Chương 2

Nhϊếp Chính gì cơ?

Nhϊếp Chính Vương thì thế nào?

Nhϊếp…!

!

!!

…!!!!!!

Nhϊếp Chính Vương…!!!

Ta trả cho hắn không phải là tốt rồi sao!

Không phải ta sợ, Nhϊếp Chính Vương nắm giữ một nửa quân quyền triều đình, ta đây là vì đại nghĩa!

Chính xác! Chính là như thế, bổn công chúa sao có thể sợ hắn ta!

Suy cho cùng, nguyện vọng mỗi năm mới của ta đều là thiên hạ thái bình, quốc thái dân an.

Ừm, ta chính là có giác ngộ chính trị như vậy.

Sau đó sau khi nằm trong cung điện nửa tháng trời, ta vừa rời giường liền nhìn thấy con lừa kia.

Vừa nhìn thấy nó ta liền tức giận!

Mà tức giận thì không muốn dậy nữa.

Ta tự lừa mình dối người rằng mắt không thấy, tim sẽ không đau.

Đúng thế…

Đúng cái quỷ gì chứ!!

Aaa, thật là phiền phức!!

Cứ để thiên hạ này bị hủy diệt đi aaaa!

Nhưng vì một số lý do nào đó, ta vẫn phải đứng dậy.

Ví dụ như hoàng đế mở tiệc nghênh đón Nhϊếp Chính Vương hồi triều.

Trong bữa tiệc, ghế của ta ngồi ngay bên trái ghế của Nhϊếp Chính Vương, không nhầm đâu, chính là tên Nhϊếp Chính Vương có mối thù đoạt ngựa ấy.

Ta biết ta trời sinh đã có sắc đẹp tuyệt trần, nhưng hắn cũng không cần phải nhìn chằm chằm ta như thế chứ?!

Hoàng đế ngồi ở trên cao ân cần hỏi hắn: "Lục ái khanh, ngươi có muốn phần thưởng gì không?"

Trong yến tiệc một mảnh xôn xao.

Xuân Đào sau lưng âm thầm bổ sung cho ta tin tức cơ bản, Lục Cẩn lần này là bởi vì đánh bại địch quốc trở về lĩnh thưởng.

Ta mặc kệ không quan tâm, tiện tay gắp thêm một miếng gân hươu nướng.

Liên quan quái gì đến bổn công chúa.

Người bên cạnh đứng lên giơ tay hướng hoàng đế kính chén rượu.

"Tạ ơn bệ hạ, phần thưởng của bệ hạ có thể do thần tự do lựa chọn hay không?"

"Ái khanh không ngại nói nghe một chút."

Ta cảm thấy ánh mắt của tên nam nhân thối ấy thoáng chốc dừng lại trên người ta.

Làm ơn ngàn vạn lần đừng có liên quan đến ta, ta chỉ muốn làm cá mặn sống qua ngày thôi!

Ta lặng lẽ cầu nguyện trong lòng.

Sợ cái gì thì cái đó đến, ta nghe thấy âm thanh của hắn, chết tiệt!!!

"Nghe nói công chúa thông minh phi phàm, thần có thể may mắn xem công chúa múa một điệu hay không?"

Ta: "???"

Chúng ta không thân, cảm ơn.

Tim ta rất đau, tâm cũng chết lặng.

Yến tiệc hoàng gia, ta thân là công chúa duy nhất của vương triều đương nhiên không có khả năng làm xấu mặt mũi hoàng đế.

Đành phải kiên trì.

Kiên trì cái beep á!

Trước khi rời khỏi chỗ ngồi, ta hung hăng giẫm lên mu bàn chân Lục Cẩn mà vặn vẹo mũi chân.

Hừ, dẫm chết ngươi tên đáng ghét!

Sau đó đi lên biểu diễn đánh một bộ binh quyền.