Chương 1: Ngày đầu tiên vào núi

Tần Nhiễm và Từ Uy đã yêu nhau được một năm. Khoảng thời gian trước Từ Uy cũng hướng Tần Nhiễm cầu hôn, Tần Nhiễm cực kỳ cảm động. Tuy rằng Từ Uy xuất thân là người miền núi, nhưng hắn là một người cực kỳ nỗ lực cũng có chí tiến thủ, tiền lương của hai người đều không cao, nhưng cuộc sống trải qua lại thật sự hạnh phúc. Hơn nữa, hai người tuy là ở chung nhưng lại vẫn chưa từng phát sinh quan hệ, Từ Uy nói quê quán của hắn có một quy củ, phải đến khi kết hôn thì mới được làm loại việc vợ chồng này. Tần Nhiễm rất cảm động, hắn cảm thấy Từ Uy là người có trách nhiệm, điều này càng làm cho Tần Nhiễm thêm kiên định niềm tin đối với tương lai khi cậu gả cho Từ Uy thì cuộc sống của cậu sẽ vô cùng hạnh phúc.

Bởi vì quê của Từ Uy ở trong núi lớn, cho nên bọn họ đã xin nghỉ phép để trở về trong núi tổ chức hôn lễ. Từ Uy đã thông báo cho người nhà của hắn, bên kia đã sớm bắt đầu chuẩn bị. Bởi vì trong thôn của họ có những tập tục riêng, cho nên hai người chỉ cần người không trở về là được, những việc khác cũng không cần hai người nhọc lòng, vì thế mà Tần Nhiễm liền vô cùng an tâm mà đi theo Từ Uy về nhà kết hôn.

Nhìn hai bên đường đi, có thể nhìn ra trong thôn cũng không có quá nhiều người. Có thể là nhiều người đã dọn đến sống trong các thành phố, nơi này nhà cửa thưa thớt, trên cơ bản nhà cửa ở đây đều xây dựa lưng vào một ngọn núi. Đa phần nhà cửa đều được dựng bằng gỗ, nhìn qua có vẻ cổ xưa. Nhà của Từ Uy ở trên một sườn núi, cũng may là đường xá trong thôn do đã đi lại nhiều năm, so sánh với đường núi bên ngoài thì vẫn dễ đi hơn nhiều. Dù vậy thì đối với hai người tay xách nách mang một đống hành lý thì vẫn là quá tốn sức.

Lúc hai người mới đi được một nửa đường, có mấy người cùng thôn thấy bọn họ, sôi nổi nhiệt tình đi lên giúp đỡ. Mọi người đều nhìn chằm chặp về phía Tần Nhiễm, nói đùa với Từ Uy, kêu hắn là người có phúc, tìm được người vợ xinh đẹp như thế. Từ lúc mới đầu đã có một đôi mắt luôn đánh giá Tần Nhiễm từ trên xuống dưới, sau đó lại lộ ra nụ cười ý vị sâu xa, Tần Nhiễm bị nhiều người xem đến mức có chút không được tự nhiên, nhưng cậu vẫn kiệt lực duy trì tươi cười lễ phép.

Đoàn người đưa bọn họ về đến tận nhà, sau đó nói với người nhà Từ Uy vài câu chúc mừng sau đó liền rời đi. Lúc sau, người nhà của Từ Uy rất nhiệt tình sắp xếp chỗ ở cho Tần Nhiễm nghỉ ngơi, còn nói ngày mai Tần Nhiễm sẽ rất “vất vả”. Lúc đó Tần Nhiễm còn không thể hiểu được vì sao chỉ nói cậu sẽ rất vất vả, đáng lẽ phải nói là mọi người đều sẽ rất vất vả chứ? kết quả sáng sớm hôm sau cậu mới biết được hàm nghĩa “vất vả” này là gì.

Ngày hôm sau mọi người đều thức dậy từ sáng sớm, sau đó Tần Nhiễm bị người kéo đi rửa mặt, tập tục hôn lễ liền chính thức bắt đầu từ đây.