Chương 12: Ai có thể thao sâu hơn anh?

Chương 12. Ai có thể thao sâu hơn anh?

“Đừng có nói anh!”

Lăng Triệt cười khẽ đem cánh tay xuyên qua dưới nách cô, nắm hai vυ" cô, cắn một ngụm ở sau cổ cô.

“Em ở trường học không mặc áo ngực, không biết xấu hổ mắng daddy sao?”

“Đã nói anh không còn là daddy của tôi rồi!” Ninh Thiền bực bội mà thở hổn hển, đặt chân trên mặt đất, khẽ đứng dậy, đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ lớn của hắn, chậm rãi ngồi xuống.

Cửa huyệt có dâʍ ɖị©ɧ bôi trơn, từng tấc từng tấc, đem dươиɠ ѵậŧ chằng chịt gân xanh nuốt vào hoàn toàn.

Dù cho hai người đã vô số lần hoan ái, nhưng mỗi khi xem gương mặt ngây thơ vô tội của cô, lại ngựa quen đường cũ nhẹ nhàng mở chân ra mặc hắn thao mạnh, loại tương phản kịch liệt này lần lượt mà kí©h thí©ɧ hắn như cũ.

Ninh Thiền cảm thấy mỹ mãn mà ngồi ở trên đùi hắn, rầm rì hai tiếng, sống lưng đơn bạc dựa vào ngực hắn, nhẹ nhàng nhắm hai mắt, nói:

“Tôi sắp có cha kế mới, chú ý lời nói của anh đó, con hồ ly già dâʍ đãиɠ…… Này này, anh động động nha……”

Lăng Triệt cười cười, chính mình không nhúc nhích, lại nâng cặp mông tròn trịa của cô, trên dưới vuốt ve củ khoai hắn to cứng như của con chó già.

Lăng Triệt ra ngoài ngoài vài tháng, ba bốn tháng này cô cũng bận về việc thi cuối kỳ, tuy nói mỗi một quý đều là hạng một hai ba đếm ngược toàn khối, nhưng học sinh dở cũng có tôn nghiêm,

Vì cái gì cô chỉ có thể làm trà xanh, mà có nữ sinh có thể làm nữ thần……

Họ xinh đẹp hơn cô sao? Dáng người đẹp sao?

Không!

Bởi vì bọn họ học tập tốt!

Bốn năm phần giá trị nhan lại thêm vào trí tuệ xếp hạng top 10 toàn thành phố, giá trị nháy mắt bay lên.

Cũng là đạo lý như thế, cô có bảy tám phần giá trị nhan sắc, xếp hạng đếm ngược toàn khối như vậy kéo xuống, cũng chỉ có thể là ly trà xanh tươi mát rẻ tiền.

Hôm nay trốn học tiết toán học là chuyện ngoài ý muốn, ai có thể chịu được buổi sáng bốn tiết học đều là toán học đây! Ai có thể!

Còn có Mạnh Nhiên cô nhắm vào cái kia, top 3 toàn khối, xếp hạng toàn tĩnh cũng là top 3, nghe nói Mạnh Nhiên cũng không nói chuyện với nữ sinh xếp hạng thấp hơn 50 trong khối, Ninh Thiền biết nữ sinh sáng nay đi theo phía sau hắn từ trong rừng cây nhỏ chạy ra——

Hoa khôi của ban nhất Mạc Phỉ Phỉ,

Xếp thứ 5 toàn khối.

A…… Mùi hương đáng chết khi học sinh ưu tú yêu đương, tản ra hương thơm tri thức.

Trong lòng nghĩ về Mạnh Nhiên và Mạc Phỉ Phỉ, tiểu huyệt lại ngậm dươиɠ ѵậŧ của Lăng Triệt, cuộc đời thật là ảo giác huyễn hoặc mà.

Ninh Thiền đang cảm thán, một cái tát của Lăng Triệt rơi trên mông cô, hung hăng đẩy mạnh về phía trên, đẩy đến Ninh Thiền a a hét to hai tiếng, kí©h thí©ɧ đến đầṳ ѵú càng lớn.

“Trong lòng lại nghĩ đến ai? Cha kế?”

Lăng Triệt không dừng lại động tác, dường như trừng phạt, cố định eo cô, dươиɠ ѵậŧ chôn ở chỗ sâu trong tiểu huyệt, dùng hết sức đâm vào bên trong.

“Ai có thể thao em sâu hơn anh……”

Ninh Thiền sướиɠ muốn chết, toàn thân trên dưới giống như bị điện giật vậy, tê dại đến cô run rẩy từng trận, không khỏi nhắm mắt lại, duỗi tay xoa nắn hai vυ" chính mình theo động tác thọc vào rút ra mà lắc lư lên xuống, cười nói:

“Con hồ ly dâʍ đãиɠ kia, anh quá tự tin…… A a a a a! Ưm…… Ưm…… Nhanh hơn một ít…… A a a…… Anh không ăn cơm sáng sao?!”

Nói xong, lại bị Lăng Triệt hung hăng đâm mạnh trên hoa tâm một cái, đâm cho cô nước mắt đều chảy ra, hu hu khóc kêu.

“Trách không được Ninh Nhiên nói…… Nói vẫn là tiểu thịt tươi mới tốt…… Ưm…… Ưm…… Thật căng nha…… A……”

“Con nhóc dâʍ đãиɠ khẩu thị tâm phi!”

Lăng Triệt dựa vào tường, hai chân thon dài mở rộng ra, Ninh Thiền không thể không quỳ trên mặt đất, đôi tay chống xuống đất, nâng hông lên cao, làm cho dươиɠ ѵậŧ của Lăng Triệt có thể cắm vào càng sâu.

Lăng Triệt bóp chặt eo cô nghênh đón dươиɠ ѵậŧ thô dài của mình, chính mình cũng ra sức đẩy đưa về phía trước, tốc độ nhanh đến mức làm hai người đều có chút thất thần.