Chương 37

Kỷ Lam suy nghĩ gì đó nhìn Ngao An An, lại nhớ đến hành động của đối phương khi lần đầu tiên gặp: "Nếu cô muốn mua gì đó thì lần sau tôi đưa cô đến trung tâm thương mại, ở đó có kim cương và đủ loại đá quý, tất cả đều rất lấp lánh."

"Thật ư?" Nghe được lời này, đôi mắt của Ngao An An lập tức sáng lên, nhìn về phía Kỷ Lam.

Kỷ Lam nhìn vào mắt Ngao An An, cảm thấy đôi mắt này giống như đá quý vậy, lóng lánh đến lóa mắt.

"Đương nhiên là thật, nhưng không thể cứ cầm nó rồi biến mất đâu đấy. Giờ cô có tiền rồi, có thể mua được ít đá quý." Kỷ Lam hoàn hồn thoát khỏi ánh mắt đó, và không quên nhắc nhở Ngao An An.

Cô sợ Ngao An An thấy được thứ mình thích sẽ ngang nhiên lấy đi.

Đến lúc đó chắc chắn xảy ra chuyện lớn!

Nghe Kỷ Lam nói vậy, đáy mắt Ngao An An hiện lên sự ngượng ngùng khẳng định: "Đã hiểu, sau này nếu tôi muốn gì nhất định dùng tiền để mua."

Lần đó cô mới đến chưa hiểu về thế giới này, đúng lúc lại thấy đèn thủy tinh rực rỡ xinh đẹp, nhất thời không kiềm chế được, chuyện tiếp đó thế nào chắc khỏi cần nhắc lại...

Giờ khắc này, Ngao An An nhận ra tiền là một thứ rất có giá trị.

Nghĩ ngợi một chút, Ngao An An nhìn Kỷ Lam nói: "Về sau tôi nhất định cố gắng kiếm tiền, chị nhớ phải để ý xem có viên kim cương nào đặc biệt đẹp đặc biệt lấp lánh không, tôi muốn mua."

Kỷ Lam: "..."

Lần đầu tiên cô nghe đến người kiếm tiền chỉ để mua kim cương đấy.

Đây đúng là có một không hai.

Nhưng nghĩ đến thân phận đặc biệt của Ngao An An, lại thêm những chuyện kì lạ xảy ra trên người cô ấy, phần nào lí giải được.

Cuối cùng cô đành mơ hồ gật đầu.

Nhưng khi gật đầu xong, đột nhiên phát hiện có gì đó chưa đúng lắm.

Cô đưa đón Ngao An An, đưa Ngao An An đi thử vai, còn phải giúp Ngao An An chú ý đến thị trường đá quý. Có phải cô trở thành bảo mẫu của Ngao An An luôn rồi? Lại còn là làm không công.

"Vậy bây giờ chúng ta có thể về chưa? Đến giờ cơm rồi." Trong khi Kỷ Lam đang suy nghĩ miên man, Ngao An An chuyển đề tài sang ăn uống.

Kỷ Lam nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Ngao An An, cảm thấy có thứ gì đó lại lần nữa tiêu tan, cuối cùng bất đắc dĩ lên tiếng đáp ứng.

Ngay sau đó, hai người chuẩn bị để quay về.

Nhưng mới đi được vài bước, tới một cái sạp hàng, Ngao An An đột nhiên dừng bước, ngồi xổm xuống, cầm một món đồ bằng ngọc lên, "Cái này bao nhiêu tiền?"

"Một vạn."

Ngao An An trực tiếp đưa thẻ ra trước mặt cho chủ quán, "Tôi mua, thanh toán."

"Được thôi." Chủ quán vui đến phát điên, ông chỉ tùy tiện nói giá, đã chuẩn bị tinh thần cùng trả giá với đối phương, không ngờ vị khách này hào phóng vậy. Tay chân ông nhanh nhẹn lấy máy quẹt thẻ, sau đó đưa ngọc phật cho Ngao An An.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, Kỷ Lam chưa kịp phản ứng lại.

Ban đầu còn muốn nói nó quá đắt, nhưng nghĩ đến bản lĩnh của Ngao An An, Kỷ Lam chỉ có thể nuốt ngược lời trở lại.

Ngao An An và Kỷ Lam rời đi sau khi thanh toán xong xuôi.

Vừa ngồi lên xe, Kỷ Lam còn chưa kịp khởi động, Ngao An An đưa vòng ngọc mới mua cho Kỷ Lam, "Cái này cho cô."

"Cho tôi?" Kỷ Lam bất ngờ nhìn Ngao An An.

"Đây là vòng ngọc sau khi khai quang, mặt trên còn sót lại linh khí, cô mang theo bên người sẽ mang lại may mắn!" Ngao An An giải thích.

Cô gái tốt bụng trước mặt đã giúp cô rất nhiều, coi như là tạ lễ đi.

Tuy trên tay cô có đồ tốt hơn, nhưng cô không nỡ lấy ra đâu! Cái này hẳn là đủ rồi nhỉ?

"Cảm ơn."

"Không có gì, đây là cô xứng đáng, cô còn giúp tôi rất nhiều nữa." Ngao An An cười trả lời.

Cô hòa nhập được với thế giới này chính là công lao của Kỷ Lam.

Kỷ Lam mỉm cười nhìn vòng ngọc trong tay, nhớ lần đầu tiên hai người gặp mặt còn loạn hết cả lên.

Lúc ấy cô không nghĩ mình có thể sống hòa thuận với Ngao An An như bây giờ, nhất là khi biết cô ấy không phải con người.

Nhưng có phải người hay không đều không quan trọng, quan trọng là cô ấy thế nào, hiện tại có thể thấy Ngao An An là một cô gái tốt!

Tuy thân phận Ngao An An không đơn giản, nhưng rõ ràng kinh nghiệm sống chưa nhiều, giờ phút này Kỷ Lam thấy bản thân nên quan tâm Ngao An An nhiều hơn tránh để cô bị kẻ khác lừa gạt.