Chương 3: Đêm tân hôn?

Tại biệt thự

Dạ Nguyên tắm rửa, thay quần áo rồi lên giường ngủ luôn.

Đối với cô hôm nay là một ngày dài và mệt mỏi, chỉ cần nhắm mắt thôi cũng khiến cô chìm sâu vào giấc ngủ.

Gần 3h sáng, Cao Lãnh về, bên cạnh là một trong những ả tình nhân của anh. Cả 2 đã say khướt, ôm ấp nhau bước lên lầu.

Cô đang say giấc cũng bị tiếng động bên ngoài cửa làm cho thức tỉnh.

Chồng cô và 1 người phụ nữ ăn mặc hở hang đang hôn hít nhau xông vào phòng, cô vừa bất ngờ và khó chịu nhìn bọn họ, Cao Lãnh nhìn thấy cô thì vô cùng chán ghét, đuổi cô đi

- Không nhìn thấy gì à? Cút khỏi phòng tôi!

Cô cười khinh bỉ rồi chạy ra khỏi phòng, để lại không gian riêng tư cho “chồng cô” và ả tình nhân kia. Cô ta cố tình tạo ra những âm thanh rêи ɾỉ một cách to nhất, cả căn biệt thự tràn đầy tiếng ái muội của 2 con người trong phòng.

Cô lạnh lẽo chạy xuống sofa trong phòng khách nằm, cũng không tránh được tiếng ồn từ trong phòng phát ra, cô đành bỏ ra vườn.

Dưới ánh trăng sáng rọi, cô soi bản thân mình trong mặt hồ. Cô tự cảm thấy khinh bỉ bản thân, đêm tân hôn của mình mà bị chồng đuổi ra khỏi phòng, bên trong ôm ấp người phụ nữ khác.

Trong vườn có một cây xoài rất to, không hiểu sao khi ở gần đó cô có cảm giác rất an toàn. Vì thế mà cô ngủ quên luôn dưới gốc cây.

Sáng hôm sau, cô tỉnh dậy bởi tiếng xì xào của mấy cô người hầu bên cạnh

- Biết gì chưa, hồi tối qua, phu nhân bị thiếu gia đuổi ra khỏi phòng đấy!

Cô biết đây sẽ là chủ đề bàn tán của họ trong thời gian dài, nhưng miệng thiên hạ mà, cô cấm sao được.

Cô tỉnh giấc, bước lên trên phòng. Hắn ta đã đi làm, cô mệt mỏi dựa mình vào thành giường rồi ngủ quên luôn đến trưa.

7 tiếng trước:

Trong phòng ngủ của Cao Lãnh sau 1 đêm dài ái muội

- Cô làm tốt lắm, cầm tiền rồi cút khỏi đây!

- Cảm ơn vì tờ ngân phiếu… Thiếu gia cho em làm thư kí của người nha?

Cô ta nũng nịu lay lay hắn ta

- Cho cô 3s

Cô ta sợ hãi vùng dậy, ôm đống quần áo rồi chạy luôn. Vì tính cách của Vũ Cao Lãnh không ai có thể đoán được.

Cao Lãnh nhớ lại ánh mắt tức giận của Dạ Nguyên lúc ấy thì vô cùng hài lòng.

- Tôi xem cô hưởng thụ chức Thiếu phu nhân trong bao lâu.

Vì tính tình hoà đồng nên chỉ trong 1 ngày cô đã thân được với mọi người trong biệt thự, vì vậy mà cô biết không ít thêm thông tin của hắn ta

" Vũ Cao Lãnh, máu lạnh, lạnh lùng. Có cô người yêu là Kiều Vy Nhi nhưng có hơn chục tình nhân. Tính tình ít nói nói, sở thích chiếm hữu kì lạ"

Cô nghe xong thì mím môi nhịn cười, nghe như mấy tên tổng tài trong truyện vậy. Như mấy tên biếи ŧɦái, ATSM loại nặng vậy.

Ở trong nhà quá chán, nhưng hắn cũng không cho cô ra ngoài. Nên cô chỉ có thể giúp mấy cô trồng cây trong vườn.

Nhưng kì lạ rằng trong vườn trồng duy nhất 1 loài hoa là Ly trắng, hoá ra là người yêu hắn ta - Vy Nhi thích hoa Ly. Nhưng cô lại thích hoa hồng đen nên đã nhờ bác Quản gia mua về 1 chút trồng sau nhà.

Cả chiều cô vui đùa cùng mấy cô làm vườn khiến bác quản gia thấy vậy thì không khỏi tiếc thương cho số phận cô. Đang độ tuổi tươi như hoa thì hoạ lại ập tới, bác quản gia đã hầu hạ Cao Lãnh từ khi còn bé, tính tình cậu bé vô cùng hoà đồng nhưng từ sau khi mẹ anh mất, anh trở nên trầm lặng hẳn và dần trở thành người vô cùng đáng sợ.