Chương 34

Nhưng vẫn có người cố gắng gượng nói, "Chẳng qua chỉ là đẹp một chút, biết đâu kỹ thuật diễn không qua thì sao?"

Chung quanh không ai nói gì, cho người này một ánh mắt để tự cô chậm rãi hiểu ra.

Phải biết rằng, giới giải trí ngày nay là một thế giới dùng gương mặt nói chuyện.

Kỷ Lam đưa Ngao An An vào phòng thử vai dưới sự chú ý của hết thảy mọi người.

Mọi người trong phòng nghe thấy có tiếng mở cửa, Chu Thế Tân và những người khác lập tức ngẩng đầu lên. Ngoại trừ nhân viên công tác bên ngoài, phỏng vấn có hai người: một là Chu Thế Tân, người còn lại là biên kịch.

Thời điểm nhìn thấy Ngao An An, đôi mắt của mọi người bất giác sáng ngời lên.

"Đạo diễn Chu, vị này là?" Biên kịch Hạ Hủ Hủ bên cạnh Chu Thế Tân bất giác mở miệng.

Cô ấy là tác giả kiêm biên kịch của "Tầm tiên", cô cũng có tư cách tham gia đợt tuyển chọn diễn viên, nam nữ chính cho bộ phim đã được định, hơn nữa cô đều rất hài lòng.

Nhưng nhân vật đại sư tỷ này mới là vai khiến cô vẫn luôn băn khoăn.

Đại sư tỷ chính là ánh trăng sáng trong lòng tác giả như cô, thử vai lâu như vậy nhưng cô vẫn không thể tìm được người thích hợp, cũng may mắn là đạo diễn Chu và cô có ý tưởng giống nhau, nên nhân vật này mới không dễ dàng quyết định.

Cô vốn cho rằng mình sẽ chẳng có cơ hội tìm được ứng viên như mình mong muốn, nhưng Ngao An An xuất hiện đã cứu vớt lấy cô.

Mà cô biết, người ăn mặc cổ phục vừa đi thẳng vào trước mặt chắc hẳn có quan hệ với đạo diễn Chu, cho nên quyết định hỏi thẳng.

"Đây chính là Ngao An An, bên cạnh cô ấy là Kỷ Lam, người đại diện của cô ấy." Chu Thế Tân giới thiệu.

Hạ Hủ Hủ gật gật đầu: "Tôi cảm thấy cô ấy rất hợp với vai diễn lần này."

"Tôi cũng cảm thấy vậy nên mới để cô ấy đến thử vai." Chu Thế Tân nhìn thái độ Hạ Hủ Hủ, gương mặt tươi cười mang theo cả đắc ý, đây chính là anh mắt sáng biết nhìn ngọc tốt mà.

Cô ấy đưa kịch bản của một trong những cảnh quay cho Ngao An An, "Cô diễn thử cảnh này xem."

Chỉ cần diễn không quá tệ, anh cảm thấy vai diễn này có thể xác định rồi.

Ngao An An nhìn kịch bản vừa nhận, ánh mắt Hạ Hủ Hủ sáng rực dõi theo cô.

Ngao An An xem xong kịch bản liền đặt qua một bên, sau đó hơi ngẩng đầu nhìn ánh mắt của Hạ Hủ Hủ.

Ánh mắt này thật quá nóng rực, khiến cô muốn không chú ý đến cũng khó.

Nhưng khi nhìn vào, đôi mắt trong veo của đối phương đang tràn đầy hy vọng, Ngao An An cảm giác người này cũng không phải quá xấu.

Tiện thể, Ngao An An cũng chú ý đến tướng mạo của Hạ Hủ Hủ.

"Tướng mạo tương đối, không ngoài tám mẫu", tức dùng "Điền, Do, Quốc, Dụng, Mục, Giáp, Phong, Thân" để biểu đạt hình khuôn mặt người.

(Đây là câu nói truyền thống của Trung Quốc, tức là nhìn hình dạng mặt ứng với 8 chữ: 田(Điền), 由(Do), 国(Quốc), 用(Dụng), 目(Mục), 甲(Giáp), 风(Phong), 申(Thân))

Tướng mạo của Hạ Hủ Hủ thuộc về mặt chữ "giáp", trán to cằm nhọn, người có loại tướng mạo này thường thông minh, năng lực tiếp thu tốt, hơn nữa còn giàu trí tưởng tượng, khả năng thích ứng cao, kiểu người này đi đến đâu cũng có thể phát đạt.

Mà loại tướng mạo này còn căn cứ vào ngũ quan khác để phân chia tốt xấu, nhưng theo cô thấy, tổng thể Hạ Hủ Hủ thuộc về loại tố. Điểm duy nhất không tốt chính là đối phương hình như còn một tình kiếp chưa qua, nhưng nếu qua được, cuộc sống nhất định sẽ hạnh phúc viên mãn.

Tướng mạo rất tốt!

Nghĩ tới đó, lại nhìn vẻ mặt cùng bộ dáng si mê của đối phương, Ngao An An hơi mỉm cười.

Chính nụ cười này, khiến Hạ Hủ Hủ có phần ngây ngất.

Tim đập thình thịch muốn nhảy khỏi l*иg ngực.

Trái tim thiếu nữ của cô! Không nên bị một thiếu nữ mê hoặc quay cuồng chứ!

Ngay sau đó, Ngao An An cũng chuẩn bị những gì cần thiết để diễn cảnh sắp tới.

Bất kể cô làm gì, nếu đã xác nhận rồi thì nhất định phải làm hết sức mình.

Kịch bản trong tay cô thật ra không có nhiều nội dung, chỉ là cảnh nhân vật này xuất hiện, từ trên trời giáng xuống, tay cầm một thanh kiếm, lời kịch đúng một câu.

"Tôi sẵn sàng rồi." Nói xong, Ngao An An bắt đầu biểu diễn.

Lúc này, ánh mắt mọi người đều dừng trên người Ngao An An, máy quay dùng để ghi hình cũng chiếu vào cô.

Lúc này Ngao An An đã di chuyển trên nền.

Khẽ bước lên một bước, một bước này, nhẹ nhàng khó tả nổi, phiêu đãng bồng bềnh như thể đang rơi xuống.

Trong mắt Chu Thế Tân là suy nghĩ một bước này, không phải là Đại sư tỷ từ trên trời rơi xuống giống trong kịch bản sao?

Cũng không tệ lắm.

Chu Thế Tân đánh giá trong lòng, tiếp tục nhìn lên.

Sau khi cất bước, Ngao An An vung thanh kiếm vô hình trong tay ra, kiếm chỉ về phía trước, mạnh mẽ mà sắc bén, nhưng trên mặt nàng lại vô cùng bình tĩnh thản nhiên.

"Ta là Côn Luân Đại sư tỷ, Thanh Linh." Giọng nói trong trẻo truyền đến tai mọi người, làm người ta toàn thân chấn động, lập tức nổi lòng tôn kính.

"Tốt." Chu Thế Tân đứng lên nói sau khi ổn định tinh thần, đáy mắt xẹt qua nỗi kích động.

Chính là loại cảm giác này, cảm giác ngạo nghễ thiên hạ!

Đây là Đại sư tỷ mà anh cần.

Bất kể ngoại hình hay khí chất, biểu hiện của Ngao An An đều vô cùng thích hợp.

Cảm giác này nói cho anh biết rằng, chính là cô!

"Biên kịch Hạ, cô cảm thấy thế nào?" Trong lòng Chu Thế Tân đã có quyết định, nhưng vẫn kìm xuống hỏi Hạ Hủ Hủ bên cạnh.

"Tốt đến mức không thể tốt hơn." Hạ Hủ Hủ không chút nghĩ ngợi nói, cô cảm thấy hiện tại toàn bộ nhiệt huyết trong người đều đang trào sôi lên.

Đại sư tỷ này thật sự quá hợp ý cô.

"Vậy lần thử vai này đến đây là kết thúc." Chu Thế Tân giải quyết dứt khoát.

Kỷ Lam nghe thấy câu này, trong lòng trở nên vui vẻ, Ngao An An thật sự nhận được vai diễn này rồi.

Lúc này ánh mắt nhìn Ngao An An cũng mang theo phần phức tạp.

Là người đứng xem, cô có thể thấy rất rõ ràng, Ngao An An diễn vô cùng tốt.

Trong một khắc, cô cảm thấy Ngao An An sinh ra là để ôm trọn bát cơm này.

Nếu không phải bởi vì thân phận của Ngao An An không đơn giản, cô thật sự phải vất vả lắm mới có thể ký hợp đồng với một người có tố chất như vậy.

Chỉ là cô vừa nghĩ tới ngày hôm qua Ngao An An đi ra ngoài một chuyến đã kiếm được năm trăm vạn, chút suy nghĩ này của cô lập tức bị đè nén xuống.

Giới giải trí, đại khái đối với Ngao An An mà nói thật sự chỉ là chơi cho vui mà thôi.

Editor: Donna

Beta: kimnana