Chương 2: Đệ đệ không lúc nào là không động dục, lấy khăn tắm ca ca tự an ủi

2) Đệ đệ không lúc nào là không động dục, lấy khăn tắm ca ca tự an ủi

Chờ Quan Tâm thu thập thỏa đáng, Hứa Phong Diêm cũng đem bữa tối chuẩn bị không sai biệt lắm, hắn ở phòng bếp kêu một tiếng, Quan Tâm liền ngoan ngoãn lại đây giúp hắn một tay.

Phòng bếp vốn chật hẹp, bởi vì chứa hai người mà có vẻ càng thêm chen chúc. Quan Tâm rửa chiếc đũa, bỗng nhiên cảm thấy phía sau dán lên một cổ nhiệt lưu, nghiêng đầu liền nhìn đến cằm ca ca đổ mồ hôi.

Bởi vì mùa hè, Hứa Phong Diêm vừa rồi vẫn luôn ở phòng bếp bận việc, giờ phút này sớm đã ra một thân mồ hôi, không chỉ có cằm, ngay cả tóc tùy ý rơi rụng đều bị mồ hôi dính ướt, lộn xộn mà dán trên mặt tuấn lãng, có vẻ có chút ngây ngốc.

Quan Tâm ở trong lòng cười trộm bộ dáng ca ca ngẫu nhiên mơ hồ cũng thực đáng yêu, ngón tay không tự chủ bén tóc Hứa Phong Diêm, vì hắn chải vuốt lên.

Hứa Phong Diêm có chút nghi hoặc cúi đầu nhìn nhìn cậu, Quan Tâm lúc này mới cong lên đôi mắt nói:

“Ca, anh không chú ý hình tượng, như vậy sẽ không có bạn gái!”

Hứa Phong Diêm cố ý lấy mặt ướt mồ hôi cọ cậu:

“Tiểu không lương tâm, ghét bỏ ca? Anh vì ai ở chỗ này ướt đẫm mồ hôi?”

Quan Tâm bị động tác ca ca thân mật làm cho chống đỡ không được, ở không gian nhỏ hẹp, mỗi một giọt mồ hôi của Hứa Phong Diêm tản ra khí vị làm cậu xôn xao. Quan Tâm nhịn không được kẹp chặt hai chân, động tác này làm huyệt thịt đè ép tới âm đế, ẩn ẩn kɧoáı ©ảʍ từ dưới thân truyền đến. Cậu đột nhiên nghiêng đầu cắn chặt đôi môi, trên mặt đỏ ửng mất tự nhiên.

Bởi vì động tác bất thình lình, Hứa Phong Diêm vốn cùng Quan Tâm vui đùa ầm ĩ thân thể hướng tới phía trước, môi cọ qua xương quai xanh Quan Tâm. Hơi thở ca ca ướt nóng theo cổ áo thun rộng thùng thình phun vào trong, đầṳ ѵú Quan Tâm lập tức ngạnh lên, một cổ tê ngứa trải rộng toàn thân.

Tiếng cậu hít thở dồn dập cơ hồ khó che dấu, Hứa Phong Diêm một lần nữa đứng vững, cũng phát hiện khác thường, đang muốn mở miệng hỏi, lại bị mặt Quan Tâm hồng nhạt kinh sợ.

Đệ đệ hắn luôn luôn văn tĩnh ngoan ngoãn, giờ phút này gương mặt đỏ ửng, đáy mắt thanh triệt mờ mịt hơi nước, ngay cả môi đều là ánh sáng liễm diễm. Hứa Phong Diêm biết đệ đệ bởi vì nguyên nhân thân thể, diện mạo quá tú khí. Khi còn nhỏ một lần bị hiểu lầm thành nữ hài tử, nhưng hắn trước nay chưa thấy qua Quan Tâm lộ ra thần thái như vậy, cơ hồ lóa mắt.

Nam nhân đều là động vật thị giác, Quan Tâm rất rõ ràng ca ca cậu ôn nhu đáng tin cậy cũng không thể ngoại lệ. Nếu ngay từ đầu chỉ là ngoài ý muốn, thấy biểu tình Hứa Phong Diêm si lăng như vậy, Quan Tâm còn tiếp tục lộ ra mị thái, hoàn toàn là cố ý câu dẫn. Cậu cố tình đem đầu lệch một góc, dùng đôi mắt ướŧ áŧ e lệ nhìn về phía Hứa Phong Diêm. Quan Tâm biết động tác này có thể kích phát chiếm hữu dục của giống đực nhất.

Quả nhiên, bàn tay Hứa Phong Diêm véo trên eo cậu hơi hơi buộc chặt, hầu kết mất tự nhiên mà lăn lộn một chút. Đáng tiếc hắn thất thố chỉ trong một cái chớp mắt, rất nhanh lại khôi phục thành huynh trưởng ôn nhu săn sóc, tri kỷ kêu Quan Tâm rửa tay chuẩn bị ăn cơm.

Quan Tâm không cam lòng nhấp môi, bất quá nghĩ lại, nếu ca ca có thể đối cậu sinh ra tìиɧ ɖu͙©, chẳng sợ chỉ có vài giây, cũng vẫn là có cơ hội.

Ăn xong cơm chiều, Hứa Phong Diêm ngồi ở sô pha gọt táo, Quan Tâm từ phía sau ôm hắn, thân mật mà cọ cọ gương mặt ca ca. Hứa Phong Diêm có chút mất tự nhiên hướng bên cạnh né tránh, Quan Tâm lập tức ra vẻ khờ dại hé miệng, dường như động tác thân mật vừa rồi chỉ là vì làm nũng muốn quả táo.

Quan Tâm biết tốt liền thu, cắn quả táo ngồi bên cạnh sô pha, một bên nhai một bên thử nói:

“Ca ca hiền tuệ như thế, em không muốn đem anh nhường cho chị dâu tương lai.”

Hứa Phong Diêm nghe vậy cười cười: “Ảnh chụp chị dâu tương lai còn không có đâu.”

Quan Tâm thở dài nhẹ nhõm một hơi, thầm nghĩ ông trời đều giúp cậu. Nếu Hứa Phong Diêm hiện tại không có kết giao, kia cậu ra tay cũng không có gánh nặng tâm lý. Rốt cuộc thích ca ca nhiều năm như thế, làm cậu cái gì cũng không làm liền chắp tay nhường người, Quan Tâm để tay lên ngực tự hỏi làm không được, ít nhất cậu muốn nếm thử một chút……

Quan Tâm ăn trái cây Hứa Phong Diêm giúp cậu cắt thành khối đặt trên mâm đựng trái cây, oa ở sô pha làm bộ chơi di động, đôi mắt lại một khắc không ngừng ngó trên người ca ca.

Nhà Hứa Phong Diêm không có thư phòng, ngày thường liền ở trên sô pha phòng khách làm việc. Quan Tâm si mê mà nhìn bộ dáng ca ca nghiêm túc công tác, cảm thấy nam nhân trước mắt thật sự từ đầu đến chân mỗi một sợi tóc đều làm cậu thích vô cùng.

Quan Tâm nhàm chán dùng ngón chân đi câu dây lưng Hứa Phong Diêm. Hứa Phong Diêm tùy cậu lăn lộn trong chốc lát, chờ đến kho muốn đứng dậy mới bắt được mắt cá chân cậu. Quan Tâm bởi vì nguyên nhân thân thể, xương cốt so nam sinh bình thường phải tinh tế, bàn tay Hứa Phong Diêm to rộng, thế nhưng vừa vặn có thể cầm. Quan Tâm bị độ ấm trên tay ca ca bao vây, kích động đến ngón chân cuộn tròn, cả người như miêu oa trên sô pha.

Hứa Phong Diêm không nhận thấy dị trạng đệ đệ, ngón tay tự nhiên mà nhéo nhéo mắt cá chân mảnh khảnh quá phận, không tán đồng nhăn mi:

“Sao lại gầy như thế, có phải không hảo hảo ăn cơm hay không?”

Ai biết hắn còn chưa nói xong, Quan Tâm bỗng nhiên tránh thoát, chạy vào phòng tắm. Hứa Phong Diêm bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nghĩ thầm đệ đệ vẫn là tính tình tiểu hài tử. Hắn làm sao sẽ dự đoán được cách một bức tường sau phòng tắm, Quan Tâm bị hắn coi như hài tử tách ra hai chân, vuốt ve âʍ ɦộ ướt dầm dề.

Quan Tâm phát hiện từ kho cậu đến bên người ca ca, cơ hồ không có lúc nào là không động dục. Vừa rồi Hứa Phong Diêm bất quá là chạm chạm mắt cá chân, Quan Tâm lập tức mềm mại ngã eo xuống. Đáng tiếc hiện tại còn không phải thời điểm làm ca ca phát hiện cậu lộ liễu, chỉ có thể mượn cớ trốn vào phòng tắm an ủi.

Cởi ra quần áo trói buộc, thân thể trắng nõn lỏa lồ trong không khí, không biết có phải bởi vì hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đều phát dục không nguyên vẹn hay không, nơi riêng tư không có lông tóc. Âm huyệt chưa trải sự đời bày ra hồng nhạt mê người. Quan Tâm vươn hai ngón tay đẩy ra hai cánh môi, quả nhiên nhục huyệt môi thần dưới đã như cái miệng tham thực kích động mà khép mở lên.

Quan Tâm tìm tòi vật phẩm trong phòng tắm có chứa hơi thở ca ca, cuối cùng tập trung ở khăn tắm Hứa Phong Diêm. Cậu đem một góc khăn tắm ngậm trong miệng tham lam hút ngửi, một góc khác kẹp ở giữa hai chân cọ xát.

Hoa văn trên khăn tắm trải rộng như từng tiểu xúc tua, kí©h thí©ɧ nhục huyệt không ngừng phân bố dâʍ ɖị©ɧ. Nhưng chỉ là cọ xát Quan Tâm không thể thỏa mãn, cậu dứt khoát tách ra huyệt khẩu, dùng ngón tay đem khăn tắm đỉnh vào nhục huyệt nhỏ hẹp. Vải dệt thô ráp cọ qua âm đế, kí©h thí©ɧ xưa nay chưa từng có làm cả người Quan Tâm run lên một chút, huyệt thịt dồn dập co rút lại, đem khăn tắm nuốt đến nơi càng sâu.

Bị đồ vật dính khí vị ca ca lấp đầy, trong lòng thỏa mãn so thân thể thỏa mãn càng làm cậu kích động. Cậu không biết liêm sỉ mỗi phân mỗi giây đều hy vọng xa vời, có thể bị ca ca chiếm cứ.

“Ca……”

Quan Tâm cắn khăn tắm phát ra rêи ɾỉ thật nhỏ, phối hợp động tác hạ thân, đem toàn bộ khăn tắm làm cho dơ bẩn không chịu nổi.

Chờ Quan Tâm cuối cùng tới cao trào, mới phát hiện trên khăn tắm trải rộng thể dịch. Mặt cậu ửng hồng lên, chột dạ nhét khăn tắm vào nơi sâu nhất trong sọt quần áo chờ giặt.