Quyển 1 - Chương 1: Thừa tướng đại nhân là bánh bao nhân trứng sữa (1)

Đối với một người phụ nữ mà nói, tính nghiện rất đáng sợ, nhu cầu tính dục bản năng của cơ thể, so với ma túy càng khó cai. Mà xã hội này đối phụ nữ có ác ý quá lớn, một người phụ nữ có tính nghiện này, nghĩ qua thôi liền biết sẽ gặp phải gió lốc dư luận như thế nào.

Nếu người phụ nữ này lại còn xấu, béo, nghèo, vậy lại càng thêm đáng sợ, nó đại biểu cô ấy vĩnh viễn không có khả năng thỏa mãn, trừ phi cô ấy nguyện ý đắm mình trụy lạc.

Chung Dĩnh Ý không biết mình vì cái gì sẽ bị loại bệnh này, nhưng từ năm mười bốn tuổi, trong lúc vô tình phát hiện phim cấm trong máy tính anh trai, lúc đó cô liền biết mình không bình thường. Nhiều năm như vậy, cô nỗ lực học tập, nỗ lực công tác, mỗi ngày đều làm chính mình vội đến kiệt sức, để không rảnh bận tâm đến những vấn đề khác.

Có đôi khi nhịn không được, cô sẽ thủ da^ʍ. Vừa mới bắt đầu thì dùng ngón tay, nhưng về sau ngón tay cũng không thể thỏa mãn cô, ngày mà cô tròn 18 tuổi, cô dùng dưa chuột đâm thủng màиɠ ŧяiиɧ của chính mình.

Buổi tối ngày đó, cô cao trào ba lần, cảm nhận được vui sướиɠ đến tột đỉnh.

Còn may là công cụ còn có thể thỏa mãn cô tạm thời, nếu không cô thật sự không xác định mình có thể nhịn được hay không, nhỡ đâu không may trong lúc dục hỏa khó nhịn chạy đến công trường cầu xin những người công nhân cao to ấy ȶᏂασ mình.

Ngày hôm nay, sau khi Chung Dĩnh Ý về đến nhà, cô tắm cũng không kịp tắm, vội vàng lấy ra cái ©ôи ŧɧịt̠ giả chạy bằng điện mà cô yêu nhất, nó dài khoảng 25 cm, qυყ đầυ to như quả trứng gà, tốc độ rất nhanh, có thể làm cô ở cao trào trong một phút.

Hôm nay tổng công ty tới thị sát, cô gặp được tổng tài kiêm chủ tịch. Cô thích xem tiểu thuyết ngôn tình, nhưng cũng không tin tưởng là trong đời sống hiện thực sẽ tồn tại loại tổng tài bá đạo, tuấn mỹ, mạnh mẽ, giỏi giang như vậy. Nhưng hôm nay cô mới phát hiện là cô kiến thức hạn hẹp, loại người này không phải không có, chỉ là cách cô rất xa mà thôi.

Chung Dĩnh Ý tưởng tượng khuôn mặt tuấn tú lạnh nhạt của tổng giám đốc, tưởng tượng hình ảnh thân hình cao lớn mạnh mẽ của người đàn ông đè ở trên người cô, tưởng tượng thanh âm tràn ngập từ tính của anh chửi cô "đĩ da^ʍ". Ngón tay anh dài như vậy, cái mũi cũng cao như vậy, phía dưới cách một lớp quần tây đều có thể hiện ra hình dáng phình phình, nếu cứng lên nhất định vừa thô vừa dài, không thua kém gì cái ©ôи ŧɧịt̠ giả trong tay cô.

Chung Dĩnh Ý ảo tưởng, ở trong cơn cao trào hôn mê bất tỉnh.

Cô mơ một giấc mơ thần tiên, trong giấc mơ ấy, cô trở thành một nàng công chúa với dáng vẻ cao quý mỹ lệ. Trong khi đó tổng tài là con tin đến từ nước địch, bị cô giam cầm trong ngục tối, đến mỗi tối cô lại đến làm nhục anh, không những vậy còn nhảy múa suốt đêm dài. Anh hận cô đến tận xương tủy, nhưng lại chẳng thể chống cự, kɧoáı ©ảʍ khi khống chế nam thần trong lòng khiến cô mê mẩn.

“A. . . . . . . . Nhanh lên, nhanh lên, ȶᏂασ chết em đi…a…a...” Chung Dĩnh Ý lại lên cao trào, mê mang mở to mắt.

Trước mắt là rèm cửa mang màu ánh trăng, giường lớn chạm khắc gỗ, màn lụa và cả người đàn ông điển trai nằm trên người cô với mái tóc dài rối bời.

Cô sững sờ, trời ạ, một người đàn ông, cô thực sự đang bị một người đàn ông đè ra ȶᏂασ?

Hơn nữa người này còn rất đẹp trai, so với tổng tài cũng không kém là bao.

Thấy cô không phải đang đắm chìm trong dư vị kɧoáı ©ảʍ mà là đang thất thần, động tác của người đàn ông ngày càng hung hãn, giọng nói khàn khàn: “Xem ra công chúa không hài lòng với sự phục vụ của hạ quan”.