Chương 11

Chuyện này đã đủ gây sốc cho Ôn Nhạc.

Cô còn không dám lên tiếng, trong khi đối với Thời Tinh Hà lại dễ dàng như vậy.

Điều này càng khiến cô quyết tâm hơn, đó là một lựa chọn vô cùng sáng suốt khi tránh mặt anh , thật sự là chọc không nổi.

Tuy nhiên, cô không ngờ rằng sẽ có một “kinh hỉ” lớn hơn đang chờ đợi mình.

Lúc mười giờ, Thời Tinh Hà thậm chí còn thích tin xin lỗi của Tân Quả giải trí kia!

Ban đầu nó chỉ là hot search lèo tèo ở hạng dưới, nhưng sau một thời gian thì nó lên thẳng top đầu, lượng đọc tăng chóng mặt, các nền tảng khác đăng tin thì đều mang tên anh ấy.

Bởi vì lưu lượng truy cập của anh, thông tin lan truyền rất nhanh, rất nhiều người ăn dưa bở ,chửi rủa Ôn Nhạc đều tỏ ra ngạc nhiên.

Hóa ra cái người này không phải người kia?

Có rất nhiều người vào Weibo của Ôn Nhạc vì ăn dưa, một số xin lỗi cô ấy, một số bày tỏ sự đồng cảm, và nhiều người ngạc nhiên khó hiểu!

Rốt cuộc, Thời Tinh Hà thậm chí còn không theo dõi nhiều nghệ sĩ mà anh ấy hợp tác, cũng không tương tác nhiều với những người khác, nhưng tại sao anh ấy lại like Weibo này có liên quan đến cô ? ! !

Mặc dù không lâu sau Phó Tình cũng thích, có suy đoán rằng đây là sự hỗ trợ xây dựng đội từ ê-kíp mới, nhưng các fan của Thời Tinh Hà đã đứng tim vì nghi ngờ chụp ảnh cảnh hôn của lần trước. Đột nhiên nó lại phát ra, và làm cho fan nổi loạn.

Không ai hiểu rõ chính chủ hơn những người hâm mộ, một khi anh có bất kỳ hành vi bất thường nào thì việc phát hiện ra là điều cực kỳ dễ dàng.

Nửa ngày chưa trôi qua, đã có một số tin đồn về Thời Tinh Hà và Ôn Nhạc , điều này kí©h thí©ɧ fan của Thời Tinh Hà phát cuồng và cáu kỉnh.

Cả ông chủ của công ty Ôn Nhạc và người đại diện của cô đều gọi cho cô để hỏi cô ấy chuyện gì đang xảy ra

Ôn Nhạc nói ra sự thật, Phong Sơ nghe có chút thất vọng: “Tôi còn tưởng rằng..”

“Điều đó không thể.” Ôn Nhạc phân trần.

Phong Sơ nhanh chóng trở nên tỉnh táo: “ Đúng vậy , anh ấy có vẻ thích những người thông minh hơn." "..." Tại sao anh lại muốn ám chỉ cô?

Mặc dù sự tham gia của Tinh Hà trong lần này đã khiến cho tin đồn bị xua tan nhanh chóng, nhưng vì mối quan hệ của anh ấy với cô, nên mọi chuyện kéo theo đó là rắc rối.

Mấy ngày Ôn Nhạc đi làm, số người tới chụp ảnh cô còn nhiều gấp mấy lần trước, máy ảnh và điện thoại di động đều hướng tới cô

Tuy nhiên, những người này chỉ tham gia náo nhiệt một lúc rồi sẽ giải tán, cô cũng không quá coi trọng.

Chỉ là ở đoàn phim cô trốn anh còn cực khổ hơn.

Bất cứ khi nào nghỉ ngơi,có anh đảm bảo cô sẽ không xuất hiện.

Nhưng vẫn còn một điều gì đó chưa được giải quyết, nó luôn lởn vởn trong tâm trí cô.

Đó là tiền của Thời Tinh Hà vẫn chưa được đền bù.

Nhưng Cao Viên Viên không xuất hóa đơn cho cô, cô sẽ không bao giờ hỏi anh, cô chỉ chờ đợi , cuối cùng, cô nắm bắt được cơ hội Cao Viên Viên đến đoàn phim ,ngay lập tức mời anh đến bên để hỏi.

“Xin lỗi, khi nào thì hóa đơn quần áo sẽ được gửi cho tôi?”

Đối mặt với Ôn Nhạc thành khẩn, Cao Viên Viên có cảm giác áy náy hiếm thấy.

“Tôi quên nói với cô rằng hóa đơn này chỉ có Tinh Hà mới có, cô phải hỏi anh ta xem nó là bao nhiêu.”

Ôn Nhạc nghi ngờ: “Nhưng lần trước anh không phải biết hết sao?”

Cao Viên Viên mặt không đổi sắc “Tôi chỉ đang đưa giá chung chung, nhưng tôi không biết chi tiết. "

" Không bằng giờ tôi chuyển luôn qua cho anh, đảm bảo không để các anh chịu thiệt " Ôn Nhạc muốn thoát khỏi sự việc này, nên phải chuyển nó cho anh , nói là làm cô liền lấy điện thoại ra.

Thời Tinh Hà không thiếu những khoản tiền đó bất cứ lúc nào, anh cũng sẽ không quan tâm nhiều hay ít. Cao Viên Viên mỉm cười: "Không, không, thiếu không được , nhưng chúng tôi không muốn nhiều hơn, cô nên tự mình đi tìm cậu ta."

“… Vậy thì được rồi.” Cô khó hiểu lẩm bẩm, cầm điện thoại xoay người rời đi.

Cao Viên Viên nhìn chằm chằm vào cô quay đi im lặng lắc đầu.

Dù sao thì anh cũng không thể hiểu được suy nghĩ của Thời Tinh Hà , anh chỉ có thể chúc cô may mắn.

Sáng ngày hôm sau, Ôn Nhạc chạy đến phòng thay đồ của Thời Tinh Hà thăm dò xung quanh .

Cô ấy không tìm Thời Tinh Hà trên phim trường vì gần đây truyền thông luôn chực chờ sẵn, nếu quay lại tìm anh, cô sẽ bị fan xé xác.

Vì vậy, cô đã chọn địa điểm này.

Thịnh Chiêu vừa đẩy cửa ra, nhìn thấy cô liền đóng chặt cửa lại.

“ Cô đang làm gì vậy?” Anh nghiêm nghị nói.

Ôn Nhạc có thể cảm nhận sự bài xích của Thịnh Chiêu dành cho mình, nhưng cô không để trong lòng nở một nụ cười nói :" Tôi đến tìm Thời Tinh Hà "

Thịnh Chiêu giơ tay ra để chặn trước mặt cô, đầy kinh ngạc: "Anh ấy sẽ không muốn nhìn thấy cô."

"Anh không cần hỏi anh ấy sa?" Cô ngạc nhiên.

“Đương nhiên, tôi nói không là không .” Thịnh Chiêu làm ra vẻ “Đi đi, đừng lén lút ở đây.”

Cuối cùng là vì cái gì? Chưa thanh toán tiền? Ôn Nhạc vò đầu bứt tai, phải rời đi trước.

“Cậu vừa nói chuyện với ai vậy?” Thời Tinh Hà hỏi tkhi thấy Thịnh Chiêu mở cửa khi anh đang hóa trang

“Ồ, không có ai.” Thịnh Chiêu vẫy vẫy tay, cười nói: “ là dì dọn vệ sinh".

Xem ra là nghe nhầm.

Thời Tinh Hà nhắm mắt lại khi nghe những lời này ,cắm tai nghe để nghe bài hát.

Đã hơn 20 ngày kể từ khi khai máy, Giang Xuân nam thứ cuối cùng cũng đã gia nhập nhóm.

Giang Xuân là một thần tượng rất được yêu thích, năm nay mới hai mươi tuổi, là một đứa trẻ đẹp trai, nhút nhát và lễ phép, đến đoàn phim và mang quà cho một số diễn viên chính của họ.

Đây là lần đầu tiên anh ấy đóng phim, ngày đầu tiên anh ấy đã rất lo lắng. Sau khi số lượng NG tăng lên, toàn bộ cơ thể của anh suy sụp, dường như anh ấy sắp ngất đi.

Có ba nhân vật chính khác có mặt .Thời Tinh Hà thậm chí còn không biết tên anh trong buổi lễ khởi động, ở trong đoàn thì luôn tỏa ra hơi lạnh khó lại gần, Phó Tình thì vui vẻ nhưng lại ở khá xa anh sợ hãi không dám đến gặp cô xin lời khuyên.Cuối cùng thì chỉ có Ôn Nhạc là được nhất.

Cô luôn cười hay nheo mắt, tính tình dễ gần, không có cảm giác xa cách, nếu anh không hiểu chuyện gì thì cô ấy sẽ hỏi một cách hào hứng, cô ấy sẽ luôn kiên nhẫn và giải đáp mọi thắc mắc.

Ngoài ra, nam thứ hai trong vở kịch thích nữ thứ hai, hai người có rất nhiều cảnh đối diễn , vì vậy, Giang Xuân tự nhiên dính vào Ôn Nhạc như một con gà không tìm được đường.

Ngoài việc đi vệ sinh, anh ấy gần như chỉ loanh quanh chỗ Ôn Nhạc trên phim trường.

Giang Xuân trạc tuổi Ôn Từ, tính tình tốt, chịu khó làm việc, Ôn Nhạc khá quý anh nên coi anh như em trai, thường ngày không chỉ dạy anh diễn xuất mà còn đưa đón anh đi chơi, hát cùng nhau và thưởng thức một số hương vị địa phương cùng nhau. Trong vòng vài ngày làm việc, anh đã hoàn toàn buông bỏ sự gò bó , khôi phục lại bản tính nghịch ngợm của một số người trẻ tuổi.

“A Nhạc , tại sao chúng ta không xây dựng một nhóm cho một vài diễn viên chính của chúng ta?”

Ôn Nhạc không thích bị gọi là lão sư, sửa xong liền đổi thành A Nhạc

“Như vậy sẽ thuận tiện hơn đối với giao tiếp . ” Ôn Nhạc mỗi một bộ phim truyền hình đều có nhóm, nhóm lớn nhóm nhỏ nhóm diễn viên, đều có vô số.

Nhưng bộ phim truyền hình này khá đặc biệt, trước khi Giang Xuân đề xuất không có ai đề xuất thành lập nhóm diễn viên chính, dù sao Ôn Nhạc và Phó Tình đều có thông tin liên lạc với nhau, điều này không cần thiết.

Bây giờ cô và Giang Xuân cũng đã thêm WeChat, biết được số điện thoại, lại càng không cần thiết. Cô dứt khoát xua tay: " Không cần tạo nhóm, chúng ta chỉ liên hệ một đường."

Hai người đứng đối mặt với nhau, gió thổi qua, tóc của Ôn Nhạc hất lên người Giang Xuân.

Giang Xuân tự nhiên lấy tay nhẹ nhàng gỡ ra, Ôn Nhạc thuận thế vén tóc ngang vai lên.

Giang Xuân đột ngột sững người ngừng di chuyển.

Anh im lặng mấy giây, đảo mắt vài cái, nói nhỏ với Ôn Nhạc: "Em cảm thấy thế nào ... Thời lão sư nhìn em chằm chằm."

Đây không phải là lần đầu tiên . Cảm giác sởn cả gai ốc.

Giang Xuân nói: "Anh ấy có phải là ghét bỏ em không .. Quên đi, tốt hơn không nên xây dựng nhóm."

Ôn Nhạc thở dài, vỗ vỗ bờ vai của anh an ủi, "Ừ, không nên xây dựng nhóm." Ngoại trừ việc đóng phim, cậu chỉ có thể giống như tôi ,tránh xa anh ấy. "

Hai người đứng đối mặt với nhau, khi gió thổi qua, tóc của Ôn Nhạc hất đến người Giang Xuân.

Giang Xuân rất tự nhiên lấy tay nhẹ nhàng gỡ ra, Ôn Nhạc thuận thế vén tóc ngang vai lên.

Giang Xuân đột ngột sững người và ngừng di chuyển.

Anh ta im lặng mấy giây, đảo mắt vài cái, nói nhỏ với Ôn Nhạc: "Em cảm thấy thế nào ..Thời lão sư cứ nhìn em chằm chằm."

Đây không phải là lần đầu tiên . Cảm giác sởn cả gai ốc.

Giang Xuân nói: " Anh ấy có phải là ghét bỏ em .. Quên đi, tốt hơn không nên xây dựng nhóm."

Ôn Nhạc thở dài, vỗ vỗ bờ vai của cậu an ủi, "Ừ, không nên xây dựng nhóm." Ngoại trừ việc đóng phim, chỉ có thể giống như tôi tránh xa anh ấy. "