Chương 23: Thăm dò quỷ phòng bí ẩn

Ninh Tri lần nữa nhìn thấy chú thích đột nhiên nhớ tới.

Lối vào tầng hầm ngầm hơi bí mật, mở ở bên cạnh hành lang gấp khúc kiểu nửa mở ở tầng một, bọn họ lục soát trên tầng dưới tầng một lần, lực chú ý đều đặt ở trong phòng không đi ra ngoài, tầng hầm ngầm nhỏ hẹp trên bản đồ một lần cũng chưa từng đi qua.

Vu Văn Tĩnh thấy Ninh Tri nhìn điện thoại, cũng chú ý tới giao diện trò chơi thay đổi, có chút không xác định nói: “Cho nên con quỷ kia chính là Sài Đao bà bà?”

Ninh Tri gật đầu: “Ừ, bà ta cũng là nữ chủ nhân trong ảnh gia đình kia.”

Thanh Lan cầm lấy ảnh chụp gia đình lên, nhìn đến mức muốn nở hoa cũng không nhận ra người phụ nữ trong ảnh chụp cười đến nhu hoà xinh đẹp giống Sài Đao bà bà ở chỗ nào.

Nghe Ninh Tri nói nữ chủ nhân trong ảnh chính là Sài Đao bà bà, Quan Tuyển tò mò hỏi: “Sao cô biết?”

Ninh Tri nhún nhún vai: “Thì là có một truyền thuyết đáng sợ như vậy thôi.”

Vu Văn Tĩnh: “Truyền thuyết gì?”

“Những người lang thang trên đường không về nhà trong đêm giao thừa có khả năng sẽ gặp được một bà lão ăn xin. Khi gặp được ai, bà ta cũng nói mẹ cậu đang ở nhà đợi cậu về ăn cơm giao thừa, tại sao cậu lại không về nhà?”

“Sau đó thì sao?”

“Không có sau đó.”Ninh Tri thuận tay mở bản đồ ra xem tình hình tầng hầm tầng một: “Nghe nói người đầu tiên gặp bà ta trả lời bà ta một câu “Liên quan quái gì đến bà” bị bà ta dùng rìu chém chết, sau đó gặp được người qua đường, bất kể trả lời như thế nào kết cục đều chết dưới cây rìu của bà ta, cho nên người ta gọi bà ta là Sài Đao.”

Thanh Lan rụt cổ: “Những câu chuyện kinh dị này sao lại vô lý như vậy?”

Ninh Tri bật cười nói: “ Có rất nhiều truyền thuyết về ma quỷ, đó vốn là một tồn tại vượt qua thế giới quan của mọi người, em có thể giảng đạo lý với quỷ sao?”

Bộ sưu tập “Chuyện kinh dị nhân gian: Bản chép tay thám linh” này lấy từ những câu chuyện dân gian, so với trò chơi, nó giống như một câu chuyện kinh dị hơn, bộ sưu tập có tám chương, mỗi chương đều là một câu chuyện độc lập.

Sài Đao bà bà chẳng qua chỉ là một câu chuyện nhỏ trong đó, trình độ kinh dị cũng không quá đáng sợ.

Nếu nói về toàn bộ Boss trong hệ liệt này, Sài Đao bà bà được xếp hạng từ dưới đếm lên.

Vu Văn Tĩnh nhíu mày nói: “Những truyền thuyết kinh dị này rất nổi tiếng sao?”

“Tôi chưa từng nghe nói về bất kỳ ai trong số họ.”

Ninh Tri nói: “Không chú ý thì chưa từng nghe qua là chuyện bình thường.”

Cô biết nó là vì cô thường chơi game kinh dị, có rất nhiều trò chơi gắn liền với game kinh dị. Rất nhiều bộ phim điện ảnh kinh dị nổi tiếng đều cải biên từ các sự kiện có thật trong đời thường.

Dần dà cô cũng biết nhiều hơn một chút, có lúc gặp phải cốt truyện hoặc thiết lập trò chơi đặc sắc, cô sẽ đặc biệt đi tìm bối cảnh của trò chơi.

“Tôi hầu như hiểu rõ toàn bộ cốt truyện, tìm được chìa khóa mở cửa gác xép hẳn là có thể tìm được cách giải quyết Sài Đao bà bà.”

Nói tới đây Ninh Tri có chút bất đắc dĩ: “Không biết đã bao lâu rồi, bây giờ vừa lạnh vừa đói, trò chơi này chỉ là trốn quỷ mà thôi, nội dung cốt truyện rất nhàm chán, tôi muốn trở về ngủ.”

Quan Tuyển: “...”

Thanh Lan nói: “Chị Ninh Tri, trong ba lô em có đồ ăn vặt, chị có muốn ăn một chút không?”

Ninh Tri: “Em đúng là một cái túi bách bảo, cái gì cũng có.”