Chương 2: Giúp đỡ tắm rửa

Tần Nhiễm đi vào phòng tắm mới phát hiện còn có ba thím đứng bên trong, làm cậu có chút xấu hổ đứng ở ngoài cửa, không biết là nên đợi một chút mới vào tới hay là nên mời các nàng ra ngoài, mà cái người đưa cậu vào đây lại ngay lúc này dùng một tay đẩy mạnh cậu vào trong, sau đó lại đem cửa đóng chặt lại, nghe thanh âm hình như còn có tiếng khóa cửa. Khuôn mặt Tần Nhiễm tràn đầy nghi hoặc, cậu quay đầu nhìn về phía ba vị thím kia. Nhìn thấy cậu, mấy thím liền đứng lên nhiệt tình kéo cậu đi qua, sau đó bắt đầu cởϊ qυầи áo trên người cậu, mặt Tần Nhiễm đỏ lên, luống cuống tay chân đẩy tay của họ ra.

“Mọi…..mọi người làm cái gì vậy ạ!” hai tay Tần Nhiễm nắm chặt quần áo của mình, khuôn mặt nhỏ đầy kinh hoảng không biết nên làm gì.

"Ui! Không cần phải ngượng, mấy thím chỉ giúp cháu tắm rửa sạch sẽ thôi, đây là quy định trước hôn lễ của thôn chúng ta, dâu mới nhất định phải sạch sẽ, nào nào nào, thím giúp cháu tắm sạch sẽ."

Ba thím không để ý đến Tần Nhiễm đang đứng trôn chân tại chỗ, mạnh mẽ kéo Tần Nhiễm đi qua, sau đó vừa an ủi cậu vừa nhanh nhẹn cởi sạch quần áo của Tần Nhiễm. Trong thôn không có tắm vòi sen, vì vậy mà Tần Nhiễm bị ngâm trong một cái thùng gỗ lớn bị ba người tắm rửa sạch.

Tần Nhiễm không được tự nhiên ngồi ở trong thùng gỗ, hai tay cậu gắt gao che lại cặρ √υ" phình phình trước ngực mình cùng ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ, cậu ngồi co quắp bất an bị người giúp tắm rửa, lúc này một thím bắt lấy tay cậu muốn cậu bỏ tay ra, bọn họ muốn giúp rửa luôn dưới háng.

“Không….. cháu có thể tự mình rửa phía dưới không? hai tay Tần Nhiễm gắt gao đè lại phía dưới quyết không buông tay.

“Không được, hôn tục của chúng ta là coi trọng sự cát lợi, nhất định phải đi dựa theo lưu trình, nếu không hôn nhân sẽ không hạnh phúc." Thím đó nói xong lại cưỡng chế đem tay cậu kéo ra.

Mặt Tần Nhiễm đỏ bừng mà mở ra chân, làm lộ ra ©ôи ŧɧịt̠ và “hai cái l*и” nhỏ, hai thím ở bên cạnh Tần Nhiễm ngồi xổm xuống, một người dùng tay nắm lấy rồi xoa nắn ©ôи ŧɧịt̠ cậu, một người vươn hai ngón tay đâm vào quấy lỗ l*и của Tần Nhiễm. Tần Nhiễm sợ tới mức muốn đứng dậy đứng lên, lại bị người ở phía sau đè lại gắt gao, hai chân cũng bị cánh tay mấy người này ngăn trở, không cho cậu quấy nhiễu.

"... A... không cần chạm chỗ đó... Ân...", Tần Nhiễm dùng sức giãy giụa, lại bị ba người ấn chặt lại, cậu không biết mấy người này sao mà sức lực lại lớn như vạy, cậu chỉ có thể phí công kêu to.

"Thả lỏng một chút, chúng ta muốn kiểm tra xem cháu còn có màng xử nữ hay không, ở bên ngoài mấy đứa có tuân thủ quy củ của chúng ta hay không. Hơn nữa nơi này cũng muốn rửa sạch sẽ, đợi lát nữa cần phải dùng”.

Tần Nhiễm còn chưa nghe hiểu đợi lát nữa cần phải dùng là có ý gì, hiện tại đầu óc cậu trống rỗng, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ dưới háng bị người nắm trong tay xoa nắn, l*и nhỏ phía dưới cũng bị người dùng tay thọc vào rút ra, cậu cảm giác có chút khó chịu nổi, cũng may việc tắm rửa này cũng sắp xong rồi.