Chương 13: Gặp gỡ

"Trao đổi thực tập sinh, mệt cậu ta nghĩ ra được." Hải Trường Vũ bên này cũng đang buồn bực, trước khi Phùng Vũ đến công ty mấy tháng, mỗi ngày đều làm đổi mới phát triển.

Phùng Vũ là con trai út của Phùng Đào, tập đoàn Hải thị phát triển cho tới hôm nay, đều là dựa vào Phùng Vân cùng ba Hải hợp tác phát triển. Bây giờ tới đời Hải Trường Vũ, trọng tâm của Hải thị bắt đầu nghiêng về hướng Hải gia, Phùng thị cũng bắt đầu phát triển theo một hướng khác, nhưng quan hệ hai nhà vẫn rất tốt.

Con trai lớn của Phùng Đào đang làm chủ tịch của công ty con thuộc Hải thị, con trai út thì mới đi du học nước ngoài về, một bụng mực tây, bị anh cậu ta ném đến chỗ Hải Trường Vũ rèn luyện.

Phùng Vũ bình thường đều chỉ tiểu đánh tiểu nháo, Hải Trường Vũ cũng không để ý, lần này tuy rằng cũng là việc nhỏ, nhưng đối tượng trao đổi lại là Chung thị.

"Tôi biết hai nhà đối đầu nhau, nhưng mà hạng mục của bên kia vừa vặn lại giống với chúng ta, rất thích hợp để trao đổi, nói không chừng còn có thể hòa hoãn bớt mối quan hệ hai bên." Phùng Vũ cợt nhả giải thích với Hải Trường Vũ.

"Anh xem danh sách trao đổi bọn họ cũng đã có rồi, anh dù sao cũng không thể không đồng ý chứ." Phùng Vũ đem văn kiện mở ra, đặt ở trước mặt Hải Trường Vũ.

"Này cũng quá hồ nháo..." Từ từ, anh thấy cái gì vậy?

Hải Trường Vũ đang muốn nói cậu ta hồ nháo, lại thấy trong danh sách có tên Chung Ý.

Chữ đen in đậm, nằm chính giữa ngay ngắn trên trang giấy A4.

Hải Trường Vũ cầm lên cẩn thận nhìn nhìn, đúng là Chung Ý.

"Tôi đồng ý." Hải Trường Vũ đem văn kiện trả lại cho Phùng Vũ.

Phùng Vũ còn muốn há miệng khuyên Hải Trường Vũ, lại không nghĩ anh đáp ứng sảng khoái như vậy.

"Được." Nói xong cậu ta nhanh chóng cầm văn kiện chạy đi, sợ Hải Trường Vũ đổi ý.

Hải Trường Vũ nghĩ đến việc Chung Ý đến đây thực tập, vậy thì thời gian hai người tiếp xúc lại nhiều hơn.

Vui sướиɠ tràn vào trong lòng anh, tâm nhộn nhạo giống như được ngâm trong nước xuân, khóe miệng Hải Trường Vũ hơi hơi nhếch lên, không kiềm nén được vui sướиɠ.

-- lại là ta đường phân cách --

"Mấy người lần này đi thực tập, phải hợp tác cùng có lợi, phải đồng tâm hiệp lực..."

Trước khi xuất phát Chung Ý bị mấy người công ty ngàn dặn vạn dặn, sợ đến lúc đó lại làm mất thể diện của Chung thị.

Thật vất vả mới thoát được, sau khi bàn giao đơn giản, Chung Ý thu dọn ít đồ đạc của mình, đi đến Hải thị.

Vào công ty, người phụ trách sắp xếp chức vị cho mọi người.

"Cậu làm cái này, cậu làm cái kia, a, còn..."

Chung Ý đứng ở một bên, nhìn người phụ trách đem hai người kia sắp xếp thỏa đáng, nhưng lại chậm chạp không chú ý tới mình.

"Còn tôi..." Vừa định mở miệng.

"Ngại quá, Chung tiên sinh, tội có việc nên tới trễ, vị trí của cậu không ở bên này, đi theo tôi sang bên này." Một nữ thư ký đi tới, cười khanh khách nhìn cậu.

"Làm phiền cô." Chung Ý gật gật đầu, đi theo.

Hai người đi vào thang máy, đi lên bao nhiêu lầu mà cần phải dùng thang máy nhỉ? Đang nghĩ ngợi, thang máy liền đinh một tiếng tới nơi.

"Đi vào thôi, Chung tiên sinh." Nữ thư ký mang cậu đến trước một cửa phòng, ý bảo cậu có thể đi vào.

Chung Ý vừa ngẩng đầu, đối diện là mấy chữ.

"Văn phòng chủ tịch."

"?"

Chung Ý nhìn nữ thư ký:

"Có phải có nhầm lẫn gì không, chẳng phải tôi nên ở bộ phận kỹ thuật hoặc tài chính kinh doanh sao?"

"Chung tiên sinh, cậu đi vào rồi sẽ biết." Nữ bí thư ngậm miệng không nói.

Nữ thư ký gõ gõ cửa, ở trong truyền ra một câu trầm thấp: "Vào đi."

Chung Ý mở cửa đi vào, phong cách trong phòng rất tối giản, phối bởi hai màu đen trắng, trầm tĩnh giống như chủ nhân của nó vậy.

Chung Ý thấy Hải Trường Vũ ngồi trước bàn làm việc, tây trang màu đen, chân dài, lúc này hai tay đang chống cằm, ánh mắt thẳng tắp nhìn cậu.

"Lại là Hải Trường Vũ?" Chung Ý không nhịn được ở trong lòng ngửa mặt lên trời thở dài, cảm thán duyên phận kỳ diệu này.

Nghiệt duyên a nghiệt duyên.