Chương 9: Côn ŧᏂịŧ Lớn Của Chồng Cọ Vào Huyệt Nhỏ.

Lâm Vãn nói rồi xốc làn váy của mình lên, tiếp theo cô cởϊ qυầи bảo hộ trong váy và qυầи ɭóŧ.

Cô ngồi trên bồn cầu và banh rộng hai chân ra, để lộ khu vườn bí mật của mình trước mắt Cố Tây Trầm.

Chỉ thấy nơi đó đã ẩm ướt, huyệt nhỏ Bạch Hổ không lông lấp la lấp lánh.

“Chồng ơi, em ngứa.”

Lâm Vãn làm trò dùng tay tách ra hai mảnh hoa môi. Ngón tay tinh tế, mềm mại sờ lên âm đế của chính mình.

“Ư…”

Cô trêu đùa âm đế của chính mình, cái miệng còn kêu rên đến ngọt.

Đối diện với hình ảnh da^ʍ mỹ như vậy, Cố Tây Trầm muốn không “cửng” thì anh chính là thái giám.

“Lâm Vãn!”

Cố Tây Trầm nghiến răng nghiến lợi, hung dữ gầm lên.Giờ phút này, côn ŧᏂịŧ dưới thân anh đã có động thái, nơi cứng ngắc đẩy thẳng quần lên, tạo thành một cái lều lớn.

“Người ta chỉ muốn được anh bạn nhỏ của chồng yêu chữa ngứa cho thôi mà, có gì sai đâu. Anh quát em làm gì!”

Lâm Vãn vừa nói vừa ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt long lanh nhìn Cố Tây Trầm.

Cố Tây Trầm bất đắc dĩ thở dài, đành phải bế Lâm Vãn từ trên bồn cầu lên. Một người đàn ông bình thường sao có thể cự tuyệt sự tán tỉnh của người đàn bà mình yêu. Huống hồ Cố Tây Trầm đã yêu cô mười mấy năm rồi, yêu đến điên dại, thậm chí còn từ bỏ tiền đồ vì cô.



Hai tay của anh đỡ lấy hai đùi của Lâm Vãn, tư thế này giống như bế em bé đi tiểu vậy.

“Em tự moi ra đi.”

Lâm Vãn nghe Cố Tây Trầm nói thế thì lập tức duỗi tay đến giữa hai chân anh. Tay nhỏ tìm được khóa quần, kéo xuống, để cây gậy sắt khổng lồ cương cứng bật ra ngoài.

Hàng họ của Cố Tây Trầm đã cứng đến dọa người. Nó được giải thoát từ trong quần ra ngoài trực tiếp chạm vào mông của Lâm Vãn.

“Người anh em của chồng nóng quá đi à~”

Mông Lâm Vãn đưa đẩy chạm vào côn ŧᏂịŧ vài cái. Nháy mắt, côn ŧᏂịŧ của Cố Tây Trầm động đậy, run lên vì kí©h thí©ɧ.

“Đồ dâʍ đãиɠ này!”

Cố Tây Trầm nghiến răng ken két.

Gậy như ý của anh chọc vào giữa háng Lâm Vãn, côn ŧᏂịŧ cọ cọ với nơi tư mật của cô từ phía sau.

Thứ đồ chơi vừa thô vừa nóng đẩy mở hai môi âʍ ɦộ, đυ.ng vào âm đế của Lâm Vãn.

Còn chưa kịp làm gì mà huyệt nhỏ của cô đã chảy đầy nước da^ʍ rồi.

Từng luồng dâʍ ŧᏂủy̠ ướt nóng chảy ra từ cửa huyệt, bôi ướt toàn bộ côn ŧᏂịŧ.



Cố Tây Trầm vốn muốn bình tâm lại nhưng cuối cùng không thể nhịn nổi nữa. Anh đưa đẩy cái eo thon rắn chắc của mình để côn ŧᏂịŧ cọ xát với âm đế nhiều lần.

Bỗng Lâm Vãn cảm giác từ nơi đó của mình truyền đến từng trận kɧoáı ©ảʍ. Hạt đậu nhỏ bị cây kiếm thịt ma sát đến sưng đỏ.

“Ưm… Được côn ŧᏂịŧ của chồng yêu cọ sướиɠ quá… Hạt đậu nhỏ của em sắp bốc cháy rồi nè… A!”

Lâm Vãn hét lên, âm đế là nơi nhạy cảm nhất của cô. Bị Cố Tây Trầm thô bạo trêu đùa như thế, cô lơ mơ muốn lêи đỉиɦ.

Tí tách —

Nước nôi của Lâm Vãn tuôn ra càng ngày càng nhiều, giây phút hai nơi riêng tư cọ cọ vào nhau, dưới thân truyền đến tiếng nước nhóp nhép kịch liệt.

Có nước bôi trơn, vật nóng bỏng phang vào âm đế càng nhanh hơn, mạnh mẽ hơn. Lâm Vãn chỉ cảm thấy cô bé của mình như sắp bốc cháy. Vùng tam giác đau đớn, tê dại cả đi vì bị ma sát.

“Á ——”`

Lâm Vãn rú lên, cả người run rẩy đạt cao trào. Một lượng lớn nước da^ʍ bắn ra từ sâu trong huyệt nhỏ, tưới tắm lên côn ŧᏂịŧ của Cố Tây Trầm.

“Thứ hư hỏng, em xem em chảy ra bao nhiêu là nước này!”

Dù Lâm Vãn đã cao trào rồi nhưng Cố Tây Trầm vẫn cà vào âm đế của cô. Cô đã leo lêи đỉиɦ nhưng anh thì chưa đâu.

“Ối ối ối… Chồng đút vào đi… A… Muốn gậy thịt lớn của chồng đút vào trong em…”

Lâm Vãn mềm giọng hô lên. Huyệt nhỏ bên dưới co rút không ngừng, muốn con hàng của anh thọc vào.