Nghe được lời này, sắc mặt Chung Ý thay đổi ngay lập tức, bất chấp hình tượng, liếc mắt trừng anh một cái, rồi mới xoay người đi vào.
“Ôi, chị Dương, đó không phải là thực tập sinh của Vũ Miểu sao? Cái xe xịn kia, là của cậu ta sao?”
“Không thấy trong xe còn có người sao? Ỷ vào bản thân có vài phần nhan sắc, không biết đã lên giường với bao nhiêu người rồi, đi thôi, đi vào thôi.”
Sau khi thấy Chung Ý đi vào, chiếc xe kia cũng rời đi, Dương Hân mang theo nhân viên nhỏ bên cạnh cùng đi vào.
Lúc Chung Ý đi vào, Vu Miểu đang cùng những người khác kiểm tra những số liệu cuối cùng.
“Tiểu Chung tới đây, cậu xem lại mấy chỗ này đi. Ngày mai phải đem phương án trình lên, đến lúc đó không thể xuất hiện sai sót.” Vu Miểu dặn dò nói.
“Được.” Chung Ý nhận lấy phương án, cúi đầu tỉ mỉ xem, xác định không có sai sót rồi mới đưa cho Vu Miểu.
Rất nhanh đã đến ngày hôm sau, Vu Miểu đưa Chung Ý đi họp cùng, trong cuộc họp, Chung Ý cũng chú ý đến Chung Ninh, thế mà lại dẫn Ngô Cường theo bên mình.
Rắn chuột ở cùng một chỗ. Chung Ý lạnh lùng liếc nhìn bọn họ một cái, đem sự chú ý đặt vào cuộc họp.
Sau khi giải thích qua về kế hoạch lần này, người phụ trách chia người thành hai nhóm để tự trình bày phương án riêng của họ.
Chung Ninh sốt ruột muốn thể hiện bản thân, đem phương án của nhóm mình đọc lại một lần.
Cậu ta chỉnh sửa lại quần áo một chút, mặt tràn đầy tự tin bắt đầu trình bày, người phụ trách càng nghe mày càng nhăn chặt.
“Từ từ, số liệu cậu nói, với số liệu trong tài liệu không khớp nhau, cậu tự mình xem đi.” Người phụ trách thật sự nhịn không được nữa, mở miệng nhắc nhở.
Chung Ninh nghe vậy, cũng không trả lời câu hỏi của ông ta, mà tiếp tục nói, chỉ là đến đoạn sau lại mâu thuẫn với nhau, câu trước đá câu sau, Dương Hân ở bên cạnh cực kỳ khẩn trưởng, nếu sớm biết sẽ như này đã không nghe cậu ta nói, bản thân nói là được rồi, cô ta nhịn không được mà phun tào trong lòng.
Sau khi Chung Ninh nói xong, thế mà vẫn có người vỗ tay cho cậu ta, xem ra ngày thường dùng không ít quyền lực.
Người phụ trách biết đây là thiếu gia của công ty, cũng không dám tức giận trên người cậu ta, đành đem tức giận trút lên người Dương Hân.
“Dạo này nhóm các người hơi bất ổn, trở về tự kiểm điểm đi.”
Lúc đến lượt tổ Chung Ý thuyết trình, là do Vu Miểu phụ trách trình bày, người phụ trách vốn đã bị một nhóm làm cho tức giận, hơn nữa vốn dĩ cũng không thích nhóm này, ban đầu vốn có chút không kiên nhẫn, nhưng nghe nghe, lại cảm thấy cũng rất hay.
Đợi Vu Miểu trình bày xong, người phụ trách càng cảm thấy hứng thú với phương án này, nói:
“Mấy số liệu này là ai đề nghị thêm vào, để nó trở thành điểm quan trọng trong việc hoàn thiện phương án, không tệ.”
“Là thực tập sinh mới đến của chúng tôi, cậu ấy đang ngồi cạnh chỗ tôi ngồi.” Vu Miểu chỉ vào Chung Ý đáp.
“Hả?” Người phụ trách vô cùng hứng thú nhìn Chung Ý.
“Cậu có thể giải thích vì sao cậu lại thêm mấy số liệu này vào không?” Người phụ trách dò hỏi.
Chung Ý không nhanh không chậm, chậm rãi đem toàn bộ suy nghĩ của mình nói ra, càng nói ánh mắt của người phụ trách càng sáng, nhịn không được gật đầu. Mà Chung Ninh ngồi một bên, hai mắt gắt gao trừng Chung Ý, sắc mặt cực kỳ không tốt, giống như giây tiếp theo sẽ lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
Sau đó người phụ trách để bọn họ trở về, chỉ giữ lại vài người ở lại thương lượng lựa chọn sử dụng phương án nào.
Người phụ trách và một người khác nhất trí chọn phương án của nhóm Chung Ý, nhưng một người khác lại nói:
“Nhưng bên nhóm Dương Hân có Chung Ninh, cậu ta chính là con trai chủ tịch.” Từ trong ra ngoài, đều là muốn nói không thể đắc tội Chung Ninh.
“Chủ tịch là người hiểu lý lẽ, con trai mình được hay không được, ngài ấy tự biết rõ.” Nói xong liền xoay người rời đi, thái độ rất rõ ràng, lần này chắc chắn sẽ chọn dùng phương án của nhóm Vu Miểu.
“thần Giê-hô-va muôn năm, cuối cùng ngày này cũng đến!” Vu Miểu bị dọa đứng lên, nghe phương án của nhóm mình được thông qua, vội vàng gọi thành viên trong nhóm về, tổ chức tiệc chúc mừng trong văn phòng.
Chung Ý đứng ở một bên, nhìn bộ dạng vui vẻ của mọi người, khóe môi cậu cũng hơi cong lên, tạo thành một độ cong đẹp mắt, đôi mắt giống như ánh sáng nhu hòa của vòng Obsidian.
Vu Miểu vừa định quay đầu cảm ơn Chung Ý, lại vừa hay bắt gặp nụ cười ôn nhu của cậu, lập tức ngây người.