nghĩ cô là kẻ sát nhân vô liêm sỉ, độc ác, thích quấy rối nam diễn viên.