Chương 13: Trang viên Malfoy
Edit: Cung Nguyệt Ngư
Buổi sáng lễ Giáng sinh, Harry dậy rất sớm, vừa mới tỉnh táo việc đầu tiên Harry làm là nhìn về phía đặt lễ vật Giáng sinh.
Cậu liếc nhìn liền thấy một một được gói trong bọc giấy, nằm trong đống quà được đóng gói tinh xảo thoạt nhìn có vẻ đơn sơ.
Cậu không thể chờ đợi được mà đem đồ vật mở ra, một vật như chất lỏng màu xám bạc hiện ra, là áo choàng tàng hình mà cậu hoài niệm đã lâu!
Một tờ giấy từ bên trong rơi ra, là của cụ Dumbledore chữ viết dài nhỏ, nhẹ nhàng.
" Cha của con trước khi chết đã giao cho ta cái này.
Hiện tại trả về cho con.
Hãy sử dụng nó thật tốt.
Chúc con Giáng sinh vui vẻ."
Cả người Harry đều nhộn nhạo lên, sử dụng thật tốt? Cậu nhất định sẽ làm vậy!
Lên kế hoạch lâu như vậy rốt cuộc cũng có thể hành động.
Hưng phấn qua đi, Harry bắt đầu mở lễ vật Giáng sinh.
Lễ vật không có nhiều bằng đời trước, bởi vì cậu không có làm bạn với Ron, nên không nhận được áo len với kẹo sữa của Molly, sau khi đến Hogwarts cậu cũng không có gặp mặt Hagrid, người giữ khóa cũng không có cho cậu cây sáo gọi Cú mèo.
Bất quá cậu vẫn có quà. Draco tặng cậu một bộ cờ phù thủy làm bằng hắc diệu thạch cùng bạch thủy tinh không tính là quý giá nhưng gia công tinh xảo làm người ta yêu thích không muốn buông tay. Blaise tặng cậu một cái hoa tai ngọc lục bảo, có lẽ cậu ta cảm thấy nó phù hợp với đôi mắt của Harry, còn Hermione vẫn tặng socola móng ngựa giống như đời trước.
Cuối cùng là một cái hộp đơn giản, Harry mở nó ra, bên trong là một lọ độc dược màu lam, bên cạch đó còn có một dòng chữ viết xinh đẹp, thon dài.
" Không cần lại đeo cặp mắt kính rách nát đó, nó chỉ làm cho cứu thế chủ trông thật nghèo nàn.
Giáng sinh vui vẻ."
Harry hoa lệ mà ╮(╯_╰)╭ một cái, Snape không thể nào nói chuyện một cách đàng hoàng hay sao? Hay trực tiếp viết 3 chữ dược cận thị lên khó vậy sao?
Trong lòng Harry dần dần bị cảm động chiếm lĩnh. Harry cầm lọ độc dược uống một hơi cạn sạch, cậu nằm lên giường nhắm mắt lại, đến lúc mở mắt ra, cảnh tượng trước mắt thật rõ ràng.
Harry nhanh chóng rửa mặt, thay một bộ lễ phục màu lục nhạt, sau đó đem cái đầu như ổ quạ của mình chải chuốt gọn gàng, sau đó chạy đến gần của Xà vương để cảm ơn.
Snape đang ngồi trên bàn công tác thì tiểu cự quái mắt xanh xông vào, trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ: Cũng mai là hắn dậy sớm nếu không chẳng phải là sẽ bị cái tiểu cự quái này bắt gặp khi còn nằm trên giường hay sao?
" Giáng sinh vui vẻ, giáo sư" Harry vô tư đến vô tâm nói.
Snape liếc mắt liền thấy Harry không có mang kính mắt rách giống như James Potter.
" Uống rồi?" Snape cười như không hỏi.
"Nếu vậy, bây giờ còn chưa đến 8 giờ mà cứu thế chủ vĩ đại đã chạy đến tìm giáo sư độc dược hèn mọn này có chuyện gì? đừng nói là chỉ đến để cảm ơn."
Harry khó có được không so đo chuyện hắn châm chọc mình.
"Draco có mời ta đến trang viên Malfoy, cậu ấy nói hình như là ngài cũng sẽ đi, ngài có thể mang ta cùng đi không ?"
Snape đứng lên.
" Như vậy, thỉnh cứu thế chủ vĩ đại chờ." Hắn đi vào phòng thay quần áo.
Harry ngồi trên ghế sa lông trong lúc chờ Snape cậu nhớ đến năm thứ năm, Dumbledore bắt cậu đến hầm học bế quan bí thuật với Snape.
Khi đó cậu cảm thấy lão dơi già đang gây phiền phức cho cậu, đang nghĩ biện pháp để chỉnh cậu, cậu còn nghĩ đối phương muốn dạy bế quan bí thuật cho cậu là để tìm tình báo cho Voldemort, sau khi tìm không được thông tin hữu ích liền nổi giận.
Severus, nam nhân này thật kiên định và còn rất ẩn nhẫn.
Snape thay xong lễ phục, bước ra thì thấy được cứu thế chủ đang ngây ngốc mà ngồi đó.
"Well, cứu thế chủ vĩ đại..."
Không đợi Snape nói xong, Harry liền lập tức hồi thần, cậu nhìn lễ phục của Snape, tuy rằng vẫn là màu đen nhưng kiểu dáng tinh xảo hơn nhiều, cũng chính thức rất nhiều.
Harry đứng lên chủ động nắm tay Snape nói.
" Giáo sư, chúng ta đi thôi!"
Snape chỉ có thể sinh sinh mà nuốt vào nửa câu còn lại.
Lò sưởi của Snape có kết nối với trang viên Malfoy, đi từ chỗ của Snape thuận tiện hơn việc Harry phải đón xe buýt kỵ sĩ. Lại nói, xe buýt kỵ sĩ quả thật không phải cho người ngồi mà, bởi vì dù ngươi là người sau khi xuống xe thì cũng không còn là người.
Harry đi theo Snape, cầm một nắm bột Floo chuẩn xác mà thì thầm
"Trang viên Malfoy."
Lục quang chợt lóe, Harry mất hình tượng mà ngã nhào ra khỏi lò sưởi của nhà đại khổng tước.
Snape nhìn cứu thế chủ mất mặt này, đứng lên che tầm mắt của đại khổng tước, vươn tay đỡ Harry đứng dậy.
Trong lòng Harry hung hăng mà nguyền rủa cách duy chuyển của giới phù thủy từ xe buýt kỵ sĩ, mạng Floo, cho đến độn thổ, không có cái nào mà làm người ta thoải mái cả. So với máy bay, tàu điện ngầm, ô tô của Muggle tuy là có chút chậm, nhưng chí ít sẽ không khó chịu như vậy.
"Ngài Potter, hoan nghênh đến với trang viên Malfoy."
Cậu nghe thấy một giọng nói như một bài ca trữ tình vang lên đem suy nghĩ của Harry trở về. Cậu vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Lucius, Narcissa còn có Draco đều đứng trước mặt cậu.
"Phi thường vinh hạnh khi có thể đến bái phỏng trang viên, thật hâm mộ đã lâu, tiên sinh."
Harry cúi người hành lễ.
Harry liều mạng nhớ lại phương thức giao tiếp của các quý tộc, nghẹng nửa ngày chỉ có thể nói được một câu đó. Không còn cách nào, ai bảo đời trước cậu chỉ tiếp xúc với loại không có hình tượng quý tộc như Sirius , còn những người khác thì khúm núm trước mặt Voldemort. Có thể lấy làm tham khảo là chỉ có con đại khổng tước cùng tiểu khổng tước sau lưng kia. Thôi cứu thế chủ lớn lên ở Muggle giới không cần cùng cậu ta so đo lễ nghi.
Snape vẫn giữ một bộ dạng lạnh như băng.
Hai người trước khi đến đây vẫn chưa ăn qua điểm tâm, đại khái Malfoy cũng hiểu, Narcissa bảo gia tinh nhanh chóng dọn bữa sáng tinh xảo lên.
Harry nhìn thấy những món ăn còn tinh xảo hơn cả ở Hogwarts ánh mắt liền sáng lên, nhưng ngại với nhiều người trước mặt, nên chỉ có thể cầm dao nĩa chậm rãi cắt.
Snape ngược lại một bộ dạng tập mãi thành quen, tao nhã mà bưng ly cà phê lên uống một chút, sau đó lại tao nhã mà đặt ly cà phê xuống.
Harry ngơ ngác mà nhìn Snape như thay đổi thành một người khác, đến mức quên đem miếng bánh nhân thịt mới cắt xong vào miệng.
Lão dơi già luôn âm trầm đầy dầu mỡ thế mà lại có thể quý tộc đến như vậy? , Harry thiếu chút nữa hộc máu, vẻ mặt không thể tin được.
Narcissa thấy cậu chỉ cắt đồ ăn mà không ăn, ôn nhu hỏi.
" Ngài Potter, đồ ăn không hợp khẩu vị sao?"
Harry rất có hảo cảm với người phụ nữ này, cô dịu dàng giống mẹ cậu, vào thời điểm mấu chốt còn giúp đỡ cậu lừa gạt Voldermort. Nếu không cũng không biết kết quả sẽ như thế nào.
"Malfoy phu nhân, ngài có thể gọi ta là Harry."
Narcissa cười, cô cười hết sức ôn nhu, như có thể hòa tan cả băng tuyết.
" Vậy con cũng có thể gọi ta là dì Narcissa, Harry con rất đáng yêu."
" Vâng, dì Narcissa xinh đẹp!"
Snape kéo kéo khóe miệng, hung hăng mà trừng Harry.
Harry nhanh chóng bỏ đồ ăn vào miệng.
Narcissa nói cùng khách là nàng phải vào bảo gia tinh chuẩn bị bữa trưa, sau đó nhẹ nhàng mà đi mất, thẳng đến chỗ không người, cô mới nhịn không được cười rộ lên.
Trong thư Draco gửi về nhà nói không sai, Severus rất coi trọng đứa nhỏ này.
Lucius ngược lại rất hiểu người khác, thấy Harry ăn no, mới bảo Draco dẫn Harry đi tham quan trang viên, còn hắn thì cùng Snape tiến vào thư phòng của gia chủ Malfoy.
Đây không phải là lần đầu tiên cậu đến trang viên Malfoy. Đời trước cậu bị tử thần thực tử bắt rồi đưa đến nơi này, nhưng khi đó trong ấn tượng của cậu trang viên rất u ám, rất nhiều kiến trúc, thực vật bị hắc ma pháp phá hủy, làm sao giống bây giờ sắc thái minh diễm, sinh cơ bừng bừng.
Draco mang Harry đi xem vườn hoa trong trang viên, tuy bây giờ là mùa đông nhưng với những pháp thuật bảo vệ những thực vật trong vườn vẫn nở rộ, lấp lánh như đang trong mùa xuân.
"Thế nào?" Draco có chút khoe khoang mà hỏi Harry :
" Có phải rất xinh đẹp không?"
"Ân, rất đẹp!" Harry chân thành mà tán thưởng.
Draco cười.
" Ngươi biết không, mỗi ngày trừ ba bữa cơm ra mẹ ta không biết đã hao bao nhiêu tâm tư chăm sóc những thực vật này, đến gia tinh mẹ ta cũng không cho chạm vào."
"Mẹ ngươi...." Harry có chút hâm mộ.
"Cô là một người mẹ vĩ đại, cũng là một gia chủ phu nhân ưu tú."
Đời trước, cậu đã nghe Sirius nhắc tới, chị họ của hắn trước khi gả vào Malfoy, quan hệ rất tốt với hắn, thường xuyên chiếu cố hắn. Cô là một phụ nữ ôn nhu, rất yêu chồng và con của mình. Nếu không phải sau này Lucius Malfoy gia nhập tử thần thực tử, thì có lẽ cô là Black duy nhất mà Sirius muốn có liên hệ.
Narcissa chú trọng lợi ít gia tộc, cũng quan tâm đến thân tình. Đột nhiên Harry nghĩ đến lúc cô trợ giúp cậu nói dối Voldemort, trừ việc đã xác định Draco còn sống ra, có phải hay không cũng có một bộ phận vì cậu là con đỡ đầu của Sirius?
Chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình Harry theo bản năng mà đi cùng Draco.
Bước vào Harry liền hết lời để nói.
Mô hình rồng bay đầy trời. Ngoại trừ những con rồng cậu thấy trong cuộc thi Tam pháp thuật như: Hỏa long Trung Quốc , rồng xanh xứ Wales, rồng mũi cụt Thụy Điển, rồng đuôi gai Hungari, còn có một số giống thần kì khác mà cậu chưa từng thấy qua.
"Khốc không?" Draco đắc ý nói.
Năm đó, có lẽ Draco theo dõi cậu, Ron, Hermione vào chồi của bác Hagrid không phải vì gây phiền toái cho bọn cậu, mà là chỉ muốn nhìn thấy một con rồng thực sự đi.
Harry nghĩ đời này thay đổi góc độ mà nhìn, có rất nhiều chuyện làm điên đảo nhận thức trước đó của cậu.
" Thực có ý tứ." Harry gật đầu.