Chương 1: Hư hài tử ở trên giường ca ca tự an ủi cắm huyệt

Tác giả: Ô Kiểm Nam

Edit: MOE

(1) Hư hài tử ở trên giường ca ca tự an ủi cắm huyệt

Đường sắt vừa đến trạm, Quan Tâm liền gọi điện thoại cho Hứa Phong Diêm, mới biết được Hứa Phong Diêm đã chờ ở cửa ga tàu hỏa. Vì đón đệ đệ, hắn hôm nay mượn một chiếc xe từ bằng hữu. Quan Tâm nhịn không được trong lòng cao hứng, cho dù ba năm không gặp, ca ca quả nhiên vẫn là yêu thường mình nhất.

Hứa Phong Diêm là con nuôi Quan gia, lớn hơn Quan Tâm mười một tuổi. Mẫu thân Hứa Phong Diêm mất sớm, lúc hắn mười tuổi Hứa phụ xảy ra ngoài ý muốn bỏ mình.

Quan phụ cùng Hứa phụ là lão đồng học, quan hệ phi thường hảo, sau khi biết tin dữ, thập phần đau lòng Hứa Phong Diêm, thêm chính mình nhiều năm không có hài tử, liền thu dưỡng Hứa Phong Diêm, thậm chí cũng không yêu cầu hắn đổi tên.

Ai biết sau khi thu dưỡng Hứa Phong Diêm, không bao lâu Quan mẫu cư nhiên có mang Quan Tâm. Tuy rằng có hài tử, nhưng Quan gia vẫn như cũ đối Hứa Phong Diêm như con ruột. Quan Tâm cũng thực dính ca ca, thường xuyên như đuôi nhỏ đi theo sau lưng Hứa Phong Diêm.

Chỉ là sau lại ca ca đến H thị vào đại học, lại ở nơi đó tìm công tác, Quan Tâm tắc đi ký túc trường học, ca ca về nhà thường xuyên thường bỏ qua, lúc này mới làm hai người lâu không thấy mặt.

Nhưng Quan Tâm đối ca ca quyến luyến lại một chút cũng không giảm, khi điền nguyện vọng thi đại học, cậu thậm chí không chút do dự liền điền trường học cũ của ca ca, cuối cùng cũng được như ý nguyện. Quan mẫu tuy rằng có chút lo lắng thân thể Quan Tâm đặc thù, nhưng nghĩ đến Hứa Phong Diêm ở H thị, liền yên tâm để Quan Tâm đến cậy nhờ ca ca.

“Ca!”

Quan Tâm vừa nhìn thấy Hứa Phong Diêm liền một đầu nhào vào trong lòng ngực đối phương, tham lam hô hấp hơi thở ca ca. Hứa Phong Diêm bị ôm thân mật làm hơi sửng sốt một giây, sau đó cười vỗ vỗ bả vai quan tâm:

“Đều lớn như vậy, còn cùng ca ca làm nũng, không sợ xấu hổ.”

Quan tâm cọ cọ đầu trong lòng ngực ca ca, như tiểu nãi miêu, cười mị đôi mắt: “Không xấu hổ!”

Hương vị ca ca…… Ngửi thực tốt.

Quan tâm không dám ôm lâu, cậu sợ bị ca ca phát hiện tâm tư không thể cho ai biết, dừng lại đúng lúc buông lỏng Hứa Phong Diêm.

Dẹp tốt hành lý, Quan Tâm lập tức ngoan ngoãn ngồi vào ghế phụ vị, Hứa Phong Diêm thấy thế xoa xoa đầu cậu:

“Mệt mỏi đi, trước ngủ một lát, về nhà ca làm bữa tiệc lớn cho em.”

Quan Tâm xoay tròn mắt, gật gật đầu thật mạnh, mới nghiêng đầu híp mắt giả bộ ngủ.

Cậu mới không cần ngủ đâu, cậu muốn nhìn ca ca thêm vài lần.

Hứa Phong Diêm hôm nay ăn mặc thực bình thường, tóc cũng tùy ý mà buông xuống, nhưng diện mạo soái khí không chịu nổi. Hơn nữa, là người cậu thích lâu như vậy a……

Quan Tâm có một bí mật, cậu vẫn luôn cùng người trong nhà nói mình là bởi vì sùng bái ca ca mới muốn thi đến H thị. Kỳ thật không phải, cậu chỉ là đơn thuần muốn cách người mình thích gần một chút.

Cậu thích Hứa Phong Diêm, là loại thích cùng hắn làʍ t̠ìиɦ.

Nhưng cậu biết ca ca là thẳng nam, tâm tư của cậu đành phải chôn ở trong lòng, không dám làm ca ca biết.

Sau khi Hứa Phong Diêm tốt nghiệp cùng bằng hữu mở một gian phòng làm việc, công tác mấy năm cũng có một gian phòng ở không lớn.

Phòng ở ngày thường Hứa Phong Diêm một người ở còn rộng, Quan Tâm, liền có vẻ có chút chật hẹp. Hứa Phong Diêm thu dọn tư liệu trên bàn, có chút ngượng ngùng mở miệng:

“Ca nơi này không rộng lắm, Tâm Tâm ở không quen, ca mang em đi khách sạn.”

Quan Tâm ra vẻ cả giận nói: “Em xem là ca ca ghét bỏ em quấy rầy anh, mới muốn mang em đến khách sạn!”

“Anh như thế nào sẽ ghét bỏ em đâu, tiểu tổ tông.”

Hứa Phong Diêm nhéo nhéo khuôn mặt Quan Tâm trắng nõn, xoay người vào phòng bếp bận việc.

Quan Tâm nhân cơ hội này vào phòng ngủ Hứa Phong Diêm, nhìn kỹ một vòng, không phát hiện có dấu vết nữ nhân ở, mới xem như thở dài nhẹ nhõm một hơi. Quan Tâm ngã vào trên giường Hứa Phong Diêm, vùi đầu ở trong chăn, cảm nhận được quanh quẩn chóp mũi tất cả đều là hơi thở ca ca, tình cảm trong lòng càng thêm khó khắc chế.

Cậu đem ngón tay tiến vào quần, sờ soạng một phen, quả nhiên bộ vị kia đã ướt đẫm. Chỗ này nữ huyệt dị dạng, giống cái miệng cơ khát, gấp không chờ nổi mà nuốt khí vị Hứa Phong Diêm.

“Ô……”

Quan Tâm run rẩy đầu ngón tay, vạn phần xấu hổ đem ngón tay vói vào huyệt khẩu, nhợt nhạt đâm vào rút ra.

Này cũng không phải lần đầu tiên cậu tự an ủi, nhưng nằm ở trên giường ca ca, bị hơi thở ca ca vây quanh an ủi chính mình là đầu tiên.

Quan Tâm không dám động quá lớn, sợ phát ra da^ʍ thanh lãng ngữ làm ca ca phát hiện, chỉ có thể cắn chặt môi, biên độ nhỏ ở huyệt khẩu vào ra, nhưng dù vậy, nhục huyệt phân bố dâʍ ɖị©ɧ vẫn như cũ đem toàn bộ lòng bàn tay cậu đều dính ướt.

Hương vị dâʍ ɖị©ɧ cùng hơi thở ca ca dung hợp làm Quan Tâm khó nhịn nâng cái mông lên một ít, ngón tay sờ soạng tìm được chỗ nhô lên trong nhục bích, đó là âm đế phát dục dị dạng giấu ở âʍ đa͙σ.

“Ngô!”

Âm đế bị kí©h thí©ɧ, Quan Tâm phát ra một tiếng rêи ɾỉ thật nhỏ, lập tức xoắn chặt bắp đùi.

Lúc này, Hứa Phong Diêm ở phòng bếp nấu cơm bỗng nhiên cùng cậu nói chuyện phiếm:

“Tâm tâm, đại học báo còn có mấy ngày?”

Quan Tâm bỗng nhiên nghe thấy giọng ca ca, huyệt thịt căng thẳng, càng thêm làm càn co rút lại, tựa như mυ"ŧ trẻ con sữa mẹ cắn chặt ngón tay không bỏ. Dâʍ ŧᏂủy̠ kéo dài mà phun tới, cậu ổn định hô hấp, ra vẻ trấn định trả lời: “Còn có nửa tháng……”

Dù vậy, động tác Quan Tâm trên tay cũng không dừng lại, ngược lại càng thêm kịch liệt, một bên cùng ca ca đối thoại một bên đùa bỡn nữ huyệt chính mình, làm cậu sinh ra một loại ảo giác đang bị ca ca thao lộng.

“Kia qua mấy ngày mua đồ vật đi học phải dùng, ca lại mang em đi mua vài bộ quần áo.”

Ngữ khí Hứa Phong Diêm ôn nhu mang theo ý cười, phảng phất là thuốc kí©ɧ ɖụ© tốt nhất, thân mình Quan Tâm run rẩy, một bên đùa bỡn nhục huyệt, một bên bớt thời giờ trấn an đằng trước dươиɠ ѵậŧ, hai loại kɧoáı ©ảʍ hỗn loạn cùng nhau, cuối cùng phun ra cao trào.

“Quan Tâm? Đang làm cái gì đâu? Như thế nào không nói.”

“Hảo a, ca…… A!”

Quan Tâm muốn trả lời ca ca, nhưng thân thể đang trải qua cao trào, lại không nhịn được phát ra một tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.

“Xảy ra chuyện gì? Quấn chăn kín mít như vậy, sinh bệnh?”

Hứa Phong Diêm cầm dụng cụ nấu ăn đứng ở mép giường lo lắng nhìn đệ đệ, toàn bộ gương mặt Quan Tâm hồng lên, trên tay còn có chút ướt.

Sau khi bị ca ca đυ.ng vào cái trán, nhục huyệt mới vừa trải qua cao trào, lại nhịn không được tinh tế run rẩy lên, tựa hồ một khắc đều không biết thoả mãn. Cậu vội vàng cúi đầu, kẹp chặt hai chân, sợ bị ca ca phát hiện dị thường.

“Không có, chỉ là có điểm mệt mỏi, đợi chút tắm rửa một cái thì tốt rồi……”

Nếu Hứa Phong Diêm phát hiện đệ đệ luôn luôn ngoan ngoãn, ở trong chăn hắn ý da^ʍ hắn tự an ủi, còn cao trào đến phun nước, không biết sẽ là phản ứng gì.