Chương 36

Ký tên xong, Chu Thế Tân cười nói: "Khi nào phim bắt đầu quay tôi sẽ liên lạc với hai người, chắc không lâu lắm đâu, tuyến nhân vật quan trọng đều đã quyết định rồi, còn những cái khác không do chúng tôi quyết định."

Lời nói của Chu Thế Tân có phần mập mờ nhưng Kỷ Lam đủ hiểu.

Các vai còn lại hẳn là Chu Thế Tân giữ để phía nhà sản xuất và đầu tư quyết định.

Đây là lẽ thường trong giới này.

May là làng giải trí hiện nay đã sạch sẽ hơn trước kia nhiều, đa số vấn đề do bản thân nghệ sĩ tự mình lựa chọn.

"Vậy chúng tôi chờ tin của anh." Kỷ Lam mỉm cười đáp lời.

Chu Thế Tân gật đầu, sau đó để trợ lý tiễn nhóm Kỷ Lam.

Lúc rời đi, Ngao An An còn cố ý chào tạm biệt Hạ Hủ Hủ.

Tuy Hạ Hủ Hủ có chút hoảng hốt nhưng vẫn nhiệt tình vẫy vẫy tay với Ngao An An.

Khi Kỷ Lam đưa Ngao An An ra ngoài tiếp tục thu hút sự chú ý của loạt những người đang chờ thử vai.

Nhìn vẻ mặt của trợ lý, nhóm người chờ thử vai bên ngoài càng cảm thấy hết hy vọng.

Quả nhiên, sau khi đưa Kỷ Lam và Ngao An An ra ngoài, trợ lý liền thông báo với nhóm người đang đợi bên ngoài rằng buổi thử vai đã kết thúc, mọi người nghe xong bắt đầu giải tán dần để lại khoảng sân rộng.

Hôm nay người ở đây đa phần ấn tượng sâu sắc về Ngao An An, vẻ đẹp của cô ấy khiến người khác khó lòng quên được.

Trên đường về nhà, Kỷ Lam nói với Ngao An An về thù lao đóng phim.

"Bởi cô là người mới nên giá không thể quá cao, tôi thương lượng bên kia cho cô một tập hai vạn, cô quay khoảng ba mươi tập, quay xong phim với trừ thuế xong đại khái có thể kiếm được năm mươi vạn." Kỷ Lam tóm lược.

Khi nói chuyện, chút tâm trạng kích động cũng chẳng có.

Suy cho cùng mới vừa hôm qua Ngao An An đã kiếm được năm trăm vạn, năm mươi vạn này của cô không đáng nhắc tới.

"Có thể chơi lại vẫn kiếm được tiền, không tồi." Ngao An An đánh giá đúng trọng tâm.

Kỷ Lam thiếu chút nữa bị sặc vì lời này của Ngao An An.

Tuy sớm biết Ngao An An chỉ thử cho vui, nhưng nghe Ngao An An trực tiếp nói ra như vậy, trái tim nhỏ của cô vẫn bị đả kích ít nhiều.

Căn bản có mình Ngao An An mới dám tự tin nói câu đó.

"Nhưng chị yên tâm, nếu tôi đã đồng ý, đương nhiên hoàn thành thật tốt." Ngao An An lại thêm vào một câu.

Nghe vậy, Kỷ Lam lập tức yên tâm.

Cô tin Ngao An An nói được làm được.

...

Xe của hai người tiếp tục đi về phía trước, đúng lúc này điện thoại Ngao An An đổ chuông.

Nhìn vào tên hiển thị trên màn hình, Ngao An An thoáng ngạc nhiên rồi nhanh chóng nhận điện thoại.

"Đại sư Ngao, chứng minh thư và tài khoản của cô đều làm xong, hiện tại tôi đang ở chỗ đại sư Liên, cô có tiện đến một chuyến không?" Giọng nói của Giang Đông từ đầu bên kia truyền tới.

"Được chứ." Ngao An An gật đầu nói.

Sau khi cúp máy, Ngao An An liền nói với Kỷ Lam chuyện này.

Kỷ Lam nhìn qua Ngao An An rồi chuyển lái hướng thẳng đến phố cổ.

Một lúc sau, Kỷ Lam và Ngao An An đến nơi ở của đại sư Liên.

Lúc đến nơi vừa hay trong tiệm của đại sư Liên không có khách, Giang Đông đang ngồi trò chuyện cùng ông ấy.

Nhìn thấy Ngao An An bước vào, cả hai đều vô thức đứng lên.

Kỷ Lam thấy cảnh này, trong lòng thầm bội phục Ngao An An, đúng là người bản lĩnh đi đến đâu cũng có sức ảnh hưởng.

Sau khi tìm một chỗ để ngồi xuống, Giang Đông đưa chứng minh thư và một tấm thẻ ngân hàng ra trước mặt Ngao An An giải thích: "Chứng minh thư và tài khoản ngân hàng đều ở đây, năm trăm vạn đã được gửi vào thẻ ngân hàng, mật mã là ngày sinh trên chứng minh thư."

"Làm phiền rồi." Ngao An An nhận lấy, chỉ xem qua rồi cất đi, không quên nói lời cảm ơn đến Giang Đông.

"Không phiền, sau này có lẽ còn phải nhờ vả nhiều vào đại sư Ngao. Đây chỉ là chút chuyện nhỏ thôi." Giang Đông thập phần khách khí.

Anh cũng là xuất phát từ tâm. Hôm nay công trường đã khởi công bình thường, tất cả đều rất thuận lợi không xảy ra bất cứ chuyện gì, nhóm công nhân đã an tâm làm việc, vì thế mà người phụ trách như anh cũng cảm thấy an lòng.

Anh tin, sau khi công trình này hoàn thành, dù anh không được thăng chức, công ty cũng nhất định khen thưởng anh không ít.

Ngao An An nghe ra hàm ý của Giang Đông, chỉ cười cười không nói lời nào.

Kỷ Lam chứng kiến cảnh tượng này, âm thầm tặc lưỡi.

Giang Đông ngồi hàn huyên một lát, sau đó tạm biệt mọi người rồi rời đi.

Tuy anh rất muốn giao lưu gia tăng tình cảm với Ngao An An. Nhưng rõ ràng tính tình của Ngao An An không phải kiểu quá nhiệt tình, đại sư có bản lĩnh thường cao ngạo, trong lòng Giang Đông cũng không hề để ý, ngược lại lựa chọn rời đi.

Việc gì cũng phải chừa đường lui, như thế sau này mới dễ nói chuyện!

Sau khi Giang Đông đã về, đại sư Liên dùng ánh mắt sáng rực nhìn về phía Ngao An An, sau đó bắt đầu hỏi một vài vấn đề.

Những vấn đề này là đại sư Liên xem trong ngọc giản, nhưng mới chỉ học được lý thuyết mà chưa vận dụng được vào thực tế.

Vì thế đại sư Liên mới muốn thỉnh giáo Ngao An An.

Thậm chí ông còn tự tin khẳng định, trên đời này không có người học huyền thuật nào có thể so được với Ngao An An.

Cô giải đáp liên tiếp mấy vấn đề rồi dừng lại, đại sư Liên cũng đành kết thúc dù chưa thực sự thỏa mãn.

Nhưng những lí giải này của cô đủ để ông tìm tòi nghiên cứu một thời gian rồi.

Sau khi xác nhận đại sư Liên không còn vấn đề gì nữa, Ngao An An rời đi cùng với Kỷ Lam.

Vốn định trở về nhà, nhưng vừa ra đến cửa đã thấy cảnh tượng náo nhiệt bên ngoài, Ngao An An nổi hứng muốn dạo chơi.

Kỷ Lam thấy thế đành chiều ý cô.

"Có thể coi đây là một con phố cổ, có lịch sử hàng chục năm tại thành phố này. Trước kia rất nhiều người thường xuyên đào được bảo vật ở đây, nhưng giờ hàng giả còn nhiều hơn hàng thật." Kỷ Lam giới thiệu cho Ngao An An.

"Hay đi xem thử đi." Ngao An An đi lên phía trước.

Kỷ Lam cũng chỉ có thể đi theo sau.

Trên đường đi thấy ven đường bày rất nhiều cổ vật, thật giả lẫn lộn nhưng vẫn thu hút đông người tò mò vào xem.

Ngao An An nhìn lướt qua rồi bỏ đi.

Chẳng có thứ gì lấp lánh cả, không món đồ nào vừa mắt.