Một ngày nọ, khi tôi 25 tuổi, trong đầu tôi xuất hiện một thứ gọi là hệ thống.
Nó nói rằng nó tên là 121, là một hệ thống con của Cục quản lý xuyên không trong tiểu thuyết, mục đích của nó là thay đổi những điều vô lý trong cốt truyện của thế giới tiểu thuyết và giữ cho hướng đi của thế giới đó hoạt động bình thường.
Hệ thống thường lựa chọn ràng buộc những nhân vật trong tiểu thuyết có số phận khốn khổ do những cốt truyện không hợp lý gây ra, giúp họ thay đổi số phận và thực hiện được mong muốn của mình.
Nó nói, tôi, Phó Lan Hạ, là nữ chính của thế giới này.
Tôi bị thu hút bởi lời nói thực hiện mong muốn trong miệng nó, lập tức ước một điều với nó: “Tôi muốn ở bên Chu Diệp suốt đời và chúng tôi sẽ yêu nhau mãi mãi.”
121 nghe xong, lạnh lùng hừ một tiếng: "Xin lỗi, tôi không nghe rõ, mời cô nói lại lần nữa."
Tôi nói đi nói lại rất nhiều lần mà nó vẫn chỉ trả lời một câu như vậy.
Lúc đó tôi biết chắc rằng thực hiện mong muốn gì đó chỉ là giả mà thôi.
Hừ!
Tên tôi là Phó Lan Hạ, tôi 25 tuổi.
Khi bị ràng buộc bởi 121, tôi vừa đánh máy xong đơn từ chức và chuẩn bị gửi cho sếp, từ bỏ công việc với mức lương 60 vạn 1 năm để đến hỗ trợ công ty của Chu Diệp.
121 nói, thật may vì nó đã đến kịp để ngăn cản tôi làm những điều ngu ngốc, bởi việc từ chức là khởi đầu cho bi kịch của tôi.
Không hiểu sao nó lại nói như vậy, hết lòng hết dạ ủng hộ bạn trai thì có gì sai chứ?
121 lẩm bẩm: “Quả nhiên, nữ chính truyện ngược đều yêu đương mù quáng.”
Tôi không nghe rõ, bối rối nói một tiếng “Hả”.
Nó lập tức nói lại: “Nếu hệ thống là tôi đây không tới, cô sẽ từ bỏ sự nghiệp của mình và cam tâm tình nguyện làm bảo mẫu cho anh ta phải không?”
Tôi cảm thấy nó nói không đúng: "Yêu nhau giúp đỡ nhau không phải là điều bình thường ư? Sao lại nói là làm bảo mẫu được?"
121 hừ hừ hai cái, xóa đơn từ chức của tôi, sau đó rất kiêu ngạo và lạnh lùng nói: “Nói chuyện với một kẻ lụy tình chẳng có tác dụng gì, hệ thống này sẽ cho cưng tận mắt nhìn thấy cuộc đời của cưng sau khi bỏ việc."
Khi nó vừa dứt lời, một lượng lớn thông tin đổ vào đầu tôi.
Tưởng chừng thời gian dài đằng đẵng cả thế kỷ, lại dường như chỉ trôi qua một cái chớp mắt.
Tôi nhìn thấy sự vướng mắc tình cảm giữa tôi, Chu Diệp và bạn gái cũ của anh ta, Dư Thư Nhan.
Tôi nhìn thấy Chu Diệp hết lần này đến lần khác bỏ rơi tôi vì Dư Thư Nhan, vì cô ta mà chỉ trích tôi, sỉ nhục tôi...
Tôi thấy Dư Thư Nhan hết lần này đến lần khác dùng những lời nói dối trẻ con nhất để cướp Chu Diệp khỏi tay tôi.