" Chú Tần tạm biệt."
Chiếc xe hơi sang trọng nhanh chóng rời đi Tiêu Ngọc Dao vẫn còn vẩy tay chào với tài xế, trên môi thiếu nữ nở một nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời cô ngước mắt nhìn về bản hiệu Trường Trung Học Nhất Trung.
Cô Tiêu Ngọc Dao đại tiểu thư Tiêu gia, vừa chuyển về trường học này nên trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ xúc động khó tả, trường học mới, bạn bè mới, môi trường mới, mọi thứ đáng được mong chờ.
Thật ra trước đây cô học là ở Nhị Trung cách trường Nhất Trung nửa cái Nam thành, nhưng lão Tiêu nhà cô nghe ngóng tin tức thấy được Nhất Trung giảng dạy tốt hơn tỉ lệ học sinh đậu đại học là 100% cho nên nhất quyết chuyển cô sang đây.
Thôi vậy chuyển thì cứ chuyển dẫu sao cũng chỉ còn một năm nữa là cô tốt nghiệp rồi cứ theo ý lão Tiêu vậy.
Một lần nữa nhìn về phía cổng trường, Tiêu Ngọc Dao hứng chí bừng bừng hô một câu.
" Nhất Trung bổn tiểu thư tới đây!"
Hớn hở đi vào trong nhưng chưa đi được vài bước thì.
" Úi."
Tiêu Ngọc Dao trợn mắt nhìn thanh niên vừa va phải cô.
" Này cậu không có mắt nhìn à, va phải người khác còn không xin lỗi."
Nhưng đáp lại cô chỉ là một bóng lưng cao lớn đầy lạnh lùng.
" Tên đáng ghét!"
Tiêu Ngọc Dao phồng má tâm trạng đang tốt liền bị tên đó phá hỏng, cô hậm hực cất bước đi tìm phòng giáo viên để nhận lớp học.
Reng…reng…
Tiếng chuông vào học vang lên học sinh đều lục tục vào lớp, tại lớp 12a.
" Các bạn chú ý, hôm nay chúng ta sẽ chào đón một bạn học mới đến, nào em giới thiệu với mọi người một chút đi."
Cô giáo chủ nhiệm vừa lên tiếng trong lớp đều im lặng ngước mắt lên bục giảng.
Tiêu Ngọc Dao mỉm cười thân thiện với các bạn điềm đạm giới thiệu bản thân.
" Chào mọi người mình tên Tiêu Ngọc Dao sau này mong các bạn giúp đỡ nhiều hơn."
" Được rồi, bàn số 3 cạnh cửa sổ còn một vị trí trống em trước hết cứ ngồi ở đó đi, đến cuối học kỳ sẽ sắp xếp lại chỗ ngồi sau."
" Vâng ạ."
Cô cúi đầu chào cô giáo rồi đi đến chỗ ngồi của mình, vốn dĩ nụ cười rạng rỡ trên môi của cô đang nở rộ định chào hỏi làm quen với bạn cùng bàn mới.
Nhưng khi nhìn rõ gương mặt người đó nụ cười trên môi cô lập tức vụt tắt, tên này không phải khi nảy va vào cô trước cổng trường hay sao.
" Chào."
Cô cục súc phun ra một chữ rồi đặc cặp xuống ghế.
" Cậu ngồi bên trong đi."
Triệt Lăng Thần nhìn ra thái độ của cô anh chỉ nhếch mép cười tà đứng lên nhường cô bước vào trong.
Tiêu Ngọc Dao không thèm so đo nhiều cô bước vào ghế bên trong ngồi xuống lấy tập sách ra bắt đầu học tiết đầu tiên.
Triệt Lăng Thần cũng ngồi xuống cậu gục đầu xuống bàn bắt đầu ngủ.
" Này, bạn mới đến trong xinh phết nhỉ?"
" Đúng nha, cái nhan sắc này hoa hậu giảng đường Lâm Mộng Điệp của ta cũng phải kém một bậc."
" Xì cậu không biết thưởng thức vẻ đẹp thì im đi, Lâm Mộng Điệp là nét đẹp quyến rũ , còn Tiêu Ngọc Dao này chính là rạng rỡ như mặt trời."
Tiếng bàn tán xung quanh của các bạn học khiến Triệt Lăng Thần khó chịu nhíu mày.
" Ồn ào."
Cả đám lập tức im bặt không ai lên tiếng nữa, Tiêu Ngọc Dao nhướn mày nhìn xung quanh rồi lại nhìn về phía Triệt Lăng Thần đang gục đầu ngủ trên bàn.
" Thì ra là một đại ca không biết lễ nghĩa."
Triệt Lăng Thần mở mắt nhìn cô, đôi con ngươi đào hoa híp lại.
" Ý gì?"
" Không có gì."
" Ừ."
Thế là lần đầu trò chuyện của hai người kết thúc trong bầu khí cộc lốc trống không.