Chương 3

Hắc long gọi tới phi liễn (kiểu như cỗ xe bay), mang Tiểu Hoa Yêu đi lên, không kêu những người khác lên cùng, tự mình mang theo Tiểu Hoa Yêu đi thưởng thức cảnh sắc tiên sơn.

Cung điện tiên sơn xác thật đẹp không sao tả xiết, một nửa đầy trời khắp nơi là bụi hoa thảm cỏ xanh, nửa còn lại là tuyết trắng vạn năm không tan. Tiểu Hoa Yêu chưa bao giờ gặp qua cảnh sắc như vậy, có chút nề hà khủng hoảng, sợ hãi khi bay lên cao, bị hắc long ôm vào trong ngực cũng không có giãy giụa, nắm lấy y phục của hắc long không bỏ.

"Núi tuyết bên này còn quá lạnh, hôm nay không đi. Trước tiên mang ngươi nhìn xem bên này, có thích không?"

Hắc long mang Tiểu Hoa Yêu bay qua một bên ấm áp, cuối cùng hạ xuống ở một cái đình nằm ở trung tâm hồ nước.

Trêи mặt hồ là tầng tầng hoa sen nở rộ, như mực như họa. Đình còn lại là bình (?), tứ phía treo lụa mỏng chu sắc nhẹ nhàng lay động theo gió, bên trong còn đốt huân hương, cụ thể là loại gì Tiểu Hoa Yêu không ngửi ra được, chỉ cảm thấy rất dễ ngửi, tâm tình cũng mạc danh bình tĩnh trở lại.

Cá chép trong hồ hoa sen nhảy lên, Tiểu Hoa Yêu cảm thấy mới mẻ, bổ nhào đến bên cạnh xem.

Nhưng đám cá chép trong hồ này tu hành đạo phép lâm thời còn cao hơn Tiểu Hoa Yêu, tựa hồ không quá vui xem Tiểu Hoa Yêu, ngoe ngẩy cái đuôi một chút liền quay đầu bơi đi chỗ khác, cũng không nguyện ý phản ứng.

Tiểu Hoa Yêu ý thức được mình bị đám cá chép cười nhạo, lạc thú gì đó tức khắc đều bay đi hết, trong lòng càng khó chịu.

Hắc long không có chú ý tới chuyện này, đi đến bên cạnh: "Cảnh sắc bên này có hợp tâm ý của Miên nhi không??"

Tiểu Hoa Yêu lại nghĩ đến chuyện mình bị hắc long thao, không có chuyện gì mà tức giận nói: "Ta một chút cũng đều không thích cảnh sắc nơi này, ta ghét nhất là hoa sen, chẳng đẹp chút nào, ta cũng không thích hồ nước, ta không muốn ở chỗ này."

Hắc long tự nhiên nhìn ra được là cậu cố ý nổi giận, thuận theo nói: "Ngươi không thích hồ nước, ngày mai ta liền đổ cạn nước trong hồ. Ngươi không thích hoa sen, ta đây liền trồng đầy hoa anh đào ở chỗ này, ngươi rất thích hoa anh đào nhỉ?"

Bản thể của Tiểu Hoa Yêu chính là hoa anh đào.

Nhưng cậu là hoa anh đào kém cỏi nhất, lúc còn chưa hóa ra hình người rất ít khi kết quả, kết ra tiểu anh đào cũng không thể ăn, không có một viên nào ngọt, luôn là vừa chua vừa cứng.

Hắc long nói như thế cậu cũng không cao hứng, cá nơi này tu vi còn cao hơn so với cậu, nếu thật sự trồng đầy hoa anh đào, nhiều đóa hoa anh đào đẹp hơn so với cậu, vậy chẳng phải là cậu càng kém cỏi sao.

Nhưng hắc long giống như có thể đọc được suy nghĩ trong lòng cậu: "Như thế lại nói tiếp, Miên nhi sẽ ra sao đây? Ta ngược lại rất tò mò nếu Miên nhi có thể kết ra tiểu anh đào, sẽ là cái tư vị gì."

Còn vừa nói vừa ghé sát vào, Tiểu Hoa Yêu vội vàng tránh đi, lui về sau trốn.

Không muốn đấu miệng cùng hắc long, biết chính mình cũng nói không lại hắn, đành phải kéo sang đề tài khác: "Nơi này có cổ mùi hương rất dễ ngửi, là mùi hương gì vậy?"

Hắc long cười cười: "Miên nhi thích hương này?"

Tiểu Hoa Yêu hít sâu một ngụm: "...... Cẩn thận ngửi cũng cảm thấy không dễ ngửi như vậy, ta không thích."

Kỳ thật Tiểu Hoa Yêu thấy không đúng chỗ nào đó, từ sau khi hạ xuống đất liền cảm thấy bước chân phiêu phiêu. Cứ nghĩ là do mới vừa từ trêи phi liễn đi xuống, nhưng cho đến hiện tại cũng không có chuyển biến tốt đẹp hơn, ngược lại chân càng ngày càng mềm, thân thể giống như không có sức lực.

Bước chân đi đường Tiểu Hoa Yêu loạng choạng, thiếu chút nữa té ngã, còn may là được hắc long đỡ lấy —— nhưng rất nhanh Tiểu Hoa Yêu hận không thể té ngã đè chết hắn, hắc long không biết xấu hổ đỡ lấy phía sau cậu, thế nhưng thuận thế áp cậu xuống dưới thân.

Trong đình trống trơn, cái gì cũng đều không có, tứ phía chỉ có màn lụa mỏng chu sắc cùng huân hương ở trong góc. Đình tuy được xây ở giữa hồ, nhưng chiếu trúc trêи sàn đất lại không lạnh, ngược lại còn lộ ra ấm áp nhè nhẹ.

Hắc long nhanh chóng áp lên, Tiểu Hoa Yêu liền sợ hãi, nhưng do thân thể không có sức, đẩy cũng đẩy không được đành bất động.

"...... Ngươi buông ra, ngươi muốn làm cái gì, ngươi buông ta ra."

Hắc long nhéo Tiểu Hoa Yêu không chịu buông, cúi đầu hôn hôn lên mặt cậu, rồi lại hôn lên cái cổ xinh đẹp, duỗi tay tháo rớt đai lưng, cười nói: "Ai kêu Miên nhi đáng yêu như thế, khiến người ta nhìn tâm liền sinh ý thích, vi phu thật sự khó có thể tự kiềm chế mình."

"...... Ô không cần, ngươi mau dừng tay."

Cự tuyệt mềm như bông thực tế không có tác dụng quá lớn. Tiểu Hoa Yêu cuối cùng cũng biết vấn đề lớn nằm chỗ nào, vấn đề chính là ở chỗ huân hương, cậu hoài nghi hương này có tác dụng thôi tình, hiện tại cả người cậu như nhũn ra, bị hắc long chạm vào một cái liền run rẩy không ngừng.

Y phục bị hắc long lột bỏ, lần này mặc dù hắc long không trói hai tay của cậu, Tiểu Hoa Yêu cũng không thể động đậy. Làn da nóng lên, mẫn cảm cực độ, hắc long hôn xuống, cậu liền nhịn không được rêи rỉ, xoắn thân mình cũng không biết là hùa theo đón ý hay là tránh né.

Khóc cũng không có khóc, tiếng thoát ra ngoài miệng nhưng thật ra đang mắng.

"...... Ngươi, cái tên cầm thú người xấu, đồ vô sỉ, dùng thủ đoạn như vậy, ngươi sẽ gặp báo ứng."

Nhưng hắc long cảm thấy buồn cười, mắng chửi người khác cũng chỉ có bấy nhiêu từ như thế, Tiểu Hoa Yêu không khỏi đáng yêu quá mức.

Không khách khí mà nắn bộ ngực của Tiểu Hoa Yêu, ngực tuyết trắng mềm mại hơi hơi nhô lên, xúc cảm lúc nhéo lên thật thích, đêm qua hắc long đối với chỗ này yêu thích không buông tay, cũng rất nhiều lần vừa ɭϊếʍ vừa hôn qua, hiện tại mặt trêи còn lưu lại mấy dấu vết của chính hắn.

Đầu иɦũ ɦσα bị ngậm vào khoang miệng ấm áp, Tiểu Hoa Yêu mẫn cảm cơ hồ lập tức muốn bắn ra tới, thân thể cảm giác quá quái dị, hoa huyệt phía dưới thế nhưng hưng phấn chờ mong mà bắt đầu co rút lại, nước ɖâʍ chảy ra, dọc theo bắp đùi chảy xuống, chính Tiểu Hoa Yêu cũng có thể cảm thấy được.

"...... A, a...... Không cần ɭϊếʍ nơi đó, không cần ɭϊếʍ......"

Hắc long không có thu tay lại, tay lớn dọc theo thân thể bạch ngọc mò xuống phía dưới, sờ đến giữa hai chân, ướt dầm dề một mảnh. Hắc long cười khẽ, ngón tay không chút do dự thâm nhập vào địa phương bị khai thác một đêm hôm qua, bên trong toàn là lửa nóng mềm mại, chủ động hút lấy ngón tay, cắn chặt không buông.

"Nhìn xem đây là nơi nào tiểu ɖâʍ phụ, nói không cần, vậy mà phía dưới lại chảy ra nhiều nước như vậy."

Tiểu Hoa Yêu cảm thấy thật hổ thẹn, cậu không biết tại sao mình lại như vậy, thân thể là của chính cậu, không cách nào bỏ qua cảm giác thoải mái kia. Rõ ràng tối hôm qua còn không có như vậy, hiện tại ban ngày ban mặt, cậu bị đại phôi đản đè xuống đùa bỡn tại đình giữa hồ, vậy mà lại hưng phấn không ngừng chảy ra nước, đối thủ lại rất tham lam.

Mặc dù là bị dược vật mùi hương ảnh hưởng, Tiểu Hoa Yêu cũng đều không thể tiếp thu chính mình như thế này.

Hắc long một bên ngậm đầu иɦũ ɦσα ɭϊếʍ láp, một bên dùng ngón tay moi lộng chỗ mềm mại phía dưới của cậu. Thân thể Tiểu Hoa Yêu thực sạch sẽ, bởi vì là hoa, chảy ra nước đều là nước hoa, trêи người tràn ra một cổ mùi hương nhàn nhạt thơm ngọt, làm hắc long yêu thích không buông tay.

Hút một bên иɦũ ɦσα nhỏ không chịu thả: "Nếu tương lai sinh hài tử cho ta, nơi này sẽ chảy ra sữa sao?"

Tiểu Hoa Yêu hận bản thân đều mềm thành một đoàn nhưng ý thức vẫn còn rõ ràng, càng hoài nghi huân hương này là do hắc long cố ý an bài, vì thế này như là đang tra tấn cậu.

Cậu mới không muốn sinh hài tử cho hắc long, cậu chỉ là một con yêu quái nhỏ bé, làm sao có thể gánh được trách nhiệm sinh đẻ hài tử của thượng cổ hung thú, chuyện này như muốn lấy mạng của cậu, cậu tuyệt đối không sinh cho hắc long.

"...... Ai sinh hài tử cho ngươi, ngươi gϊếŧ chết ta đi, ta dù có chết cũng đều không sinh cho ngươi!"

Hắc long cười, ngón tay moi xoa ở hoa huyệt dùng sức chơi xấu, khiến cho Tiểu Hoa Yêu run rẩy không ngừng.

"Sinh hay không sinh?"

"...... A a a, không sinh! Không muốn sinh thì không sinh!"

"Sinh hay không sinh?"

"...... A a...... Ô không...... Sinh, sinh, ta sinh mà ô ô ô......"

"Ngoan, lúc này mới chịu nghe lời, phải sinh vài tiểu hắc long cho phu quân." Hắc long rút ngón tay ra, thay bằng ɖu͙ƈ vọng thô cứng của chính mình, "Chẳng sợ sinh không được tiểu hắc long, cũng nên sinh cho phu quân mấy viên tiểu anh đào."

Dùng sức thẳng tiến, hoa huyệt nhỏ hẹp hoàn toàn bị đỉnh mở, hắc long bị vách thịt bên trong ướt nóng bao vây, thoải mái cực kỳ. Tiểu Hoa Yêu thì không quá tốt như vậy, rốt cuộc tối hôm qua mới bị khai bao, ít nhiều cũng có chút hết sức.

Nhưng dù vậy, thân thể vẫn phi thường cảm thấy thỏa mãn, cảm nhận được ƈôи ȶɦịt thô to của hắc long hoàn toàn tiến vào trong cơ thể chính mình, cậu thế nhưng cắn chặt đến không thả ra, thậm chí hy vọng côn ŧᏂịŧ có thể đi vào sâu hơn một chút.

Bên trong còn có thật nhiều nơi muốn côn ŧᏂịŧ cắm đến, muốn được cọ cọ, muốn được dùng sức thao lộng.

Đều là thôi tình hương sai, Tiểu Hoa Yêu e lệ đến muốn khóc.

Cậu như thế nào có thể biến thành như vậy, mở chân ra, hoa huyệt không ngừng chảy ra nước, còn cắn côn ŧᏂịŧ không chịu thả, cả người nhũn ra lại thoải mái đến không chịu được. Ngực nhỏ bị vắng vẻ còn muốn được trấn an, chính mình nhịn không được duỗi tay sờ soạng lên, khó nhịn rêи rỉ, cực kỳ giống kỹ nữ ɖâʍ phụ dưới nhân gian.

Hắc long mạnh mẽ động lên, thân thể Tiểu Hoa Yêu quá mất hồn, hoàn toàn kϊƈɦ phát thú tính nam nhân rồi, muốn bắn đầy bụng cậu, cả người tốt nhất đều dính tϊиɦ ɖϊƈh͙ ɖâʍ mỹ. Nhịn không được động tác càng cắm càng hung, mỗi lần nhợt nhạt rút ra lại cắm cả căn đi vào hoàn toàn, hận không thể thao xuyên cậu.

Tiểu Hoa Yêu giương chân rêи rỉ, hành vi hắc long thô bạo mang theo chút tê mỏi đau đớn, thân thể lại thích vô cùng. Chính là trước lúc ra cửa uống không ít nước, nhịn không được mất khống chế, lại bị thao đến phân không rõ Đông Tây Nam Bắc, đơn giản thừa nhận kɧօáϊ cảm khiến đằng trước bắn ra nướ© ŧıểυ.

"...... A a, ưʍ...... Cắm thật sâu, lại muốn tiểu ô ô ô, muốn tè ra quần......"

Từng giọt nướ© ŧıểυ bắn ra tới, dọc theo bụng chảy xuống dưới thân, toàn bộ thấm vào y phục Tiểu Hoa Yêu cởi ra vứt bên dưới, rất nhanh ướt thành mảng lớn. Càng không cần phải nói tới hoa huyệt dính nhớp nước sốt vẫn luôn chảy ra nước, hạ thân Tiểu Hoa Yêu ướt đến giống như có lũ chảy qua, ɖâʍ loạn khiến người khác xem cũng đều ngượng ngùng dùm.

Kɧօáϊ cảm mất khống chế cảm, cùng với thân thể mất khống chế, Tiểu Hoa Yêu cảm giác chính mình sẽ bị làm đến chết, tim đập kịch liệt cực độ, trừ bỏ cảm giác bị cắm vào, nhất thời hạ thể không tìm thấy cảm giác nào khác.

Hắc long nhéo cằm Tiểu Hoa Yêu rồi mạnh mẽ hôn môi cùng cậu, quấn lấy đầu lưỡi Tiểu Hoa Yêu không rời, mà Tiểu Hoa Yêu để hắc long hôn, đầu óc một mảnh hồ đồ, không thể hô hấp cũng không nói gì được, khuôn mặt nhỏ bị hôn đến đỏ bừng.

"Kêu phu quân."

"...... Ưm, phu quân, phu quân......"

"Về sau phải nghe lời phu quân."

"...... Ô ta nghe lời, ta sẽ nghe lời mà......"

"Phu quân sẽ bảo vệ người, sẽ vô cùng thương ngươi, không cho người khác khi dễ ngươi. Nhưng ngươi phải ngoan, phải sinh tiểu hài tử cho phu quân, có biết không."

Tiểu Hoa Yêu bị thao thành một mảnh hỗn loạn, lỗ tai mất một đoạn thời gian cũng chưa nghe được âm thanh, căn bản không biết hắc long nói cái gì, chỉ lung tung đồng ý.

Nhưng trước và sau mê loạn đều có một ý nghĩ rỏ ràng, cậu nhất định phải chạy trốn, cậu mới không thèm sinh hài tử cho đại hỗn đản này.

Lời của tác giả: Cầu khen khen!

Sau khi thành hôn, hắc long mang Tiểu Hoa Yêu đi nhân gian vài lần.

Ngoại trừ bên ngoài cung điện tiên sơn, ở nhân gian hắc long có không ít dinh thự, mà thân phận không ngoại lệ đều là phú thương thần bí.

Nhiều ngày trôi qua, Tiểu Hoa Yêu mặt ngoài cũng dần dần chấp nhận số mệnh.

Rốt cuộc đánh không lại hắc long, cũng không có khả năng chạy trốn, hắc long đi nơi nào cũng đều mang theo cậu, gọi người trông chừng cậu đến gắt gao, Tiểu Hoa Yêu không muốn nhận mệnh cũng phải nhận.

.

P/s: Mọi người thấy t edit ổn không, mấy từ như "thao" "lộng" ko biết edit thuần Việt thành kiểu gì (t không thích tục quá) nên để vậy luôn TvT hoặc chuyển thành "làm".