Chương 4

"Anh chưa nói cho em biết, lúc em đứng ngoài ban công tập nói, thật ra ở dưới lầu anh vẫn nghe thấy. Em liên tục gọi chú Lưu, dì Lưu, anh Tử Minh, sau đó vì gọi không chuẩn, em lại ảo não lặng lẽ khóc, anh đều nghe thấy cả."

Tôi nghe xong thì kinh ngạc nhìn anh, kêu một tiếng rồi nói: "Vậy mà lúc đó anh còn trêu em, ép em nói chuyện với anh."

Lưu Tử Minh cười tươi: "Là ba mẹ giao nhiệm vụ cho anh, bọn họ mong em có thể giao lưu với mọi người nhiều hơn, như vậy thì ít nhất ở trường, em cũng có thể xã giao được bình thường với mọi người, không bị ai bắt nạt."

Tôi ngẩn người, nước mắt dâng lên hốc mắt.

"Hướng Quỳ, em tạm biệt với ba mẹ anh nhé." Lưu Tử Minh ôm tôi, vỗ lưng tôi.

Tôi khẽ nói: "Vâng."

Tôi trở về nhà họ Lưu, chú và dì đỏ mắt, bọn họ không hỏi về bệnh tình của tôi mà chỉ ôm tôi một cái.

Lúc ăn tối, bọn họ vẫn nói đùa với tôi.

Buổi tối, tôi ngồi ngoài ban công ngắm sao, sau đó nhận được tin nhắn của Chu Diễm.

[Chẳng phải em chưa bao giờ tới xem concert của anh sao, sao lần này lại cần vé? Muốn hai tấm vé là tới cùng ai vậy?]

Đúng lúc Lưu Tử Minh lên phòng đưa trái cây cho tôi.

Tôi nghĩ một lát rồi chụp lại ảnh của Lưu Tử Minh gửi cho anh: [Với bạn trai.]

Chu Diễm lập tức gọi điện tới, tôi không nghe.

Lưu Tử Minh nhìn qua, thở dài vỗ cánh tay tôi an ủi.

Nửa tiếng sau, Chu Diễm nhắn tin: "Hướng Quỳ, anh sẽ thông báo kết hôn với Khúc Hiểu Phù ở concert. Chúc mừng em cũng có bắt đầu mới, hai chúng ta coi như chia tay trong hòa bình."

Tôi nhìn tin nhắn một lúc, không trả lời.

Chu Diễm vẫn gửi hai tấm vé VIP cho tôi, tôi đưa cho Kỳ Kỳ.

Kỳ Kỳ cực kỳ hưng phấn: "Chị, đây là khu VIP đó, có tiền cũng không mua được đâu, còn có thể tương tác với anh Chu Diễm nữa!"

Kết quả hóa trị lần này của em ấy không tệ, gương mặt luôn trắng bệnh cuối cùng cũng có chút hồng hào.

Tôi tiết lộ một bí mật với Kỳ Kỳ.

Hai phút sau, tiếng hét của Kỳ Kỳ như muốn chọc thủng trần nhà, cô bé này đúng là sung sức, chẳng giống một người bị ung thư tẹo nào.

Em ấy kinh ngạc nói: “Hóa ra chị chính là "Một bát cơm chiên trứng" nổi tiếng đó sao!"

"Một bát cơm chiên trứng" là fansite đầu tiên của Chu Diễm, được thành lập năm Chu Diễm mười sáu tuổi.

(Fansite thường là cá nhân hoặc một nhóm người theo dõi lịch trình của thần tượng, tương tác trực tiếp với thần tượng, chụp lại ảnh của thần tượng lúc đang làm việc hoặc ra sân bay sau đó đăng tải hình ảnh lên mạng xã hội.)