Chương 16: Tự Đút Trym Của Chồng Vào Bím, Lỗ Bím Dâʍ đãиɠ Bị Qυყ đầυ Kẹt Đau.

Lâm Vãn cố gắng dang rộng hai chân để trym to có thể đút thẳng vào lỗ da^ʍ của cô.

Nhưng Lâm Vãn đã quá xem nhẹ kích thước của Cố Tây Trầm.

Qυყ đầυ to bằng trứng ngỗng cứ vậy mà kẹt ở cửa bím khiến hang động vốn khô ráo bị kẹt đến đau đớn như xé rách.

Tuy Lâm Vãn không còn là xử nữ nhưng ba năm rồi cô chưa làm chuyện ấy.

“Cô bé” đã chặt khít lại giống như gái trinh, bị qυყ đầυ khổng lồ trêu chọc vừa hồng vừa sưng. Phải chịu khổ cực đến vậy rồi mà côn ŧᏂịŧ vẫn chưa lọt vào bên trong.

“Hu hu…”

Lâm Vãn sốt ruột phát khóc, nếu không đút vào được mà còn khiến anh tỉnh dậy thì cô nên làm gì bây giờ?

Sự thật là, từ lúc Lâm Vãn nghịch ngợm thì Cố Tây Trầm đã tỉnh giấc.

Chỉ là anh không biết nên đối mặt với Lâm Vãn như thế nào nên đành giả vờ ngủ. Cứ vậy mà hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ mà Lâm Vãn mang đến một cách đê tiện.

Cố Tây Trầm cảm thấy mình chính là thằng đê tiện nhất trên đời này.

Rõ ràng Lâm Vãn không thích anh, nhưng anh lại lén lút hưởng thụ sự hầu hạ của cô.

Nhưng khi nghe thấy tiếng nức nở của Lâm Vãn, rốt cuộc Cố Tây Trầm không giả vờ nổi nữa.

Anh lập tức mở mắt, nhưng hình ảnh thực tế anh nhìn thấy lại khiến anh ngừng thở.

“Chồng ơi, nó không vào được. Đầu khấc to quá à, chỗ của em đau quá.”

Lâm Vãn thấy Cố Tây Trầm tỉnh lại, không những không chột dạ mà còn ăn vạ gớm hơn.

Cố Tây Trầm nhìn háng Lâm Vãn thì chỉ thấy cô đang bị thằng nhỏ của anh bắt nạt đến mức sưng hồng lên.

Đóa hoa vốn hồng hào đau đớn như bị xé rách.

“Chồng ơi, giúp em nhanh lên.”

Lâm Vãn ngồi trên eo Cố Tây Trầm, nửa thân trên vô lực đè lên người anh.

Cố Tây Trầm định bảo Lâm Vãn đi xuống, nhưng nghe tiếng nức nở của cô, anh chỉ có thể thở dài một hơi.

Nếu mai này cô khôi phục ký ức, muốn ly hôn với anh…

Cố Tây Trầm nghiến răng, nếu vậy anh sẽ quỳ sầu riêng. Chỉ cần quỳ sầu riêng, chắc chắn Lâm Vãn sẽ mềm lòng.

Anh hiểu rõ cô hơn bất kì ai. Tuy tính cô ngang ngược từ nhỏ, ở đại viện là bà chúa có tiếng nhưng trên thực tế, cô yếu đuối lắm.

Hồi học lớp mầm, có tên nhóc béo gấp đôi Lâm Vãn túm tóc cô.



Sau đó tên nhóc béo bị Lâm Vãn chặn sau cầu trượt.

Nhóc béo sợ tới mức xin tha, Lâm Vãn cũng không truy cứu nữa.

Vì sao Cố Tây Trầm lại nhớ rõ như vậy? Vì lúc đó anh không biết nguyên do ra sao mà đã cho rằng cô bắt nạt người ta. Anh lập tức ra mặt thay cho thằng nhóc kia, kết quả bị Lâm Vãn đánh tơi bời khói lửa.

Tên nhóc béo trắng trẻo kia không sao hết. Ngược lại, mặt mũi Cố Tây Trầm lại bị ăn đánh bầm dập. Kể từ sự kiện đó, hai người cạch mặt nhau.

Nhưng Cố Tây Trầm không nghĩ rằng sẽ có một ngày anh yêu cô đến vậy, yêu cô không thể kiềm chế.

Giống như bây giờ, lý trí thôi thúc anh phải thoát khỏi sự quyến rũ của Lâm Vãn.

Nhưng Cố Tây Trầm vẫn đưa tay bao trọn lấy bờ mông của Lâm Vãn, khiến nơi tư mật của hai người xích gần hơn.

“Ngứa… Côn ŧᏂịŧ của chồng nóng quá… Ư…”

Lâm Vãn vặn vẹo người làm gậy thịt tách hai cánh hoa ra. Qυყ đầυ nóng bỏng cọ xát với hoa môi, nóng đến mức “cô bé” của Lâm Vãn co rút liên tục.

Nơi mẫn cảm bắt đầu tuôn ra dòng nước mật ngọt. Từng đợt từng đợt chảy ra từ thượng nguồn ái tình.

Dịch yêu ấm nóng rất nhanh bôi ướt toàn bộ cây gậy khổng lồ. Được bôi trơn, hai chỗ riêng tư đυ.ng nhau càng thêm trơn tru.

“Thoải mái quá… Trym của chồng cọ vào hạt đậu nhỏ của em rồi… Sướиɠ quá, a, chồng đỉnh vãi…”

Lâm Vãn phối hợp đong đưa eo, một lúc sau, dưới thân cô truyền đến tiếng nước.

Tiếng nước bạch bạch kí©h thí©ɧ đến huyệt nhỏ của Lâm Vãn.

Lâm Vãn chỉ cảm thấy nơi đó của mình nóng cháy.

Khu rừng rậm muốn thứ nóng bỏng kia tiến vào.

Kí©h thí©ɧ mạnh mẽ khiến Lâm Vãn hứng lên, Cố Tây Trầm cũng vậy.

Thân thể anh mất khống chế, nơi cương cứng áp vào huyệt khẩu của Lâm Vãn.

Cố Tây Trầm động eo làm qυყ đầυ cứng rắn chọc cô bé của Lâm Vãn.

Có nước da^ʍ bôi trơn nên không khó đút vào như vừa nãy.

Qυყ đầυ to như trứng ngỗng chạm vào miệng hoa, thịt hoa mẫn cảm từ bốn phương tám hướng lập tức bao vây lấy côn ŧᏂịŧ.

“Đút vào rồi… A… To quá…”

Âʍ ɦộ đóng mạng nhện 3 năm bị qυყ đầυ kí©h thí©ɧ đến mức cô bóp liên tục.

Kẹp chặt như vậy lại khiến Cố Tây Trầm tỉnh táo hẳn.

Anh ngẩng đầu, thấy qυყ đầυ của chính mình đang nằm trong Lâm Vãn.



Anh điên rồi ư?

Nhân cơ hội cô không nhớ gì, đút vào bên trong cô!

Mai này xin lỗi cô thì có tác dụng gì? Đến lúc đó cô lại chán ghét anh hơn xưa?

Thay vì ly hôn, tốt nhất anh không nên vọng tưởng. Thời gian 3 năm kia, chẳng phải anh cũng đã nhịn thành công rồi sao?

Cố Tây Trầm cố nén kɧoáı ©ảʍ bị kẹp từ dưới thân, muốn rút ra.

Có vẻ Lâm Vãn phát hiện ý định của Cố Tây Trầm.

Khuôn mặt cô trắng ngắt. Đã 3 năm chồng không đυ.ng vào cô, sao cô có thể lùi bước ngay lúc này được!

Hôm nay nhất định phải “luộc” anh cho bằng được!

Lâm Vãn không cho anh rút ra thành công, cô nhắm ngay côn ŧᏂịŧ dập mông xuống.

Thanh kiếm thô dài trực tiếp đâm lút cán. Qυყ đầυ cực đại hung bạo chạm đến tâm hoa.

“Lâm Vãn, em có biết em đang làm gì không!”

Cố Tây Trầm nghiến răng gào ầm lên.

3 năm rồi, anh lại cưỡиɠ ɠiαи cô!

Đêm khuya 3 năm trước, Cố Tây Trầm thừa dịp Lâm Vãn say rượu, bế cô lên giường, sau đó hung hăng làm cô.

3 năm sau, lần thứ hai, anh lại làm vậy với cô trong lúc cô không tỉnh táo.

“Đương nhiên em biết rõ! Em muốn làʍ t̠ìиɦ với anh đấy! Hay anh lại muốn làm với cậu ba nhà họ Lục?”

Lâm Vãn phẫn nộ nói.

Rõ ràng đã vào tận bên trong rồi mà chồng cô còn tơ tưởng người khác!

“Em nói linh tinh gì đó?”

Cố Tây Trầm giật khóe miệng. Khó trách đêm qua khi cô nghe tin anh tham gia hội họp với Lục Tam lại tức đến vậy, hóa ra là lầm tưởng anh có gì đó với cậu ta?

“Em nói linh tinh chỗ nào. Anh không muốn ngủ với em, chắc chắn là thích thằng khác.”

Lâm Vãn hừ lạnh.

“Thích đàn ông?”

Cố Tây Trầm nghe câu trả lời của Lâm Vãn, như thể nghe thấy một trò đùa.