Chương 25

Sau khi Tiêu Dịch Chu cúp điện thoại, trong lòng nghĩ thầm, loại chuyện này lão nhân không có khả năng không biết chân tướng.

Chỉ là lão nhân muốn được khen mà thôi.

Đằng sau đồng tiền và sự lừa dối, ẩn chứa những tình cảm sâu sắc hơn.

Anh thấy rõ điều này, nhưng anh không định nói sự thật cho mẹ mình. Đây là niềm vui giữa hai người già, bất quá anh không cần phải làm gì thêm.

Vấn đề là, hai người anh muốn mời ăn cơm chỉ là bạn học bình thường với anh. Sau một lời nói dối giả nghèo, cần vô số lời nói dối giả nghèo khác để che đậy lời nói dối đầu tiên.

Tiêu Dịch Chu sau một hồi cô đơn trên sofa, phiền muộn rời khỏi xe, đi tới tập trung huấn luyện quân sự.

Có một số việc, chúng ta chỉ có thể làm hết sức mình, thuận theo ý trời.

……

Cảnh Thục hoàn toàn không biết Tiêu Dịch Chu căn bản không biết nấu cơm.

Tâm tình cô sung sướиɠ, lại thật sự rất chờ mong.

Trường quý tộc có lớp làm bánh, mọi người sẽ học nướng bánh tây gì đó. Tặng quà cho nhau sau khi nướng bánh, tất cả đều là nhu cầu xã giao cơ bản. Đây là lần đầu tiên có người vì một chuyện nhỏ bé không đáng kể, đặc biệt nói với cô muốn xuống bếp cảm ơn.

Không biết có phải bởi vì quá mức chờ mong hay không, thế cho nên toàn bộ quá trình huấn luyện quân sự buổi chiều của cô, dư quang khóe mắt không tự giác rơi xuống trên người Tiêu Dịch Chu. Lúc Tiêu Dịch Chu đi nghiêm, tư thế đặc biệt tiêu chuẩn, có nề nếp, giống như đã huấn luyện qua.

Mồ hôi nhanh chóng làm ướt quần áo anh. Quần áo ướt sũng dính trên người cũng không dễ chịu, anh lại giống như không có việc gì, cực kỳ có thể chịu khổ.

Cảnh Thục thầm nghĩ, người này thật sự không tệ.

Buổi tối phương trận người tiên phong giải tán, Cảnh Thục trở lại chuyên ngành tiếng Anh, cùng các bạn học học hát quân ca, hát hát, trong đầu còn đang suy nghĩ: Sẽ nấu món gì đây? Món ăn nhà bình thường sẽ như thế nào?

Mười giờ về đến nhà, Cảnh Thục rửa mặt xong đắp mặt nạ, nằm thẳng trên giường cầm điện thoại di động tìm kiếm món ăn gia đình.

Là trứng xào cà chua, hay là thịt kho tàu, hay là thịt xào dưa chuột, hay là rau xanh xào? À, còn có cả sườn heo chua ngọt.

Cảnh Thục lăn qua lăn lại, ai ngờ bởi vì quá buồn ngủ mà cô ngủ thϊếp đi lúc nào không biết.

Trong lúc ngủ, cô mơ thấy người ta đơn giản hoá Mãn Hán Toàn Tịch thành món ăn gia đình, ở trước mặt cô luân phiên dâng lên một lần. Cô nhìn một bàn đồ ăn, nội tâm tràn ngập cảm động, nghĩ những đồ ăn này nhất định tiêu rất nhiều tiền của Tiêu Dịch Chu, cô nhất định phải trả tiền cho Tiêu Dịch Chu.

Mãn Hán toàn tịch chân chính, mười bàn có thể ăn hết giá tiền của một tứ hợp viện.

Một trăm vạn không biết có đủ cho phiên bản gia đình hay không?

Thức ăn trong mộng thật sự rất thơm, tràn ngập ở bên mũi, bỏ một đũa vào trong miệng, biết rõ là đang nằm mơ, nếm không ra là tư vị gì, nhưng liền cảm thấy cực mỹ vị. Cho nên buổi sáng đồng hồ báo thức còn chưa vang lên, Cảnh Thục bỗng nhiên mở mắt.

Cô tỉnh dậy vì đói.

Cô nhìn chằm chằm trần nhà nửa ngày, chớp chớp mắt, cuối cùng không kìm được liếʍ môi—đói.

Cảnh Thục bò dậy, xoa xoa chiếc bụng đói của mình, rửa mặt xuống lầu tìm đồ ăn. Không biết sớm như vậy, bữa sáng trong bếp đã làm xong chưa.

Đầu bếp ở Cảnh gia đều lấy tiền làm việc, đương nhiên sẽ không để Cảnh Thục đói bụng. Bọn họ ai nấy dậy sớm hơn Cảnh Thục, ở phòng bếp đã lăn lộn trong chốc lát. Bữa sáng hôm nay, Trung Tây kết hợp, sữa đậu nành phối hợp với sandwich trứng cá muối tự chế.

Những chiếc bát chiếc muỗng được làm một cách tinh xảo được đưa lên bàn.

Một muỗng trứng cá muối bốn chữ số tràn ngập tính đàn hồi, thông thường đều sẽ được Thao Thiết dùng thìa vỏ sò múc lên, đặt ở trên mu bàn tay tinh tế thưởng thức. Khi lưỡi nghiền nát trứng cá, cả người đều có thể cảm nhận được sự tinh tế tao nhã của tiền tài.

Tuy nhiên,Cảnh Thục đã đặt thứ này lên bánh mì nướng, cho vào miệng và tự hỏi liệu có khoai tây sợi xào giấm có trong các món ăn nấu ở nhà hay không.

Khoai tây sợi xào giấm thật sự rất ngon.

Không biết so với cá quế hạt thông thì cái nào ăn ngon hơn.

Kỳ thật thịt Đông Pha cũng rất ngon.

Cảnh Thục ăn những thứ này cho bữa sáng, lại nghĩ về những thứ khác, không hiểu sao khi cô ăn xong lại cảm thấy buồn bã hiếm thấy. Dường như bữa sáng cô vừa ăn đã vào miệng nhưng chưa đi vào linh hồn.

Thiếu nữ phiền muộn đi giày quân huấn, đội mũ quân huấn.

Trương bá nhìn thấy sự thất vọng trong mắt của Cảnh Thục và có chút bối rối. Ông quay trở lại bàn và nhẹ nhàng múc một miếng trứng bằng thìa lên mu bàn tay để nếm thử. Màu trắng nhạt rất tốt, thể hiện chất lượng trứng cá muối.

Vị hạng nhất, không có biến chất.

Trương bá một lần nữa trở lại huyền quan: "Tiểu thư, hôm nay trứng cá muối không ngon sao?"

Cảnh Thục đối với mùi vị trứng cá muối căn bản không có trí nhớ. Bữa sáng hôm nay đối với cô mà nói chính là bữa sáng, là cần thiết để sinh tồn, cơ hồ căn bản không có hàm nghĩa sâu sắc hơn. Cô tâm tâm niệm niệm đều là những món ăn gia đình rẻ tiền kia.

Cô uyển chuyển khuyên bác Trương một chút: "Con cảm thấy trứng cá muối quá đắt. Có thể đổi.”

Ừm, bữa sáng tự nấu cũng khá ngon. Ví dụ như cháo trắng với trứng, và một ít dưa chua hay gì đó.

Trương bá trầm ngâm một lúc: "Trứng cá muối cấp cao đến đâu cũng không thích hợp. Nhưng cấp bậc tiếp theo thì không thích hợp, trong đó có mấy cái là dùng để nuôi mèo."

Cảnh Thục: “???”

Cảnh Thục trong nháy mắt lại rất muốn dùng lời châm chọc của bạn học: Đây là mèo khảm kim cương sao?

Trương bá lần nữa hơi suy nghĩ, quyết định đi phân phó phòng bếp, "Lần sau sớm một chút vẫn là ăn món khác." Trứng cá muối hôm nay có giá năm con số. Mấy ngàn một hộp trứng cá muối, có người dùng để cho mèo ăn.Đặt ở Cảnh gia nếu như dùng để ăn, tóm lại làm cho Trương bá cảm thấy không quá thích hợp.