Chương 2: Mục tiêu hai năm

Ký ức về cuộc đời nhân ngư trong đầu, cậu đã quên mất hơn phân nửa, những thứ còn sót lại chỉ là bề nổi, như là thực đơn cơ bản của nhân ngư này___

Là một chủng tộc chỉ ăn thịt, lượng cơm cũng rất lớn, nuôi sống được chính mình cũng rất khó khăn đấy.

Kỳ Tri Thần mặt vô biểu tình mà chọc chọc cái đuôi.

Cái thứ phía trên mu bằng tay cậu— tạm thời gọi nó là khoá mật mã đi— con số bên trong cũng đã dừng lại, không còn quay nữa.

Tuy nhiên, cái ô vuông cuối cùng đã sáng được một phần tư rồi, Kỳ Tri Thần đánh giá nếu nó hoàn toàn sáng hết lên, không chừng cậu lại có thể biến thân một lần nữa.

Hiện tại là 6 giờ, có lẽ đến ngày mai cậu có thể thử lại một lần nữa.

Đầu óc Kỳ Tri Thần còn có điểm ngốc, nhưng đối với một người còn trẻ tuổi, cha mẹ đều đã mất, vòng kết giao cũng chỉ loanh quanh có ở trong trường, trừ bỏ việc phải tự mình tìm hiểu, cậu cũng không còn biện pháp nào khác.

Cậu ngồi suy nghĩ một lát, nghiêng người, duỗi tay lấy cái điện thoại đặt trên tủ đầu giường, nhấn một chuỗi số rồi gọi.

Ống nghe kêu “Đô, đô, đô” một hồi lâu, máy bên kia mới truyền lại âm thanh.

“Tớ đặt giả thiết, chức năng thời gian trên điện thoại cậu hẳn là không hư, đúng không?”

Âm thanh của người nghe điện thoại đối diện như nghiến răng nghiến lợi, tựa như toà núi lửa giây tiếp theo sẽ bộc phát phun trào: “ Vậy cậu có thể nói cho tớ biết, chuyện trọng đại đến mức nào mà giờ này cậu phải gọi điện thoại cho tớ ?”

“Khụ” giọng nói Kỳ Tri Thần có chút yếu “Tớ muốn hỏi một cậu chút.....”

“Có chuyện gì thì mau nói, có rắm thì mau thả!”

“Cơ thể cậu có gì không khỏe không?” Kỳ Tri Thần hỏi nhanh.

“Cậu bảo cái gì cơ?”

“Ý của tớ là, cơ thể cậu có khỏe mạnh không, có chỗ nào không thoải mái không? Từ đầu đến chân đều bình thường à? Dấu hiệu sinh tồn còn không? Có thấy không đúng chỗ nào không? Xốc chăn lên nhìn một cái xem, xem các bộ phận cơ thể đều còn hay đã mất.”

Kỳ Tri Thần cố gắng nói nhẹ nhàng hết mức, đồng thời lặng lẽ để điện thoại dịch ra xa lỗ tai.

“......”

Yên tĩnh giống như đã chết.

Phía đối diện trầm mặc một lát, ngay sau đó có tiếng hít sâu một hơi, giây tiếp theo là tiếng rống giận như mưa rền gió dữ “ Kỳ! Tri! Thần! Cậu có bệnh à!? Đầu óc của cậu có phải là tối qua uống rượu uống ngu luôn rồi không!!!” “Ta cmn ¥%@#¥——“

“Đô.....”

Kỳ Tri Thần mặt không đổi sắc mà để điện thoại xuống, ngón tay nhấn một cái, thuần thục tắt kết nối.

Cậu cúi đầu nhìn danh bạ điện thoại, tâm thái bình thản mà đem số điện thoại của ba người cùng liên hoan hôm qua gọi một lần. Cơ bản, phản ứng của họ cũng giống như trên, trừ bỏ huyết áp có thể là bị chọc tức nên dâng cao một chút thì cơ thể cũng không xảy ra việc gì.

Những tri thức về nhân ngư trong đầu cậu cũng càng ngày càng rõ ràng.

Nhân ngư, là một loài sống ở biển sâu , thức ăn chính là hải tảo cùng các loại cá, am hiểu khống chế sóng âm, cũng có khả năng nhất định khống chế nước , nước mắt còn có thể hoá thành trân châu, cái đuôi thì dùng để phân chia cấp bậc của nhân ngư, màu trắng là tối cao, vảy cứng rắn.

Kỳ Tri Thần duỗi tay, vuốt ve mấy cái vẩy cá ở eo sau đó dùng sức bẻ bẻ, lập tức truyền đến cơn đau dữ dội, giống như bị bật móng tay vậy. Đau đến mức đuôi cá cậu theo bản năng giơ lên, nặng nề mà vỗ lên trên giường ——

Răng rắc!

Cùng với một trận tiếng vang làm đau đầu, vị trí đuôi cá đánh xuống cũng làm cho bộ nệm đột ngột lõm một khối to, bốn phía còn văng ra rải rác mấy tấm ván gỗ.

Kỳ Tri Thần: “……”

Cậu kính sợ mà nhìn thoáng qua cái đuôi mỹ lệ mà cũng đáng sợ này, thật cẩn thận mà nâng lên, dịch đến chỗ không có mảnh vụn gỗ, lại bằng phẳng buông xuống.

Đồ vật quý trọng, lấy nhẹ cất nhẹ, không tật xấu.

Nằm trên phần còn nguyên của cái giường, sau khi vượt qua được sự tiếc của, Kỳ Tri Thần miễn cưỡng tiếp nhận sự thật rằng mình đã biến thành nhân ngư .

Cậu gần như dại ra mà nhìn chằm chằm trần nhà nửa ngày, nhắm mắt lại, vứt bỏ những suy nghĩ lung tung rối loạn.

Đầu tiên, cậu hiện tại không phải người.

Ngược dòng nguyên nhân, là bởi vì cậu tay tiện ấn khoá mật mã —— mặc kệ chân tướng như thế nào, trước tiên cứ như vậy đi.

Vấn đề trước hết cần giải quyết, chính là biến trở lại thành người.

Đã biết thời gian làm lạnh của khoá mật mã là một ngày, một ngày chỉ có thể dùng một lần, tổ hợp ba con số có một ngàn loại, vận khí kém thì nhiều nhất ba năm là cậu có thể đem cái này hiểu rõ, vận khí tốt đó chính là một phát ăn luôn.

Thực hảo.

Kỳ Tri Thần thở phào một hơi.

Vậy cái mục tiêu nhỏ trước mắt, một năm…… Nhớ tới vận khí bình thường chơi quay thẻ bài, cậu yên lặng mà bỏ thêm chút thời gian ——

Trong vòng hai năm, biến trở về nhân loại đi.