Hứa Cho Em Một Đời Ấm Áp

7.57/10 trên tổng số 7 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong tình yêu luôn có những lời hứa, nhưng lời hứa cũng chỉ mãi là lời hứa thôi. Truyện Hứa Cho Em Một Đời Ấm Áp xoay quanh một cô gái mồ côi có sức sống mãnh liệt luôn vươn lên để đạ …
Xem Thêm

“Hôm qua muôn nghìn chết, hôm nay muôn nghìn sinh”, Cố Hứa Ảo của ngày hôm nay đã trở về làm Cố Hứa Ảo của ngày thường, chẳng qua cũng chỉ là một lớp màng mang ý nghĩa tượng trưng, mất đi rồi, hoàn toàn chẳng nói lên điều gì. Cố Hứa Ảo không phải mẫu phụ nữ khăng khăng giữ gìn để có ngày dâng hiến cho ai đó, cô cũng chẳng nghĩ đến việc trở thành một nửa của ai kia.

Đúng mười giờ, hội thảo bắt đầu, Cố Hứa Ảo ngồi trong góc, trang phục công sở tối màu, mái tóc buộc gọn gàng, không một ai hoài nghi tư cách nghề nghiệp của cô. Mấy chục phút sau, Cố Hứa Ảo bước cxuống, thay bằng một người phiên dịch khác, trong nghề lưu truyền nhận định dịch “cabin” tuy thù lao cao ngất nhưng rất tổn thọ, yêu cầu đối với phiên dịch viên vô cùng khắt khe, huống hồ rất nhiều người thuê phiên dịch không phải vì không thể nghe nói tiếng Anh,mà vì họ cần giao tiếp tinh chuẩn.

Cố Hứa Ảo đã phải khổ công, khi lên đại học, cô chọn ngành tiếng Anh, tốt nghiệp xong, học thạc si, cô còn tranh thủ theo học nghành tin học cơ bản, lúc đó cô đã có định hướng tương lai cho bản thân, kinh tế và tin học đang là nghề hot.

Cố Hứa Ảo rất tinh nhanh, sau một tháng đi làm gia sư, cô quyết định từ bỏ sinh kế phổ thông đó của tầng lớp sinh viên, với cô đó chỉ là kiếm ăn qua ngày, không giúp cô đến gần giấc mộng được, cho nên, trong khi rất nhiều bạn học bắt đầu nghĩ đến việc thực tập chuyên ngành thì Cố Hứa Ảo đã được tham dự mấy hội nghị tầm cỡ, cô đã tích lũy được kha khá kinh nghiệm thực tiễn và đã có tiếng tăm nhất định.

Tầm nhìn xa của Cố Hứa Ảo bao gồm cả việc đầu tư và quản lý tài chính, vì học kinh tế nên cô cũng có biết đến tính toán và khi đầu tư, cô dùng số tiền kiếm được mua một ít cổ phiếu, làm trung gian mua vào bán ra. Sau hai, ba năm số tiền đầu tư đã tăng lên mười mấy lần, cô quả quyết dừng tay. Thị trường chứng khoán sụt giảm, cô lại mua cổ phiếu quỹ (*), đến khi thị trường chứng khoán sôi động trở lại thì số cổ phiếu quỹ sinh lời gấp đôi, gấp ba. Mua đi bán lại như vậy vài lần, không biết là do Cố Hứa Ảo tài giỏi hay là vì cô gặp may, lần nào cô cũng mua rẻ bán đắt, lãi lời không ít, cho nên từ một học sinh nghèo đến từ cô nhi viện Phúc Lợi, cô trở thành một phụ nữ có chút vốn liếng. Năm ngoái, cô đã bỏ ra một khoản tiền mua một căn hộ loại trung thuộc khu vực vành đai ba. Nhà mua rồi nhưng cô cho những người làm ở CBD (Khu thương vụ trung ương) thuê, tiền thuê cũng khá, còn mình thì chịu khổ một chút, thuê phòng rẻ hơn tại khu vực vành đai bốn.

(*) Cổ phiếu quỹ : là cổ phiếu đã được công ty cổ phần đại chúng phát hành và được chính công ty phát hành đó mua lại bằng nguồn vốn hợp pháp. Cá nhân muốn mua cổ phiếu quỹ thường là một kiểu đầu tư lách luật.

Cố Hứa Ảo đã sắp đặt cuộc sống vô cùng căn cơ, nói theo cách nói của người Thượng Hải thì là gẩy bàn tính rất kêu.

Xoa hai bên thái dương đang căng lên, Cố Hứa Ảo thấy hơi mệt, cảm thấy cơ thể bất ổn đã ảnh hưởng tới trạng thái ngày hôm nay, còn may là hội nghị về lĩnh vực cô thành thạo, người nói cũng không dùng nhiều khẩu âm, tạm coi là một “vụ” nhẹ nhàng. Cô cũng có chút thiếu tập trung, may là chỉ mấy giây sau cô lập tức lấy lại tinh thần. Quay về vị trí, ngồi xuống, đeo tai nghe lên, Cố Hứa Ảo lại trở lại làm một ngôi sao mới nổi trong giới phiên dịch.

Bùi Trung Khải ngồi sau hội trường, một lần nữa đeo tai nghe lên, giọng phiên dịch nam trầm ấm đã thay bằng một giọng nữ lảnh lót, phát âm rất chuẩn, là giọng Anh, ngữ âm có hơi hướng của Oxford, chứ không phải là lối phát âm kiểu Mỹ thịnh hành. Kiểu phát âm quy phạm mang hơi hướng điệu đà , quý tộc kiểu Anh này rất ít gặp, nhưng giọng nói này nghe quen quen, dường như anh dã nghe thấyở đâu rồi.

Bùi Trung Khải xuất thân từ người học ngôn ngữ, sau này đổi nghề sang làm ở lĩnh vực khác, vì thế rất nhạy cảm với âm thanh. Anh vừa nghe vừa đánh giá, với những kinh nghiệm về ngôn ngữ của mình, anh thực sự thấy khâm phục cô gái phiên dịch này. Các tiêu chuẩn “tín, đạt, nhã” trong nghề phiên dịch, cô gái này đã làm được tới 80%, quả là rất khá.

Giữa chừng nghỉ giải lao một lúc, sau đó lại thay bằng giọng phiên dịch nam trầm , dịch rất chuẩn mực, Bùi Trung Khải không còn hứng thú nghe và đánh giá nữa. Bữa ăn trưa, khi bưng phần ăn về chỗ ngồi, Bùi Trung Khải trông thấy khuôn mặt nhìn nghiêng của một cô gái trẻ, tóc búi gọn sau gáy, mắt đeo cặp kính gọng đen, dáng ve trông hơi quen quen, định nhìn kỹ một chút, đúng lúc người kia đưa tay lên che mất tầm nhìn, Bùi Trung Khải lắc đầu, thầm cười mình là thần kinh quá nhạy cảm.

Buổi chiều vẫn là cuộc họp kéo dài, giữa chừng lại nghe thấy giọng nữ rất hay đó, Bùi Trung Khải đánh giá trình độ của nữ phiên dịch theo tiêu chuẩn trong nghề, quả thực đánh giá giọng nói ấy khiến người ta phải “ thưởng thức” cũng chẳng ngoa. Thường nghe có chuyện mến tiếng yêu người, Bùi Trung Khải quả đang có cảm giác ấy.

Chuyện gặp trong lần công tác này thật đặc biệt, bỗng nhiên có con gái lạ lên giường anh, sau đó anh lại mơ mơ hồ hồ thành người đầu tiên của người ta. Biểu hiện hòa toàn không có gì xuất sắc, hoặc nói theo cách khác là biểu hiện tệ hại trên giường của anh lại khiến anh kiếm được hai trăm đồng, đó là chuyện anh chưa từng gặp. Khó tưởng tượng hơn là anh đang mê mẩn một nữ phiên dịch. Bùi Trung Khải bất giác thầm kêu, xem ra thành phố biển này chưa bao giờ khiến du khách thất vọng.

Sau bữa tối, Bùi Trung Khải thực hiện động tác thả lỏng cơ thể và xoa bóp Đông y xong bèn lười biếng lê chân trở về khách sạn. Lúc mở cửa, anh chợt nghĩ đến chuyện đêm qua, phòng anh là 618 vậy phòng của cô gái kia có khả năng là 613 hoặc 616, Bùi Trung Khải rảo bước tới trước cửa của hai căn phòng đó, áp tai nghe ngóng, nhưng không nghe thấy động tĩnh gì, nghĩ tới chuyện hoang đường tối hôm qua, chợt thấy không thoải mái, liền trở lại thang máy.

Trong quán rượu dưới tầng, đèn màu nhấp nháy, Bùi Trung Khải ngồi trước quầy, nghiêng người nhìn đám người trên sàn nhảy.

Bỗng có một người ngồi xuống bên cạnh, “Không định mời tôi một ly sao?”.

Bùi Trung Khải quay lại nhìn, là một cô gái trẻ ăn mặc model, ngoại hình xinh đẹp, tóc tỉa rất mỏng, tai đeo khuyên lấp lánh, đang nhìn anh chăm chú. Bùi Trung Khải mỉm cười, ra hiệu cho phục vụ mang rượu tới.

“Để báo đáp, tôi mời anh nhảy một điệu nhé?”. Cô gái uống cạn cốc rượu.

Bùi Trung Khải và cô ta dìu nhau ra sàn nhảy, vừa hay đến điệu Disco, cô gái uốn người, dính sát vào anh. Thân hình bốc lửa, khuôn ngực thấp thoáng dưới cổ áo. Sơ mi của Bùi Trung Khải mở phanh, anh cũng chuyển động theo tiết tấu, rất lơ đãng và gợi cảm. Quay lại quầy bar, hai người lúc trước còn xa lạ, giờ đã thân quen như bạn bè.

“Tôi tên là Tiểu Mễ. Tôi nên gọi anh là gì?”. Cô gái liếʍ môi.

Bùi Trung Khải biết điều đó ám chỉ cái gì, anh xoay xoay chiếc cốc trong tay, anh không phải là người bạ đâu cũng chơi, cô gái trước mặt không phải là con nhà lành, Bùi Trung Khải này không muốn dính đến.

“Nơi đây không cần biết đến tên”.

“Ồ, thì ra là vậy. Anh đã mời tôi Bailays, tôi sẽ gọi anh là Bailays”. Cô gái vẫn không để ý đến điều đó.

“Anh đến đây chơi à?”. Cô gái lại hỏi.

Bùi Trung Khải không phủ định.

“Thành phố này dễ chịu nhất là vào mùa này. Cũng giống như tất cả cách thành phố khác, vui nhất là về đêm, ví dụ như trong quán rượu, chẳng hạn như bây giờ..”, câu cuối được nói ra với vẻ khıêυ khí©h.

Bùi Trung Khải nhướn mày, cảm thấy không hứng thú, “Tôi là một người số khổ, không có thời gian để hưởng phúc, bye bye”.

Cô gái kia có vẻ bất ngờ khi thấy Bùi Trung Khải đột ngột chấm dứt vào đúng lúc không khí đang trở nên thân mật, nên hỏi lại với vẻ mặt bối rối: “Sao lại không gọi tôi là Tiểu Mễ?”.

“Chỗ này chẳng cần gọi đến tên, chẳng phải thế sao?”. Bùi Trung Khải đứng dậy vẫy phục vụ thanh toán, sau đó đi thẳng không quay đầu lại. Cô gái cướp tờ hóa đơn trong tay người phục vụ, nhìn thấy trên đó có ghi Bùi Trung Khải, phòng 618.

Thêm Bình Luận