Chương 17: "Tôi chọn Nam Hề."

Editor: An Nhạc Duệ.

Trong bốn tháng này, Phó Nam Hề đã dọn vào nhà mới, chương trình "Ma Sói" cũng kết thúc thuận lợi.

Tiết mục này tuy rằng không hot nhưng vẫn hút cho cô thêm một số fan, lượng fans trên Weibo nhiều thêm mấy nghìn.

Trong phần sau của chương trình, cô đã khắc phục được tật xấu căn thẳng khi bốc trúng thẻ bài người sói, còn nhờ vào kỹ thuật diễn của mình mà thuận lợi lừa gạt Đậu Ca, giành được hai lần MVP.

Chỉ trừ bỏ một điều là —— cô và Hứa Ninh Viễn thế nhưng lại có một ít fan CP.

Ngoại hình hai người đều tốt, cộng thêm từng có vài lần hợp tác ăn ý với nhau, ngay lập tức có fans tạo cho bọn họ một nhóm "Tây Nguyên CP", còn cắt ghép cảnh tương tác của hai người ở trong chương trình gửi đến Trạm B.

Với sự kết hợp của BGM và người hâm mộ, hai người ngay cả đối diện nhau nói chuyện phiếm bình thường cũng sẽ biến thành “Ngọt ngào”.

Cơ trí hóm hỉnh X thông minh xinh đẹp, này mọe nó không phải là hai học bá siêu mạnh liên thủ thành CP hay sao!

Chỉ cần “Tây nguyên CP” chúng ta ở bên nhau, thì sẽ không có trò chơi nào là không giành được chiến thắng đúng không?!

Phó Nam Hề vẫn luôn ghi nhớ lời nói của Cố Hoài Lương, ở phần sau chương trình luôn tận lực giảm bớt tương tác với Hứa Ninh Viễn, nhưng các fan CP vẫn có thể từ sự tương tác ít ỏi kia để tạo ra "Ngọt ngào" mới.

Mãi cho đến khi chương trình đi đến hồi kết, những bình luận fan CP của cô mới dần dần giảm xuống.

Sau khi chương trình kết thúc, Phó Nam Hề vẫn không nhận được công việc mới.

Cô từng đi tìm chị Vương hỏi vài lần, Chị Vương đều nói mơ mơ hồ hồ rồi cho qua, chỉ để cô tham gia các lớp diễn xuất do công ty sắp xếp.

Khi sắp rảnh rỗi đến mốc meo, cô rốt cuộc cũng có công việc mới —— là phối hợp với công tác tuyên truyền của bộ phim 《 Chinh Phục Vua Đầu Bếp 》.

《 Chinh Phục Vua Đầu Bếp 》 được lên sóng vào Tết m Lịch, tất cả các công tác tuyên truyền đều đã được lên kế hoạch sẵn.

Điểm dừng đầu tiên, là muốn đến Đài Bình Quả quay một gameshow để tuyên truyền cho phim.

Đài Bình Quả tham gia đầu tư một phần vào bộ phim này, nên cũng không tiếc cống hiến cho công tác tuyên truyền, sắp xếp để đoàn phim lên hình trên tiết mục át chủ bài.

Phó Nam Hề tới rất sớm, vì thế chuyên viên trang điểm bảo cô ngồi xuống trang điểm trước.

“Làn da của cô thật tốt nha.” Chuyên viên trang điểm vừa đánh phấn lót vừa nói, “Đã lâu tôi không gặp được người nào có làn da tốt như vậy.”

Bản thân Phó Nam Hề có vẻ ngoài thuần khiết trong sáng, làn da tốt đến nổi một chút tỳ vết cũng không có, ngũ quan tinh xảo lại xinh đẹp. Chuyên viên trang điểm chỉ làm nổi bật đường nét trên gương mặt cô thêm thôi, nhìn vào gương đã vô cùng đẹp rồi.

Phó Nam Hề nghe vậy thì cười nói cảm ơn.

Nói thật, tham gia tiết mục này, cô thật sự có chút căng thẳng.

Chỉ cần tưởng tượng một lát nữa cô sẽ gặp lại Cố Hoài Lương, nhịp tim liền đập nhanh không kìm được.

Trong lúc anh đóng phim điện ảnh ở nước ngoài, bọn họ thỉnh thoảng sẽ liên lạc qua WeChat. Lời nói và cử chỉ chỉ giống như bạn bè bình thường.

Dường như sự việc xảy ra ở nhà anh vào bốn tháng trước đã trôi qua rất lâu rồi.

Nhưng mà động tác anh xoa đầu, giọng điệu mệnh lệnh khi nói “Không cho xào CP”, còn có đôi môi luôn mím chặt của anh khi ở trên xe……

Hình ảnh đó lại rõ ràng một cách bất thường trong tâm trí cô.

Cho tới bây giờ, Phó Nam Hề cũng không rõ lắm, bản thân cô rốt cuộc có phải suy nghĩ nhiều rồi hay không.

Nhưng mặc kệ thế nào, cho dù là xuất phát từ sự nghi ngờ đi chăng nữa, thì cô tốt nhất vẫn là nên tận lực giảm bớt tiếp xúc với Cố Hoài Lương.

Trong thời gian miên man suy nghĩ, cửa phòng hóa trang đột nhiên truyền đến tiếng người ồn ào.

Phó Nam Hề ngước mắt lên, bất ngờ vừa vặn chạm vào đôi mắt của Cố Hoài Lương trong gương.

Hơi thở của cô chợt nghẹn lại.

Người trong gương, vẫn là một gương mặt góc cạnh rõ ràng như cũ, tóc cắt thành tóc húi cua, khiến các đường nét trên gương mặt càng trở nên sâu sắc và có sức sống hơn. Có thể do điều kiện quay phim không tốt, công việc lại nặng nề, nên anh gầy đi trông thấy, nhưng dáng người lại càng thêm ngay thẳng đĩnh đạc, ngay cả ánh mắt cũng có nhiều thêm vài phần nghiêm túc và sắc bén của quân nhân.

Hai giây sau, Phó Nam Hề rũ mắt xuống, yên lặng tránh khỏi ánh mắt của anh.

“Thầy Cố thầy đã đến rồi! Chào thầy! Chào thầy!”

“Chào anh Lương!”

“Hoài Lương tới rồi!”

……

Phía sau ngay lập tức truyền ra các loại âm thanh thăm hỏi và tiếp đón.

Cố Hoài Lương chính là như vậy, mặc kệ ở đâu, anh vẫn luôn là nhân vật phát sáng hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

“Được rồi!” Giọng nói của chuyên viên trang điểm kéo suy nghĩ Phó Nam Hề trở về “Chút nữa nhà tạo mẫu đến làm tóc là ok.”

Phó Nam Hề nhìn chính mình trong gương, mỉm cười cảm kích với chuyên viên trang điểm “Cảm ơn ạ, trang điểm nhìn thật sự rất xinh đẹp.”

Chuyên viên trang điểm cong môi, “Là do điều kiện của cô tốt thôi. Chút nữa ghi hình cố lên nha!”

Sau khi chuyên viên trang điểm rời đi, Phó Nam Hề rời khỏi vị trí, ngồi ở bên cạnh chờ nhà tạo mẫu đến làm tóc.

Lần đợi này, liền đợi rất lâu.

Tới tham gia chương trình lần này, có Cố Hoài Lương, Tô Mạt, Phó Nam Hề, còn có Tiêu Thành và Trình Thiên Hữu đóng vai nam phụ trong phim cũng đến tham gia chương trình.

Dù con đường diễn xuất của Tô Mạt có nhiều thị phi, nhưng cô ta vẫn là tiểu hoa đán được yêu thích nhất. Tiêu Thành là diễn viên có nhiều kinh nghiệm, kỹ thuật diễn thì không cần phải nói, mức độ nổi tiếng cũng không nhỏ. Trình Thiên Hữu gần đây lại càng nổi tiếng hơn nhờ đóng vai nam phụ thứ hai trong một bộ phim tiên hiệp.

Ở đây, chỉ có Phó Nam Hề là ít nổi tiếng nhất.

Vì thế, cô đương nhiên bị xếp phía sau cùng.

Đài Bình Quả có hẳn một nhà tạo mẫu chuyên nghiệp phụ trách tạo hình tóc cho các ngôi sao nữ, nhưng hiển nhiên người này bây giờ đã bị Tô Mạt chiếm dụng.

Làm tiểu hoa đán, Tô Mạt có yêu cầu rất cao đối với tạo hình của mình, từ sợi tóc đến đầu ngón tay đều yêu cầu phải hoàn mỹ nhất.

“Tôi buộc tóc cao lên nhìn đẹp hơn có phải hay không?”

“Có cần thêm cái gì nữa không vậy?”

“Nếu không thì trước làm cho tôi tóc xoăn xem hiệu quả như thế nào đã, không được thì lại kéo thẳng ra?”

………

Tạo hình của Tô Mạt thật lâu vẫn chưa quyết định xong, nhà tạo mẫu cũng muốn khóc đến nơi rồi.

“Tô tiểu thư, Phó tiểu thư ở bên kia còn chưa có làm, đã muộn rồi……”

Tô Mạt thản nhiên từ trong gương nhìn thoáng qua.

Chỉ thấy Phó Nam Hề mặc một chiếc váy liền áo màu vàng nhạt, làm làn da cô ấy càng trở nên trắng hơn, trên lưng lại choàng thêm một cái áo khoác màu đen, một đầu tóc đen rơi trên vai. Cô cúi đầu, đang nói nói cười cười với Trình Thiên Hữu ở bên cạnh. Nam thanh nữ tú, đúng là một cảnh đẹp ý vui.

“Vậy thì chờ đi, kịp mà.” Cô ta quay mặt đi, thu hồi ánh mắt đánh giá của mình.

Vừa dứt lời, Cố Hoài Lương ở bên cạnh cô ta đột nhiên đứng dậy, “Két"" một tiếng, ghế dựa trên mặt đất tạo thành tiếng vang thật lớn.

Tất cả mọi người trong phòng hóa trang đều ngây ngẩn cả người, toàn bộ đều nhìn về phía người đàn ông có sắc mặt nóng nảy này.

“Thầy, thầy Cố, thầy còn chưa hóa trang xong……” Chuyên viên trang điểm thật cẩn thận nói.

“Làm cho người khác trước đi.” Cố Hoài Lương nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Trình Thiên Hữu.

Anh đi tới, nói với Trình Thiên Hữu người vẫn còn trong trạng thái ngây dại: “Cậu đi hoá trang trước đi.”

Trình Thiên Hữu vài giây sau mới phản ứng được, “À, à.” nói hai tiếng liền đi về phía chuyên viên trang điểm.

Phó Nam Hề kinh ngạc ngẩng đầu nhìn người đàn ông đứng trước mặt mình, ngập ngừng nói: “Thầy Cố.”

Thân hình anh cao chân lại dài, chỉ đứng ở chỗ này thôi đã ngăn chặn tầm mắt của cô rồi, cường thế không thể xem nhẹ được.

Cố Hoài Lương thuận thế ngồi vào vị trí vừa rồi của Trình Thiên Hữu, khóe miệng chăm chọc “Thì ra em còn nhớ rõ phải chào hỏi với tôi à.”

Trước đó lúc anh đến đây không chào hỏi thì thôi, còn cùng người đàn ông khác nói chuyện vui vẻ đến như vậy, anh ngồi ở kia cũng có thể nghe thấy tiếng hai người cười giỡn.

Đây là xem anh như đã chết rồi sao?

Anh ngày một tới gần, hơi thở nam tính cường thế tức khắc lại quanh quẩn xoang mũi Phó Nam Hề, cô không được tự nhiên mà níu lấy váy của chính mình, nhỏ giọng giải thích: “Vừa rồi em nhìn thấy có nhiều người chào hỏi với thầy như vậy, nên không có đi qua——”

“Người khác cũng không phải là em.” Cố Hoài Lương thản nhiên cắt ngang lời nói của cô.

Phó Nam Hề: “……”

“Em có còn nhớ lời tôi nói với em hay không?” Cố Hoài Lương bỗng dưng thấp giọng nói.

Phó Nam Hề: “……”

Vấn đề chết chóc nha……

“Nhớ rõ ạ.” Cô có chút chột dạ.

“Hửm?” Cố Hoài Lương nhướng mày, đưa điện thoại di động cho cô, “Vậy đây là cái gì?”

Phó Nam Hề liếc mắt, trước mắt tối đen, đầu cũng muốn phình ra.

Giao diện màu hồng nhạt quen thuộc, ảnh nhỏ đầy màn hình, tất cả đều là cô với Hứa Ninh Viễn.

“Này, cái này cũng không phải do em tạo……” Phó Nam Hề lắp bắp giải thích, “Fans, chính là fans tự cắt, không, không thể trách em được nha.”

Không biết vì sao, đối mặt với Cố Hoài Lương cô luôn có cảm giác chột dạ, nhưng khi giải thích xong, cô lập tức không hiểu tại sao mình lại phải chột dạ như vậy.

“Thầy cũng có rất nhiều video như này mà!” Phó Nam Hề nâng cằm lên, hợp tình hợp lý nói.

Đặc biệt là trong bộ phim 《 Mộng Nguyệt 》anh diễn vai phi công quả thực là một kho đề tài đủ loại biến hóa, các đoạn video cut cũng có rất nhiều.

Cố Hoài Lương yên lặng nhìn cô, đột nhiên cong môi lắc lắc đầu, “Chậc” một tiếng, ngón tay thon dài búng nhẹ lên trán cô: “Tranh luận với em tôi à?”

Phó Nam Hề cuống quít lui về phía sau, che lại cái trán căm giận nhìn anh: “Đừng làm hư lớp trang điểm của em nha.”

Một lúc lâu sau, cô giống như nghĩ đến cái gì đó, “Đúng rồi, thầy Cố. Hôm nay bạn của em cũng đến. Lát nữa có thể mời thầy chụp với cô ấy một tấm ảnh hay không ạ ?”

Nghe nói lần này đoàn phim của bọn họ muốn quay chương trình, Lục Tư Đan cố ý xin nghỉ cùng Phó Nam Hề bay từ Anh Thành đến nơi này, chính là muốn tận mắt nhìn thấy Cố Hoài Lương một lần.

Cố Hoài Lương híp mắt không nói lời nào, dáng ngồi tùy ý, cánh tay dài ôm lấy lưng ghế, vẫy vẫy tay với Phó Nam Hề.

Phó Nam Hề đành phải đến gần, nghiêm túc giải thích: “Bạn của em là fans của thầy, lúc trước em cũng có nói với thầy đó ạ. Cô ấy cố ý từ Anh Thành bay tới đây. Sau khi chương trình ghi xong chỉ muốn chụp chung với thầy một bức ảnh, sẽ không mất quá nhiều thời gian đâu ạ.”

Ánh mắt cô mong đợi nhìn anh, vô cùng cẩn thận hỏi: “Có thể chứ ạ?”

Ánh mắt cô như nước, trong con ngươi màu đen tất cả đều là hình bóng của anh, thanh âm vừa nhẹ vừa mềm mại, giống như tiếng mèo kêu vậy.

Được cô cầu xin như vậy, Cố Hoài Lương nào có đạo lý không đáp ứng.

“Có thể.” Giọng nói của anh đột nhiên trở nên trầm thấp.

“Thực xin lỗi quấy rầy rồi ——” một giọng nữ bên cạnh đột nhiên truyền đến.

Hai người nghe tiếng thì nhìn lại, chỉ thấy chuyên viên trang điểm vừa nảy có chút luống cuống đứng ở bên cạnh.

“Ngại quá tôi không phải cố ý quấy rầy hai người. Nhưng vừa nãy tôi có kêu một tiếng nhưng không ai trả lời tôi cả.” Chuyên viên trang điểm xin lỗi nói “Thầy Cố đến lượt thầy rồi.”

Tạo hình của Trình Thiên Hữu và Tiêu Thành đều đã làm xong, chỉ còn lại vị đại lão này.

“Làm cho Nam Hề trước đi.” Cố Hoài Lương nháy mắt ra hiệu về phía Phó Nam “Ưu tiên nữ sĩ.”

“Nhưng mà ——” chuyên viên trang điểm nhìn thoáng về phía Tô Mạt

“Vậy được rồi, Phó tiểu thư trước đi.”

Tuy rằng đài có nhà tạo mẫu tóc chuyên nghiệp, nhưng nếu gặp phải tình huống thời gian gấp rút thì chuyên viên trang điểm cũng có thể tạo hình. Bây giờ đại tiểu thư Tô Mạt này vẫn đang thương lượng với nhà tạo mẫu tóc, xem ra thời gian là không đủ. Kiểu tóc của Phó Nam Hề chỉ có nhờ chuyên viên trang điểm làm.

Để phối hợp với trang phục hôm nay của Phó Nam Hề, chuyên viên trang điểm đem tóc cô tạo thành một kiểu tóc buông thả tự nhiên, bên sườn cài thêm một cái kẹp trang trí hình trăng khuyết, cùng màu với váy của cô, sau đó dùng lược đuôi nhọn để nhặt một vài sợi tóc rũ trên trán, rồi đem tóc trên đỉnh đầu xõa tung ra.

Phối với trang phục cô, cả người có vẻ trẻ trung xinh đẹp lại tự nhiên hào phóng.

Xác nhận tạo hình Phó Nam Hề đã làm xong, lúc này Cố Hoài Lương mới ngồi trở lại vị trí, tùy ý để chuyên viên trang điểm hóa trang.

Bản thân anh có điều kiện tốt, lại bởi vì cắt tóc húi cua để quay phim về chủ đề quân nhân, hầu như không có kiểu tóc gì để làm, rất nhanh đã hoá trang xong.

Sau khi kết thúc tạo hình trong hậu trường không bao lâu, liền đến lúc đoàn phim lên sân khấu.

*

Những người khác đã diễn tập qua vào buổi chiều. Chỉ có Cố Hoài Lương vừa mới từ nước ngoài bay đến đây tham gia chương trình, là vừa mới làm xong lưu trình ở hậu trường thôi.

Sau tiết mục múa mở màn, chương trình chính thức bắt đầu.

Bản thân chương trình có 5 MC cố định, lại thêm 5 diễn viên trong phim 《 Chinh Phục Vua Đầu Bếp 》, 10 người chia làm hai đội tiến hành thi đấu, đội thua sẽ phải chịu một hình phạt.

Năm người MC cố định lần lượt là, nam MC Thẩm Mê, La Thành, Đường Nhân cùng với hai nữ MC là Lục Nhu và Đỗ Thơ.

Hai đội riêng biệt lần lượt do Thẩm Mê Lục Nhu dẫn đội, bước đầu tiên chính là lựa chọn đội viên.

Hai người đoán vỏ đinh, vòng thứ nhất Lục Nhu thắng, cô ta lập tức chọn Cố Hoài Lương.

Vòng thứ hai vẫn là Lục Nhu thắng, cô ta cười muốn cho Cố Hoài Lương chọn.

Người xem phía dưới không ngừng hô “Tô Mạt! Tô Mạt!”, Những người khác ở đây cũng hơi lui về phía sau, mặc định rằng anh sẽ chọn Tô Mạt.

Trước đó anh không có diễn tập qua, mọi người vốn đã quyết định như vậy.

Bởi vì sau đó có vài trò chơi yêu cầu đội viên giao lưu phối hợp lẫn nhau, nam nữ diễn viên chính ở bên nhau sẽ tạo thêm nhiệt, người xem cũng rất thích.

Dưới sự chờ mong của mọi người, Cố Hoài Lương kéo microphone đến bên miệng, nhìn chăm chăm về phía sân khấu từng chữ rõ ràng nói: “Tôi chọn Nam Hề.”