Chương 19

"Bảy chú lùn về đến nhà, phát hiện nằm bên cạnh đống lửa là một công chúa xinh đẹp vừa đến đây hôm nay."

Vương Nhất Bác khép sách lại: "Sẽ được tiếp tục..."

Giương mắt nhìn qua, Tiêu Chiến sớm đã ngủ say. Ánh đèn nhu hòa, một lớp bóng quét dưới hàng lông mi, mặt mày tinh xảo, cả người càng thêm đẹp mắt. Danh xưng "Tiêu mỹ nhân" quả nhiên là danh bất hư truyền.

Hắn ngồi dậy, len lén, nhẹ nhàng mà sờ sờ cái bụng đang mang thai kia. Sau đó đem chăn vén ra nhẹ nhàng, tắt đi chiếc đèn màu vàng cam ấm áp, thì thầm sang phía bên kia, nhanh nhẹn mà bò lên giường.

Lại một lần thành công ở trong phòng ngủ của lão bà. Vương tổng trong lòng im lặng tán thưởng mình một cái.

Cuộc sống như vậy có bao nhiêu hạnh phúc, kỳ thật nên nhận ra sớm hơn mới phải.

Vương Nhất Bác nghĩ.

Em từng không muốn ly hôn là bởi vì từ lòng ham chiếm hữu của mình, bởi vì khó mà giải thích với các trưởng bối, bởi vì ảnh hưởng đến thanh danh của công ty.

Nhưng kỳ thật là nên sớm nhận ra.

Khi em nhìn thấy anh tâm tình liền chuyển biến tốt, chỉ thoáng nghĩ thôi nhưng đã cười rất to — — Em đã yêu anh. Tiêu Chiến à.

— — — — — — —

Tần Nguyệt, em họ Vương Nhất Bác, là họ hàng thân thích với mẹ hắn lúc ở LA, tuổi vừa mới hai mươi ba, đang học năm nhất.

Học kỹ thuật dân dụng, bình thường không có gì yêu thích, lại thích lên mạng chém gió.

Thường dùng nick phụ là: "Bạn cùng phòng của tôi là thần tiên tỷ tỷ" — — đương nhiên cũng chính là nàng, dù sao xem nhan sắc cô em họ này liền biết rõ.

Cô em họ gần đây thất tình, viễn độ trùng dương, đến nhà bác gái giải sầu.

Nàng cùng Vương Nhất Bác quen nhau khi còn bé, trước lúc anh họ bảy tuổi bị ném sang nước Mỹ giáo dục, cho đến khi "hỗn thế ma vương" bộc lộ bản tính mánh khóe của mình, cha hắn mới cảm giác được tinh thần tự do của chủ nghĩa tư bản giống như không quá thích hợp với tiểu tử này, liền ra lệnh cưỡng chế hắn về nước — — cho dù về sau vẫn như cũ, không có bao giờ có thể kiểm soát được linh hồn tự do hoang dại của Vương Nhất Bác được.

Về sau trưởng thành, bọn họ ai nấy đều bận bịu, rất lâu không gặp, lần cuối gặp nhau có vẻ như là ba năm trước đây khi Vương Nhất Bác kết hôn.

Nhưng nói ra, Tần Nguyệt cũng là nhân chứng cho cuộc hôn nhân của hai người.

Tết Nguyên Đán, gia đình đoàn tụ, mấy chục người vô cùng náo nhiệt tụ lại ở đại đường, duy chỉ có tiểu nha đầu này tại nơi hẻo lánh, cúi đầu, trên màn hình lóe lên màu xanh xanh đỏ đỏ.

". . . Ê, đi ăn sủi cảo." Một giọng nói thình lình vang lên, nàng giật mình, quay đầu lại.

"Anh họ!"

Cô gái lộ ra tám cái răng xán lạn cười híp cả mắt lại:

"Này nha, ngài tự mình đến tìm tiểu nhân, vạn phần vinh hạnh!"

"Đi thôi, mọi người đang đợi."

Vương Nhất Bác hướng bên kia gật gật đầu, lơ đãng nghiêng mắt nhìn vào màn hình điện thoại di động của nàng, do dự một chút, chỉ chỉ:

"Người kia là …?"

"Ờm."

Tần Nguyệt giơ lên nhìn xuống: "Diễn viên Tiêu Chiến, rất hot! Anh họ, anh không phải ở Trung Quốc làm công ty giải trí à, không biết sao?"

"Có vẻ như… đã nghe qua." Hắn mấp máy môi: "Em thích?"

"Thích thích thích! ! Ca ca đặc biệt tốt! ! Ai lại không thích! !"

Một khi nhắc tới idol của mình, con mắt Tần Nguyệt đều sáng lên, hận không thể một giây sau liền móc tài liệu ra bắt đầu thuyết giảng.

Vương Nhất Bác trầm mặc hai giây: "Vậy anh ấy … được nhận xét như thế nào?"

"Làm ơn đi, xuất đạo đến bây giờ không có tài liệu đen được không, anh ấy chính là căn chính miêu hồng* thanh niên tốt."

(*根紅苗正 căn chính miêu hồng: có nghĩa là những người có nguồn gốc gia đình tốt, là một câu nói trong cuộc cách mạng văn hóa. Một thành ngữ chính trí trong thời đại Mao Trạch Đông, nghĩa là sự nhấn mạnh đơn phương về nguồn gốc gia đình "đỏ không phải là màu đỏ" và "vừa phải" trong giai đoạn chính sách cực đoan. Nói "căn hồng" là chỉ gia đình xuất thân tốt, ví dụ như giữa nông dân, công nhân, và tú tài thì người ta thường hay tung hô tú tài là con nhà gia giáo –> xuất thân tốt –>có tiền đồ cách mạng. "Miêu chính" là sinh dưói thời đại mới, sinh dưới ngọn cờ đỏ của quốc gia’ –> những người công dân của thế kỷ mới, không chịu gò bó bởi lối suy nghĩ/ tư tưởng cũ kỹ trước đây.)

Nàng tùy tiện đưa tay vỗ bả vai Vương Nhất Bác một cái:

"Anh họ thế nào cảm thấy hứng thú như vậy, nhưng anh không có cơ hội đâu, Chiến ca em mặc dù nói qua mình lấy hướng nam, thế nhưng lại theo chủ nghĩa không kết hôn!"

Chủ nghĩa không kết hôn.

Vương Nhất Bác mang theo Tần Nguyệt về bàn ăn, trên đường đi trong đầu đều là cụm từ này.

Tiệc tối, màn đêm buông xuống thoáng một cái ý niệm đã quan kia lại phá đất mà trồi lên. — — nếu như chỉ là nói vu vơ, có vẻ như không sai.

[ Diễn đàn đặt câu hỏi: Điều bí ẩn nhất bạn từng trải qua trong đời là gì? ]

Tần tiểu thư lúc này ngồi trên chuyến bay quốc tế khoang hạng nhất từ Los Angeles bay thẳng về thủ đô, vừa ăn xong bánh bích quy bơ tiếp viên hàng không phục vụ ra, lau lau miệng, ấn mở bàn phím: "Tôi có vài điều muốn nói."

Thần thánh mà hạ gục ngay đoạn đầu tiên.

L1 Bạn cùng phòng của tôi là thần tiên tỷ tỷ.

Đại khái chính là, anh họ tôi cùng idol tôi kết hôn đi. (Đơn thuần nói bừa, xin chớ coi là thật)

Vương Nhất Bác tự mình lái xe đi phi trường đón cô em họ, ba giờ chiều, gõ cửa biệt thự.

Tần Nguyệt tính tình bình thường hùng hùng hổ hổ nhưng trước mặt Tiêu Chiến một chút nhìn không ra. Vào cửa đã nhu thuận chào hỏi.

Vừa mới trên xe nghe nàng nói dóc tán phét chuyện trong nhà hơn hai canh giờ, Vương Nhất Bác ở phía sau khinh thường hừ lạnh.

Tiêu Chiến khá ấn tượng với cô gái nhỏ kích động đến nỗi khóc ròng ròng ở hiện trường nơi anh và Vương Nhất Bác kết hôn, ân cần mà mỉm cười với nàng: "Tiểu Nguyệt tới rồi."

"Cái kia... sinh tiểu hài... em cũng không hiểu a."

Tần Nguyệt kéo chiếc vali khổng lồ cao gần bằng người thật ở phía sau ra: "Em mang một ít thuốc bổ, Chiến ca anh nhìn xem thế này đã đủ chưa."

Ngược lại bị lệch múi giờ nên đầu óc nàng có chút choáng váng, một màu đen vây trước mắt:

"Em em em đi ngủ một lát đã, anh họ chị dâu tối nay gặp lại."

Về phần hỏi nàng vì cái gì không ở trên máy bay ngủ bù, Tần Nguyệt tức chết.

Nàng bị tên nào đó nổi danh trên diễn đàn giải trí làm cho tức chết.

Lần trước đào tường nhìn hai người bọn họ ân ái ở ngoài đời, trong lúc vô tình nhìn thấy một vị quen mắt tên là "Hôm nay thổi bạo lão bản nhà ta sao" thật hèn mọn xã súc (nhìn thấy ảnh đại diện là chiếc áo vest), người này còn follow nàng.

Đi dạo một vòng trang chủ "Hôm nay thổi bạo lão bản nhà ta sao", nàng nháy mắt cùng người kia tay đôi kí©ɧ ŧìиɧ ma cũ bắt nạt ma mới mổ xẻ lẫn nhau.

"Tôi nói anh làm sao không đồng nhất giữ bát nước thăng bằng a?! Anh xem một chút trang chủ nhà anh đi, mỗi ngày đều là Vương tổng thật đẹp trai, Vương tổng thật phong cách, anh không phải anti-fan đó chứ?! "

[+ Biểu muội x thư ký tiểu Trần nói nhiều

Báo trước một tiếng bởi vì ship cp sinh ra tình yêu ]