Chương 26: Làm chết nữ nhân hư hỏng

Chương 26. Làm chết nữ nhân hư hỏng

Ninh Thiền cảm thấy sắc mặt biểu ca không tốt, quanh thân tức khắc tản ra hơi thở lạnh băng, khi Lăng Triệt tức giận cũng sẽ như vậy, nhưng chỉ cần cô làm nũng, Lăng Triệt sẽ không còn cách nào.

Cho nên trong lòng cô chưa từng thật sự sợ Lăng Triệt, nhưng hiện tại, cô sợ Tiêu Hành mới gặp mặt vài lần này.

Ước chừng là còn không có biết nhau nhiều lắm, hắn không biết cô sâu cạn bao nhiêu, cô cũng không hiểu biết hắn dài ngắn thế nào.

Ở trong nhận thức của Ninh Thiền, "Bao dưỡng" không phải từ cần kiêng dè, thậm chí không phải từ mang nghĩa xấu, bao dưỡng chỉ là một động từ, một loại thủ đoạn cùng có lợi.

Cứ việc trong lòng có chút khác thường, nhưng cô như cũ thản nhiên gật gật đầu, nhìn đôi mắt xinh đẹp của Tiêu Hành tràn ngập chán ghét: "Đúng! Em, Ninh Thiền, muốn bao dưỡng anh...... À đúng rồi, anh tên là gì?"

Tiêu Hành cuộc đời lần đầu tiên gặp được đến nữ sinh mặt dày vô sỉ như thế, ai có thể tin tưởng đây là lời học sinh cao trung nói ra?

Lễ nghĩa liêm sỉ không có! Giá trị quan cơ bản của xã hội chủ nghĩa hoàn toàn bị cô vứt ra sau đầu!

Tiêu Hành tùy tay nắm khăn giấy trên bàn, không hề cố kỵ mà ném tới trên mặt cô: "Cút."

Nói thật, động tác này có chút đả thương người, Ninh Thiền còn chưa bao giờ bị người ném vào mặt như vậy...... Cô nhất thời có chút mê mang, không biết chính mình nên tức giận hay là làm lơ?

Cô không biết.

Bị nam nhân đè ở trên giường đét mông, bú √υ", quỳ xuống khẩu giao cho nam nhân, bị bắn lên mặt...... Những việc này cô đều thích thú, cái nào cũng "Quá đáng" hơn ném khăn giấy vào mặt đúng không?

Vậy vì cái gì cô lại tức giận, khổ sở? Thậm chí muốn khóc?

Ninh Thiền có chút mê mang mà móc di động ra, tra xét một chút kinh nguyệt hàng tháng...... Cũng còn không có tới nha, sao tâm trạng kỳ lạ lập đi lập lại như thế?

Tiêu Hành vốn dĩ sẵn sàng xé rách mặt với cùng nữ sinh không biết xấu hổ này, rốt cuộc loại hành vi nhục nhã trên mặt cô này, mặc cho ai cũng không thể chịu đựng được.

Nhưng Ninh Thiền chỉ là ngẩn người, không có phản ứng gì, còn không thể hiểu được mà móc di động ra chơi tiếp.

Tiêu Hành chưa thấy qua con người như vậy.

Ninh Thiền dù sao cũng là nữ sinh, cô không đem để bụng hành vi này xem như chuyện lớn lao gì, ngược lại càng tô đậm Tiêu Hành thân là nam sinh bụng dạ hẹp hòi.

Hiếm khi, hắn từ đáy lòng sinh ra một tia áy náy.

Tia áy náy nhàn nhạt này đang quanh quẩn trong lòng, Ninh Thiền đột nhiên ngẩng đầu, nghiêm túc mà nói với hắn: "Nếu anh không chịu bao dưỡng, em vẫn sẽ ngủ anh nha, nhưng mà...... Em sẽ không cho anh tiền nha."

Trong đầu Tiêu Hành ong một tiếng, áy náy còn sót lại biến mất hầu như không còn.

Ninh Thiền thấy sắc mặt hắn lại trầm xuống, bộ dáng lại ngồi ở xe lăn không làm gì được thì vui vẻ vô cùng, đứng lên, cao hứng mà cởϊ áσ ngực, nhảy nhót đi phòng vệ sinh.

Tiêu Hành trợn mắt há hốc mồm mà nhìn cảnh đêm Long Thành bên ngoài cửa sổ sát đất, lẩm bẩm nói câu: "Đầu óc có bệnh."

Ninh Thiền tắm rửa xong bước ra cũng mặc vào áo tắm dài vào, đôi tay cô nhét ở trong túi, dường như đang đánh giá con mồi, dạo bước ở trước mặt Tiêu Hành.

Tiêu Hành đã lĩnh giáo tính cách cô mặt dày mày dạn, tức giận mà nói móc cô: "Nhìn cái gì mà nhìn? Không cần đôi mắt nữa hả?"

Trước kia ở Bắc Kinh, hắn hỏi người khác không cần đôi mắt nữa à, vậy đôi mắt đối phương nhất định là giữ không nổi.

Hiện giờ hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, Ninh Thiền đối mặt sự táo bạo của hắn, vươn tay xoa xoa đầu hắn: "Thật là một tiểu bảo bối miệng lưỡi sắc bén."

Tiểu bảo bối tiểu bảo bối tiểu bảo bối tiểu bảo bối......

Tiêu Hành cơ hồ hít thở không thông.

Khi ở nhà trẻ có lão sư kêu hắn như vậy, làm Tiêu Hành tức giận đến nổi quăng đồ chơi.

Ninh Thiền làm lơ phẫn nộ trong mắt hắn, tiếp tục xoa đầu hắn rối nùi rồi tự quyết định: "Không tắm rửa thì không cho lên giường chủ nhân nha, đến đây đi, tiểu bảo bối!"

Nói xong, một tay kéo quần áo hắn ra.

Thời điểm Tiêu Hành phản ứng lại đây áo khoác đã bị cởi đi, Ninh Thiền tiếp tục cong lưng muốn cởϊ áσ lông cao cổ của hắn.

Tiêu Hành cắn răng một tay đem cô đẩy ra, một chút sức lực cũng không chừa, Ninh Thiền ôm hắn càng chặt, hai người dính thành một đống, cùng té ngã ở trên thảm Cashmere thật dày.

Dây lưng áo tắm dài của Ninh Thiền nhanh chóng tuột ra, một khối thân thể mềm ấm gắt gao dính lấy Tiêu Hành.

Da thịt cô rất trắng, trơn bóng giống như ngọc, như phát ra ánh sáng tinh tế, mùi thơm của cơ thể không phải nước hoa ngọt gắt, tựa hồ là đến từ sữa tắm cô dùng, mang theo mùi sữa thơm ngọt.

Tiêu Hành từ nhỏ lớn lên ở gia tộc cổ xưa, đối với bên ngoài thì tính cách hắn âm trầm thô bạo, lại rất nghe ông ngoại nói.

Ông ngoại nói cả đời nam nhân, nhất định phải lưu ý nữ nhân cùng tìиɧ ɖu͙©.

Một nữ nhân hư hỏng sẽ hủy ba đời, phóng túng tìиɧ ɖu͙© sẽ chọc họa sát thân.

Cho nên, Hỗn Thế Ma Vương ở Bắc Kinh Tiêu Hành, đến nay vẫn là xử nam.

Giờ này khắc này, hắn chỉ muốn hung hăng làm chết nữ nhân dưới thân hư hỏng này, nhưng hắn cũng không biết nên xuống tay như thế nào.