Chương 14: Say rượu

Trang điểm xong, Hạ Dĩnh xinh đẹp khác thường lựa chọn trang phục của nhà thiết kế trẻ trong nước không xa hoa cầu kỳ vẫn làm tôn lên vẻ đẹp rạng rỡ của cô.

Trước khi vào Ban tổ chức đưa cho Hạ Dĩnh một tâm thẻ bên trong có ghi tên Khải Tâm, Hạ Dĩnh chấm thi nhiều năm không lạ gì chuyện ban tổ chức yêu cầu để tên một vài người mọi lần cô cũng sẽ cho qua nhưng lần này cô không muốn.

Trả lại tấm thẻ cho ban tổ chức Hạ Dĩnh lạnh nhạt từ chối bọn họ cũng không làm khó cô, đến lúc vào thi tiết mục của Khải Tâm là tiết mục mở màn Tống Hạo Nhiên cũng đến cổ vũ, Hạ Dĩnh ngồi phía trên có thể nhìn thấy Tống Hạo Nhiên nhưng anh ngồi ngược sáng với lại mỗi giám khảo đều đeo mặt lạ đến khi tiết mục đầu tiên kết thúc mới có thể tháo xuống lên anh không nhận ra cô.

Khải Tâm thực hiện xong phần thi Hạ Dĩnh thấy không có gì mới lạ nếu không muốn nói là đạo nhái.

Đèn sân khấu tắt đến nhận xét của ban giám khảo, bên trái Hạ Dĩnh Jaky là quán quân đương đại thế giới năm trước khi anh đi thi Hạ Dĩnh là biên đạo kiêm huấn luyện viên của anh.

Khải Tâm trên sân khấu hồi hộp chờ Jaky nhận xét.

Jaky không vội nói anh đưa mic sang cho Hạ Dĩnh, muốn mời cô nói trước nhưng Hạ Dĩnh từ chối lúc ấy Jaky mới từ tốn nhật xét.

“Trong bản đăng ký dự thi cô nói đây là tác phẩm do mình viết phải không?”

Khải Tâm cười rạng rỡ gật đầu chia sẻ “ Đúng vậy tôi viết bài này dành tặng cho người bạn cùng tôi lớn lên từ nhỏ đó là tình cảm tôi dành cho anh ấy.”

Jaky cười nhạt gật đầu “ Lúc đầu tôi muốn mời cô giáo Hạ lên tiếng trước bởi vì đoạn đầu và đoạn cuối của bài này là phân đoạn thứ hai, ba của tác phẩm ‘Hoa lệ’ và tác phẩm ‘Vào Đông’ của cô giáo Hạ đã viết cho Mạc Quân đi thi ở Hà Lan.”

Hạ Dĩnh không khỏi ngạc nhiên không ngờ Jaky lại nhớ tác phẩm của cô.

Khải Tâm chột dạ không ngờ Jaky lại biết hại điệu múa không có mấy tên tuổi đó lúc bọn họ xem đã chọn hai điệu múa không được đánh giá cao không nghĩ tới Jacky lại từng xem qua.

“Tôi chưa từng xem qua hai điệu múa đó.”

“Ô vậy mời ban tổ chức mở lại tác phẩm ‘Hoa Lệ ‘ một chút cho tất cả cùng xem.”



Jaky lên tiếng xong Hạ Dĩnh ngồi bên cạnh lên tiếng cản lại “Không cần mất thời gian của chương trình tiếp tục đi ai muốn xem có thể về nhà tự xem.”

Jaky thấy Hạ Dĩnh nói vậy cũng không làm khó Khải Tâm nữa chỉ nhận xét qua loa sau đó từ chối cho cô vào vòng tiếp theo.

Đến lượt Hạ Dĩnh cô mở mặt nạ Khải Tâm sững sờ không ngờ được người quê mùa năm đó bây giờ lại có thể ngồi bên dưới nhận xét cô rốt cuộc cô ta là ai.

Trên màn hình lúc này phát đoạn giới thiệu về Hạ Dĩnh.

“Biên đạo múa Hạ Dĩnh người đứng đằng sau hàng loạt thành công của các diễn viên múa : Jaky quán quân đương đại thế giới, Ken quán quân múa cổ điển…”

Đoạn giới thiệu kết thúc Hạ Dĩnh đứng lên chào khán giả sau đó mới từ tổn nhận xét. “Cô khải múa là thể hiện tâm hồn kỹ thuật của cô chưa tốt động tác tay chân còn cứng cần phải luyện tập nhiều hơn tôi nghĩ lần này cô vẫn còn thiếu một chút tôi cũng đồng ý với ý kiến của Jaky.”

Giám khảo thứ ba cũng nhàn nhạt nhận xét kết quả chung cuộc Khải Tâm bị loại.

Buổi ghi hình kết thúc Hạ Dĩnh rời đi, đến cửa lại gặp Tống Hạo Nhiên và Khải Tâm đang trả lời phỏng vấn về cuộc thi.

Thấy Hạ Dĩnh đi ra một trong số phóng viên nhận ra cô hét lên.

“Cô ấy biên đạo Hạ Dĩnh.”

Đồng loạt máy quay đều hướng về cô , “Cô Hạ lần này về nước cô có đi nữa không, vì sao cô lại từ bỏ công việc ở nước ngoài, cô có dự định gì không….” hàng loạt câu hỏi Hạ Dĩnh không kịp trả lời.

“Cảm ơn tình cảm mọi người, sắp tới tôi sẽ mở họp báo trả lời hết những câu hỏi của mọi người xin cảm ơn.” Hạ Dĩnh nói xong liền lên xe rời đi Tống Hạo Nhiên nhìn theo cô hôm nay Hạ Dĩnh duyên dáng uyển chuyển hào quang rạng rỡ, bộ đồ màu đỏ rượu tôn lên nước da trắng của cô.

“Anh Hạo Nhiên cô ta thù em nên mới không cho em đi vào vòng trong.” Khải Tâm ấm ức nhìn Tống Hạo Nhiên.

Tống Hạo Nhiên trong lòng khó chịu cũng không hơi đâu mà an ủi Khải Tâm.

“Được rồi đợi chương trình phát sóng khán giả sẽ nhận xét cho em, anh còn có việc đi trước.”



Không đợi Khải Tâm nói thêm Tống Hạo Nhiên đã lái xe rời đi.

Gần 12 giờ khuya Tống Hạo Nhiên gọi điện cho Hạ Dĩnh bên kia điện thoại là tiếng nhạc ầm ỹ cộng với tiếng nói không còn tỉnh táo của Tống Hạo Nhiên.

“Hạ Dĩnh.”

Hạ Dĩnh lo lắng Tống Hạo Nhiên lái xe trong tình trạng không tỉnh táo cố gắng hỏi anh đang ở đâu nói hơn nửa giờ anh mới nói địa chỉ cho cô.

Bắt xe tới nơi là một quán ba tư nhân, hỏi nhân viên phòng bao Tống Hạo Nhiên đang ngồi Hạ Dĩnh đi vào bên trong căn phòng mùi rượu nồng nặc, vỏ chai rượu đầy trên đất.

Có ba người đàn ông say rượu gục mặt trên bàn Hạ Dĩnh đến gần Tống Hạo Nhiên đỡ anh ngồi dậy, Tống Hạo Nhiên ôm chặt lấy eo Hạ Dĩnh mặt để lên hõm vai cô.

“Thơm quá vợ ơi, em đến đón anh à.”

Hạ Dĩnh muốn đứng dậy Tống Hạo Nhiên lại ôm chặt hơn mặc kệ cô phản kháng.

Hai người bạn của Tống Hạo Nhiên nghe thấy có người, hé mắt nhìn thấy Hạ Dĩnh liền gật đầu chào sau đó bảo cô đưa anh về, từ chiều đến giờ Tống Hạo Nhiên bắt họ uống không biết bao nhiêu rượu còn để anh ta ở đây chỉ sợ tháng sau họ cũng không tỉnh nổi.

“Tống Hạo Nhiên anh đứng thẳng dậy đi đừng có dựa gần như vậy.”

Tống Hạo Nhiên không để ý vẫn ôm chặt cô, đỡ anh lên xe Hạ Dĩnh cũng mất cả buổi không ngờ Tống Hạo Nhiên khi say lại khó nói chuyện đến vậy.

Tống Hạo Nhiên ầm ỹ không chịu về nhà, không còn cách khác Hạ Dĩnh đành phải đưa Tống Hạo Nhiên về chỗ cô.

Đưa anh vào phòng Hạ Dĩnh vào nhà tắm lấy khăn giúp Tống Hạo Nhiên lau mặt, cả đêm anh kêu đau đầu nhức mắt Hạ Dĩnh phải dùng tay xoa mắt Tống Hạo Nhiên mới có thể ngủ một giấc yên ổn.

Gần sáng cơn đau đầu làm anh tỉnh dậy Hạ Dĩnh vẫn đang để tay lên mắt Tống Hạo Nhiên, đầu dựa vào thành giường một bên má hằn lên một đường thẳng. nhẹ nhàng ôm Hạ Dĩnh vào lòng Tống Hạo Nhiên yên ổn đi vào giấc ngủ.