Cất vòng ngọc đi, Kỷ Lam mở lời: "Nể tình món quà này của cô, trưa nay tôi mời cô ăn cơm, các món trong nhà hàng gần công ty tôi cực kì ngon đấy."
Biết Ngao An An rất tham ăn, Kỷ Lam lục lại trong đầu rồi lựa ra một nhà hàng tay nghề tốt mà cô từng ăn.
"Được!" Ngao An An gật đầu cái rụp, giọng điệu cũng vui vẻ hẳn lên.
"Làm người thật hạnh phúc quá đi mà! Có ăn, có uống, có chơi, cuộc sống này tuyệt vời hơn khi làm rồng rất nhiều!" Ngao An An thầm nghĩ, nhận ra mình ở thế giới này đúng là ham vui quên cả trời đất.
Một lúc sau, Kỷ Lam dẫn Ngao An An đến một nhà hàng gần công ty mình. Ngồi xuống vị trí cô hay ngồi, Kỷ Lam gọi hai phần và chút bánh ngọt trước, sau đó để Ngao An An gọi món. Gọi đồ ăn xong, Kỷ Lam vừa ăn bánh ngọt vừa nhìn về phía cửa, bất ngờ gặp hai người quen.
Khi nhìn thấy hai người này, ánh mắt của Kỷ Lam lập tức thay đổi. Lát sau hai người đó tình cờ ngồi ở bàn ăn sát vách Kỷ Lam. Vừa lúc hai vị trí này được ngăn cách bởi một tấm bình phong, thế nên họ không chú ý Kỷ Lam cũng đang có mặt ở đây.
Kỷ Lam ngồi lại gần Ngao An An, muốn thám thính xem hai người quen này của cô rốt cuộc có mối quan hệ gì. Ngao An An chú ý tới hành động đột ngột này của Kỷ Lam, dù chưa hiểu gì nhưng quyết định cùng nghe lén với Kỷ Lam.
Lúc này, tại bàn ăn cách vách.
Sau khi ngồi vào ghế, Tôn Tiệp nhìn người phụ nữ trước mắt, hỏi thẳng: "Chị Vương, chị nói là có một chuyện quan trọng muốn nói với tôi, là chuyện gì vậy?"
"Cô biết chuyện hôm nay Kỷ Lam dẫn một người mới tham gia buổi thử vai cho nữ thứ tư trong phim "Tầm Tiên" của đạo diễn Chu không, có vẻ thành công rồi?" Người phụ nữ được Tôn Tiệp gọi là chị Vương nói thẳng.
Tôn Tiệp im lặng một lúc, "Tôi biết."
"Cô không nghĩ gì hết à? Tôi nhớ cô rất muốn lấy được nhân vật này cơ mà? Kỷ Lam rõ ràng có quan hệ rất tốt với đạo diễn Chu, vậy mà lại đưa cơ hội này cho người khác."
"Tôi cũng đến thử vai, nhưng đạo diễn Chu không vừa ý tôi thôi." Tôn Tiệp đáp trả.
"Nếu cô đã nói vậy, tôi cũng không hỏi thêm nữa. Nhưng đừng trách tôi không nhắc, Kỷ Lam nhận thêm người mới, còn cho con bé đó tham gia vào dự án phim của đạo diễn Chu, cô cảm thấy sau này tài nguyên trong tay Kỷ Lam sẽ nghiêng về ai? Bây giờ cô đã thành công bước một bước đầu tiên, chỉ cần lấy được một nhân vật đặc sắc, cô chắc chắn sẽ nổi tiếng. Chẳng lẽ cô không muốn tranh thủ cơ hội này sao? Mà tôi là người có thể cho cô cơ hội này, hơn nữa đó không phải là nữ thứ tư, mà là nữ thứ hai." Đối phương nói không ngừng, trong giọng nói có ý dẫn dụ rất rõ ràng.
"Chị Vương, thực sự rất cảm ơn chị đã ưu ái tôi, nhưng hợp đồng quản lý giữa tôi và chị Kỷ vẫn chưa đến hạn..."
"Chuyện này cô yên tâm, chỉ cần cô theo tôi, tôi sẽ trả giúp cô tiền vi phạm hợp đồng." Đối phương nghe ra ý tứ trong lời nói của Tôn Tiệp, vội vàng lên tiếng bảo đảm.
"Nếu chị Vương có thể làm được điều này, tôi đương nhiên đồng ý theo chị." Tôn Tiệp thẳng thừng vứt bỏ Kỷ Lam.
"Tốt, quyết định vậy nhé, khi nào có cơ hội tôi sẽ nói với Kỷ Lam." Chị Vương lập tức vui v.
"Chị Vương, nếu tôi cứ thế mà theo chị, trong công ty khó tránh khỏi những người nói tôi vì trèo cao mà vứt bỏ người đại diện cũ, chuyện đó không tốt với thanh danh của tôi lắm." Đúng lúc này, Tôn Tiệp lại lên tiếng.
"Ý của cô là..."
"Tôi theo chị Kỷ lâu thế rồi, vậy mà chị ta vẫn giao nhân vật của đạo diễn Chu cho một ma mới không có tiếng tăm, tôi thật sự rất thất vọng!" Tôn Tiệp chậm rãi nói, giọng điệu dịu dàng trước sau như một, nhưng ý trong giọng nói lộ rõ tâm cơ.
"Quả nhiên tôi không nhìn lầm cô! Chuyện này tôi sẽ xử lý, cô cứ chờ trở thành nghệ sĩ của tôi đi!" Người đại diện được gọi là chị Vương nghe Tôn Tiệp nói vậy cực kì vui, chị ta rất thích những nghệ sĩ có tâm cơ và dã tâm, chỉ có nghệ sĩ như vậy mới biết cố gắng leo lên cao.
Tôn Tiệp không nói gì nữa.
Sau đó không biết vì tránh hiềm nghi hay vì lý do nào khác, hai người chỉ để lại chút tiền boa ở trên bàn ăn rồi đi ngay. Mà lúc này, sắc mặt của Kỷ Lam vô cùng khó coi.
Tuy trước đây Ngao An An từng nhắc nhở cô, bản thân cũng để ý thấy Tôn Tiệp có tâm cơ, nhưng cô không ngại, bởi cô biết có tâm cơ mới có thể sống tốt trong cái giới này. Nhưng cô không thể tin, cô còn chưa bắt đầu lăng xê mà đối phương đã chuẩn bị một chân đá văng cô ra chỉ vì một cơ hội tốt hơn, thậm chí còn muốn chiếm quyền chủ động nữa chứ.
Quá ác độc!
Đúng lúc này, nhà hàng cũng bắt đầu mang thức ăn lên. Có đồ ăn rồi, Ngao An An bèn cầm đũa ăn trong hạnh phúc.
"Kỷ Lam, cô nói không sai nha, nhà hàng này ăn ngon lắm, cô mau nếm thử đi." Ngao An An nếm thử mấy miếng, vui vẻ nói với Kỷ Lam.
Nhìn bụng-dạ-cao-cả Ngao An An, Kỷ Lam làm vẻ mặt bất lực, "Cô cho rằng tôi có thể nuốt trôi sau khi nghe hai người kia tính kế mình thế à?"
"Kịp thời trừ hại, không tốt sao?" Ngao An An mở miệng trấn an, "Tôi cảm thấy cô nên cảm ơn chiếc vòng ngọc tôi mới tặng cô đấy. Từ giờ cô mang theo nó, sẽ giúp vận khí của cô tốt hơn, phá vỡ âm mưu sắp tới nhằm vào cô. Mà sớm loại bỏ kẻ như vậy cũng tốt, sau này đỡ bị đâm một đao bất ngờ khi cô đang tận tâm tận lực vì cô ta. Còn nữa, điều bây giờ cô cần làm là nghĩ cách phản kích, chứ không phải ngồi đây tức giận đâu."
Nghe Ngao An An nói, Kỷ Lam đột nhiên không tức giận nữa, sau đó gật đầu: "Đúng, tôi không thể để họ đạt được ước nguyện. Chờ cơm ăn cơm xong tôi sẽ về công ty sắp xếp."
Hừm, dám tính kế đổ lỗi lên đầu cô? Vậy đừng trách cô không nương tình.
"Tôi đi với cô." Ngao An An khí thế bừng bừng.
"Cô đi làm gì?" Kỷ Lam thắc mắc nhìn Ngao An An.
"Cô không cảm thấy có tôi đi cùng phản kích chắc chắn mạnh hơn sao? Tôi sẽ theo giúp cô một tay. Hơn nữa tôi chuẩn bị đóng phim cũng cần một người đại diện, tôi nghĩ tốt nhất cô trở thành người đại diện, bởi cô nhất định không dám lừa dối tôi đâu!" Ngao An An phân tích đúng lý hợp tình.
Chứng kiến cảnh vừa rồi, cô thấy giới giải trí này rất vui, một người mà có tận mấy gương mặt. Ở nơi thế này chắc chắn có nhiều chuyện thú vị xảy ra.
Nhìn vẻ hứng thú rợn người trong mắt Ngao An An, khóe miệng Kỷ Lam khẽ run rẩy. Ngao An An đây là muốn xem trò hay chứ gì! Nói là giúp một tay nhưng thực ra là tiện tay thôi.
Song lời của Ngao An An vẫn khiến lòng cô dao động.
"Nếu tôi làm người đại diện của cô thì sau này sẽ thay cô sắp xếp mọi việc trong giới giải trí. Những chuyện đã thương lượng với cô, cô không thể tự đổi ý." Dao động thì dao động, thỏa thuận vẫn phải có, dù sao trước mắt Ngao An An vẫn chưa chính thức vào giới, chỉ khi nào kí hợp đồng, Kỷ Lam mới có thể yên tâm hơn.
"Được." Ngao An An đồng ý cái rụp. Nhiệm vụ của cô vô cùng khó khăn, hiện giờ vẫn chưa có manh mối. Không biết phải ở lại thế giới này bao lâu, cô cũng cần tìm vài chuyện để làm, ngoài việc bắt quỷ tìm đầu mối ra, chỉ có giới giải trí có thể coi là thú vị.
Thấy Ngao An An đồng ý dứt khoát như vậy, Kỷ Lam cũng yên tâm. Cô biết tính tình Ngao An An, chuyện gì đã đồng ý nhất định không thất hứa. Quả thực Ngao An An rất có tư chất, kể cả cô chỉ ở trong giới một thời gian ngắn, nhưng nếu có được tên tuổi trong thời gian đó thì người đại diện như cô cũng hưởng lợi không ít.
Hai người ăn cơm trưa xong liền đến thẳng công ty, định cùng nhau "vả mặt" con người kia.
Tôn Tiệp muốn leo cành cao lại muốn thanh danh đẹp, nằm mơ đi! Cho dù cô ta muốn đắp một tầng da lên chuyện này, cô cũng quyết bóc nát tầng da đó xuống.