Chương 33

Ngay từ đầu, Kỷ Lam đã không nghĩ tới việc Ngao An An sẽ cảm thấy hứng thú. Nhưng đến khi nhìn thấy thái độ này của Ngao An An, cô thấy rất bất ngờ, Ngao An An dường như không bài xích chuyện này như cô nghĩ.

Tâm khẽ động, Kỷ Lam tiếp tục: "Nếu cô có hứng thú, có thể thử xem sao."

"Nội dung phim thế nào?" Ngao An An thắc mắc.

Cô cũng thấy được trí tưởng tượng của con người ở thế giới này phong phú đến nhường nào, trên nhiều phương diện, thế giới này quả thật thú vị hơn nhiều so với thế giới mà cô sống.

""Tầm Tiên" là một bộ phim tiên hiệp, lấy nữ chính làm trung tâm, nữ thứ tư mà đạo diễn Chu nhắc đến là đại sư tỷ cùng môn phái của nữ chính, thân phận là đệ nhất mỹ nhân tam giới, cô nghĩ sao?" Kỷ Lam nói một cách ngắn gọn, dùng ánh mắt mong chờ nhìn Ngao An An.

Nếu Ngao An An nguyện ý thì đúng là không còn gì tốt hơn, chỉ với nhan sắc này của Ngao An An cũng đủ để cô ấy nổi tiếng rồi.

Nhìn ánh mắt mong đợi của Kỷ Lam, Ngao An An trầm mặc một lát rồi trả lời: "Vậy thì thử đi."

Dù sao cô cũng có hứng thú, đi thử chút cũng không sao. Thêm việc hôm nay có được gợi ý kia, bởi thế cô cảm thấy tất cả vẫn nên thuận theo tự nhiên thôi.

Nghe Ngao An An nói vậy, Kỷ Lam vui đến điên luôn rồi.

Ngao An An không ngờ lại đồng ý!

"Thật à?" Kỷ Lam hỏi lại theo bản năng, cô thật sự không thể tin được!

Nghe đến câu hỏi này, Ngao An An trực tiếp nhìn thẳng về phía Kỷ Lam.

Thấy thế, Kỷ Lam nhận ra hình như mình đang hỏi thừa, cô ho nhẹ một tiếng rồi vội nói sang chuyện khác: "Hôm nay cô giải quyết xong chuyện ở công trường rồi à?"

"Ừ, giải quyết xong rồi."

"Rốt cuộc là có chuyện gì thế?" Kỷ Lam tò mò hỏi, cô cũng không nghĩ tới chuyện này lại có liên quan tới bất động sản Thần Dương.

"Quỷ ám thôi, giải quyết gọn cả rồi." Ngao An An trả lời ngắn gọn, sau khi nói xong, dường như cô lại nghĩ tới điều gì nên tiếp lời: "Nhận được chút thù lao, đến lúc đó có thể trả được số tiền ta nợ cô."

"Được thù lao cũng tốt! Bao nhiêu thế?" Kỷ Lam không để tâm đến chút tiền đã bỏ ra mua đồ cho Ngao An An, điều cô để ý là Ngao An An đã kiếm được bao nhiêu.

"500 vạn." Ngao An An chậm rãi nói ra một cái giá.

"Cái gì? Nhiều vậy à?" Kỷ Lam bất ngờ bị dọa.

Chỉ mới đi có một ngày, Ngao An An đã kiếm ra tới 500 vạn? Tốc độ kiếm tiền này chẳng phải quá nhanh sao?

Làm đại sư đều kiếm được nhiều tiền vậy à?

Tốc độ kiếm tiền này, ngay cả cô là một người đại diện cũng không thể nào so được.

Ngao An An "Tiền" đồ thật sự rất là xán lạn.

...

Đêm đó, Kỷ Lam lập tức nói với Chu Thế Tân chuyện này, đồng thời ấn định thời gian thử vai.

Sáng sớm hôm sau, Kỷ Lam đưa Ngao An An đến chỗ thử vai.

Mà lúc này, cũng có rất nhiều nghệ sĩ của các công ty đến thử sức.

Trợ lí của Chu Thế Tân sau khi nhận được thông báo, lập tức tới chờ Kỷ Lam.

Khi nhìn thấy Ngao An An bên cạnh Kỷ Lam, một thoáng kinh diễm hiện lên trong mắt anh ta.

"Cô Kỷ, mời đi bên này." Trợ lý chấn tĩnh lại bản thân, sau đó dẫn hai người đến một căn phòng khác.

"Đi đâu thế?" Kỷ Lam hỏi, hôm qua lúc đưa nhóm Tôn Tiệp tới cũng không có đi đâu khác.

"Đạo diễn Chu nói cô Ngao có thể trực tiếp mặc trang phục vào diễn thử, nếu không có vấn đề gì thì đưa ra quyết định luôn, như thế đoàn phim đỡ phải tuyển người nữa." Trợ lý nhanh nhẹn giải thích.

Kỷ Lam nghe xong cũng đủ hiểu.

Mặc dù Chu Thế Tân là đạo diễn của đoàn phim, nhưng ngoài đạo diễn, đoàn phim còn có cả nhà đầu tư, nhà sản xuất, biên kịch,... chỉ cần một ngày còn chưa quyết định chọn người nào, thì vẫn sẽ có vô số người đi cửa sau muốn có vai diễn này.

Lúc này, cách nhanh nhất đúng là đưa người được chọn đến trước mặt những người này, lấy ưu thế tuyệt đối chấm dứt ý định kia của bọn họ.

Một lúc sau, Kỷ Lam đưa Ngao An An vào phòng để trang phục, lấy bộ đồ thuộc về nhân vật nữ thứ tư rồi đi vào phòng thử đồ.

Sau khi Ngao An An vào thử đồ, Kỷ Lam ngồi đợi ở bên ngoài.

Một lúc sau, ngay khi cửa phòng thử đồ mở ra, Kỷ Lam liền quay đầu nhìn sang.

Chỉ thoáng nhìn một lần đã không thể rời mắt.

Đẹp, thực sự quá đẹp!

Không chỉ Kỷ Lam mà ánh mắt của các nhân viên khác cũng nhìn đến không chớp.

Từ lúc Ngao An An bước vào, bọn họ đã bị thu hút.

Giờ khi cô thay xong trang phục, quả thực khiến người ta cảm nhận được một vẻ đẹp đến phi nhân loại.

Có nhân viên không thể chờ thêm được nữa, vội vàng lấy điện thoại ra "tách tách" chụp liên tiếp vài bức ảnh.

Người đẹp như vậy mà không chụp mấy tấm để làm kỷ niệm thì thật quá đáng tiếc.

"Thế nào?" Ngao An An hỏi Kỷ Lam.

"Cực kỳ phù hợp!" Kỷ Lam bừng tỉnh, lên tiếng khen ngợi Ngao An An, mấy từ như xinh đẹp gì gì đó thật quá tầm thường, thô tục trước vẻ đẹp của cô.

Trợ lý lúc này cũng kịp phản ứng lại, vội đưa hai người tới phòng thử vai.

Dọc theo đường đi, Ngao An An thu hút ánh mắt của tất cả mọi người xung quanh.

Không ít người mới được các công ty khác đề cử tới thử vai khi nhìn thấy Ngao An An, trong lòng thoáng chút hụt hẫng lo sợ.

"Đây cũng là người cùng thử vai với chúng ta?"

"Hình như thế, tôi thấy bên cạnh cô ấy là trợ lý của đạo diễn Chu."

"Xem ra hôm nay chúng ta khỏi cần diễn."

"Đúng vậy, diễn cũng không được."

Cả đám người bắt đầu bàn tán, tất cả dần hết hy vọng.

Editor: Linh hi

Beta: kimnana