Chương 17: Video tuyên truyền

Ngày 11/02/2024

Tác giả: Bạch Nhứ Trầm

Edit: Dandan

======

" Tôi không đồng ý, cháu trai tôi từ 15 tuổi đến 25 tuổi, suốt mười năm đều chiến đấu vì liên minh bốn châu, cuối cùng kết quả đâu? Các người làm nó mang theo một tờ giám định bệnh tâm thần trở về, hiện tại mới trở về không bao lâu, lại làm nó quay lại? Thẩm Án, cậu không có lương tâm sao? "

Đôi tay Sở Vân Nhu chống bàn, tức đến ngực không ngừng phập phồng.

Huyết mạch Sở gia thực dễ dàng trở thành thức tỉnh giả, phần lớn người thân của bà đều dấn thân vào lĩnh vực nguy hiểm này.

Từ một khắc huyết mạch thức tỉnh, liền làm tốt chuẩn bị tùy thời hy sinh, nhưng điều này không đại biểu đứa nhỏ nhà bọn họ có thể tùy tiện bị người khác trở thành nhiên liệu sử dụng.

" Tình huống đặc thù, ai cũng không nghĩ tới ô nhiễm sẽ đột nhiên tăng lên, hiện tại tình huống toàn cầu không dung lạc quan. "

Thẩm Án chớp chớp cặp mắt kia, trong giọng nói khó được có một tia áy náy,

" Chuyện lúc trước..... Tôi thực xin lỗi. "

Lúc trước bọn họ chỉ nghĩ làm Ô Nhiễm Vật cấp cao tử vong, làm tỷ lệ thương vong của điều tra viên giảm xuống, cho nên trong mười năm này, Sở Trạch Hoài mới gia nhập liên minh cơ hồ là không biết ngày đêm đi khắp bốn châu giải quyết ô nhiễm vật cùng nhiễu sóng giả, ngạnh sinh sinh đem chính mình sống thành một vũ khí hình người.

Không có ai phát hiện ra tinh thần Sở Trạch Hoài đã bởi vì thời gian dài tiếp xúc với ô nhiễm vật cùng sử dụng năng lực quá nhiều mà trở nên không thích hợp, rốt cuộc người mạnh như vậy, như thế nào sẽ có lúc yếu ớt đâu.

Có lẽ có người đã nhận ra một chút, nhưng vẫn lựa chọn xem nhẹ.

Dù sao Sở Trạch Hoài lợi hại như vậy, y hẳn là có thể vĩnh viễn đứng ở trước mặt mọi người mới đúng.

Kết quả ở thời điểm bao vây tiễu trừ Ô Nhiễm Vật cấp S Hải Quỳ Ngàn Chân, năng lực Sở Trạch Hoài đột nhiên mất khống chế, Ô Nhiễm Vật cấp S tử vong tại chỗ, ngọn lửa lớn vàng kim ở hải vực thuộc Đông Châu đốt cháy suốt một tháng, không ít quan chấp hành liên minh bốn châu bị trọng thương.

Lúc sau suy xét đến chỉnh thể thực lực của Ô Nhiễm Vật đã giảm xuống, Ô Nhiễm Vật còn lại không đáng sợ hãi, cho nên liên minh bốn châu bỏ phiếu quyết định làm Sở Trạch Hoài trở về.

Kết quả trở về không đến một năm, ô nhiễm đột nhiên tăng lên, nguyên bản Ô Nhiễm Vật cấp A tấn thăng thành cấp S, vị trí mạnh yếu giữa hai bên nháy mắt chuyển đổi.

Nhớ tới những việc trước kia, Thẩm Án lại lặp lại một lần: " Thời điểm bỏ phiếu trước kia, tôi bị nhốt bên trong " viện trưng bày vô hạn "...... "

" Đừng nói nữa, tôi cũng không muốn nghĩ đến những hồi ức này. "

Sở Trạch Hoài ngồi trên ghế, đột nhiên cảm giác có chút mỏi mệt,

" Nếu liên minh yêu cầu, tôi....... "

" Không được đi! "

Sở Vân Nhu chống nạnh, trừng mắt nhìn cháu trai bà, vành mắt có chút đỏ lên,

" Thời điểm anh ta cùng tẩu tử qua đời, gửi ta tin nhắn cuối cùng, chính là làm ta hảo hảo chiếu cố con, ta đã thất trách suốt mười năm, nếu lúc trước biết là kết quả này, năm đó ta như thế nào cũng sẽ không cho con đi! "

Thẩm Án cũng xoay đầu qua, nhìn đã từng là bạn tốt kiêm đồng sự, ánh mắt thành khẩn: " Tôi nhớ rõ cậu đã từng cùng tôi nói, cậu hy vọng trên thế giới này sẽ không lại có hài tử trải qua thống khổ ngay lúc đó của cậu, hiện tại chẳng lẽ cậu lại thay đổi ý nghĩ sao? "

" Thẩm Án, cậu đây là thiếu đạo đức bắt cóc cháu trai tôi! "

" Sở cục trưởng, cô hẳn là so với tôi càng hiểu biết cậu ấy, nếu có năng lực lại không có hành động, cậu ấy sẽ càng thống khổ. "

Sở Trạch Hoài nghe hai người cãi nhau, chỉ cảm thấy đau đầu.

" Tôi muốn đi nơi nào là chuyện của tôi. "

Y không đi quản hai người đang cãi nhau, hít sâu một hơi, trực tiếp đứng lên liền đi.

Y cần một hoàn cảnh an tĩnh cùng cũng đủ thời gian để tự hỏi chuyện này.

" Vị trí quan chấp hành khu vực Đông Châu —— "

Thẩm Án từ bỏ cãi nhau cùng Sở Vân Nhu, bước nhỏ chạy tới, ý đồ dùng tay đáp thượng bả vai đối phương, lại đánh một trận bài cảm tình với đồng sự cũ.

Chẳng qua tay hắn còn không có vói qua, một bóng đen đột nhiên lảo đảo ngã vào từ cửa văn phòng đã bị mở ra, trực tiếp đè trên người hắn.

Một đoàn lớn đen như mực, sợ tới mức trừ bỏ hai mắt bình thường của hắn, sáu con mắt còn lại cũng đồng thời mở ra.

Mà Lâm Mặc đen như mực đột nhiên thấy sáu con mắt kia, cũng bị dọa sợ tới mức hét lên.

Mẹ nó, thứ gì?

Mà bên kia, Bạch Úc đồng dạng lảo đảo nhìn nơi tay mình chống phải, chậm rãi ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt vàng cam của Sở Trạch Hoài, lộ ra một nụ cười xấu hổ lại không mất lễ phép.

" Ách.... Đội trưởng Sở, chào buổi tối. "

Đợi cậu đứng vững vàng thân thể lại, liền lập tức thu hồi đôi tay đang chống trên ngực đối phương của mình lại, lộ ra một biểu tình ngoan ngoãn, tự nhiên đến giống như trường hợp xấu hổ vừa rồi không tồn tại.

Sở Trạch Hoài nhìn chằm chằm đối phương trong chốc lát, theo sau cũng buông ra tay theo phản xạ mà đỡ lấy eo đối phương, mắt rũ xuống: " Ừm, chào buổi tối. "

Không khí hơi có chút xấu hổ, Bạch Úc không biết nên nói gì, chỉ là cúi đầu nhìn tay mình phát ngốc.

Xúc cảm này.... Giống như còn không tồi.

Trong óc cậu nghĩ chút đồ vật lung tung rối loạn, thẳng đến lực chú ý bị tiếng thét chói tai bên cạnh hấp dẫn đi.

" Mẹ ơi cứu mạng! "

Lâm Mặc bị dọa đến cánh đều xuất hiện, căn căn lông chim nổ tung, giống một viên đạn pháo nhỏ vọt vào trong ngực cục trưởng Sở.

" Nguyên lai là Tiểu Mặc à, khi cậu còn nhỏ tôi còn từng ôm cậu đâu. "

Thẩm Án từ trên mặt đất bò dậy, hắn cũng không tức giận, chỉ là xoa nhẹ eo mình, khép sáu con mắt dư thừa lại.

Hắn tuy rằng cũng là thức tỉnh giả cấp S, nhưng thức tỉnh chính là năng lực hệ tinh thần, ngày thường chính là tiên đoán cùng điều tra, cho nên tố chất thân thể thật đúng là không so được với Lâm Mặc.

" Ách.... Xin lỗi xin lỗi. "

Sau khi Lâm Mặc thấy rõ người bị mình đυ.ng vào, liền hậm hực mà từ trên người mẹ hắn bò xuống dưới.

Thẩm Án lắc đầu tỏ vẻ không có việc gì, theo sau lại một lần nữa đưa mắt nhìn Sở Trạch Hoài, tiếp tục lời vừa rồi chưa nói xong:

" Hôm nay nói nhiều như vậy là tôi thất lễ. "

" Vị trí quan chấp hành khu vực Đông Châu, sẽ vẫn luôn lưu trữ đợi cậu trở về. "

***

Tại thời điểm công khai tình huống ô nhiễm, quả nhiên nhấc lên sóng to gió lớn trong xã hội.

" Lần trước tôi nhìn đến trong tòa đối diện có bóng đen kỳ quái đang ăn người, kết quả người bên phía chính phủ nói đó chỉ là ảo giác, hiện tại xem ra, kia đúng thật là quái vật. "

" Cứu mạng! Tôi phát hiện bạn trai tôi gần nhất luôn là kỳ kỳ quái quái, nửa đêm thường xuyên ở WC phát ra thở dốc thanh âm, hắn có phải hay không bị ô nhiễm. "

" Em trai chồng của con gái của em gái của ông nội tôi là bởi vì trị số dị thường mà bị bắt đi, hắn mượn tôi vài chục triệu còn chưa có trả đâu. "

" Có người biết nơi nào ô nhiễm trình độ tương đối thấp sao? Tôi không tính toán ở thành phố lớn cắm rễ, tôi phải về quê quán ẩn cư núi rừng! "

" Lầu trên không xem báo cáo hả? Hiện tại địa phương nào cũng đều rất nguy hiểm, còn không bằng ngốc tại thành phố Thanh Hà, ít nhất nơi này là một trong những thành phố lớn nhất Đông Châu, phía chính phủ không có khả năng từ bỏ, hơn nữa bên trong núi rừng chỉ sợ càng nguy hiểm đi, không chừng liền toát ra tới thứ gì. "

" Lầu trên, bạn là nói phía chính phủ rất có khả năng từ bỏ những thành phố nhỏ? Tôi đây muốn khuyên cả nhà tôi đều dọn đến Thanh Hà. "

" Tôi chưa từng nói thế, tôi chỉ là cảm thấy thành phố Thanh Hà càng an toàn, tuy rằng xác thật xuất hiện Ô Nhiễm Vật cùng nhiễu sóng giả, nhưng rất nhanh đã bị giải quyết, sau khi tôi nhìn video phía chính phủ thả ra liền an tâm không ít, tiểu ca ca hảo soái! Tôi đã hướng official website lục soát phương thức liên hệ. "

" Má ơi, đều khi nào rồi, mà lầu trên còn suy nghĩ việc này? "

Trên mạng một mảnh hỗn loạn, cơ hồ tất cả mọi người đều thảo luận chuyện ô nhiễm.

Trong hiện thực cũng một mảnh hỗn loạn, bất quá ở dưới nỗ lực công tác của các nhân viên cục điều tra vội đến đầu trọc, trật tự xã hội dần dần ổn định trở lại.

Trên đường phố nào đó ở khu Hà Bạch.

" Vèo —— "

Kiếm quang hiện lên, một người có đầu ếch xanh theo tiếng ngã xuống, máu bắn lên dừng trên hai chữ Định Quang ở chuôi kiếm, mang theo khí thế gϊếŧ chóc.

Một thanh niên chạy bước nhỏ qua, sau khi xác nhận ếch xanh nhiễu sóng giả tử vong, đối với đôi mẹ con hoảng sợ ở một bên lộ ra tươi cười trấn an: " Đừng sợ, đã chết, mua nhiều một chút đồ vật trữ ở trong nhà, gần nhất tận lực ít ra cửa. "

Cậu lớn lên đẹp, khí chất ôn hòa, tươi cười lại rất sạch sẽ, tóc mái hơi dài được vén ra sau tai, thân thiết lại sáng ngời, là dáng vẻ rất dễ dàng làm người buông đề phòng cùng an tâm.

Đôi mẹ con bị hoảng sợ bình phục cảm xúc một ít, mẫu thân che kín mắt con trai, thấp thấp hướng tới Bạch Úc nói tiếng cảm ơn, ôm con trai vội vàng rời đi.

Ở sau lưng cậu, Sở Trạch Hoài đã thu kiếm trở về, máu tươi tích táp theo mũi kiếm chảy xuống, hình thành một đường máu nhỏ.

" Anh không lau một chút sao? "

Bạch Úc thuần thục tìm được chứng minh thư từ trên người ếch xanh nhiễu sóng giả, sau đó đem thi thể bỏ vào trong túi.

" Dù sao lát nữa lại phải tiếp tục. "

Sở Trạch Hoài lắc lắc máu tươi trên thân kiếm, không để ý nói.

Kỳ thật những Ô Nhiễm Vật cùng nhiễu sóng giả cấp thấp này căn bản không cần y ra tay, nhưng là Sở Vân Nhu lên tiếng, nói là bọn họ đánh chết nhiễu sóng giả tốc độ nhất định phải nhanh, khí thế nhất định phải mạnh, thái độ nhất định phải kiên quyết quyết đoán.

Phải cho quần chúng nhân dân thành phố Thanh Hà cảm giác " Ô Nhiễm Vật cũng không phải uy hϊếp lớn gì, rất dễ dàng bị tiêu diệt, cục điều tra có thể dễ như trở bàn tay giải quyết chúng nó ", làm cho bọn họ biết người bên phía chính phủ sẽ vẫn luôn canh giữ ở trước mặt bọn họ.

Như vậy mới có thể trấn an cảm xúc đại đa số quần chúng, làm xã hội có chút hỗn loạn một lần nữa ổn định xuống dưới.

Sợ hãi là sự tồn tại truyền bá còn nhanh hơn ô nhiễm.

Một khi cảm xúc sợ hãi truyền bá trên diện rộng, trật tự xã hội sụp đổ chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Cho nên trước khi bị điều đi thành phố Lâm Hải, nhiệm vụ của Sở Trạch Hoài là mau chóng tiêu diệt những ô nhiễm vật xuất hiện ở trước mặt công chúng, sau đó..... Thuận tiện quay chụp video tuyên truyền.

Ở thời đại internet này, cùng với làm truyền thông truyền bá những nội dung không thực tế, còn không bằng để phía chính phủ bọn họ đích thân tuyên truyền.

" Tốt, tôi cảm giác một màn vừa rồi đều không cần cắt nối biên tập, có thể trực tiếp phóng tới trang tuyên truyền. "

Một tiểu ca đội mũ lưỡi trai khiêng camera chạy tới, biểu tình nhìn qua có vẻ rất vừa lòng.

Sở Trạch Hoài sát phạt quyết đoán cùng thực lực tuyệt đối có thể cho không ít người an tâm, Bạch Úc ôn hòa bình tĩnh lại có thể gia tăng độ hảo cảm của người thường đối với phía chính phủ, hoàn mỹ thỏa mãn yêu cầu tuyên truyền của cục điều tra bọn họ.

" Cảm ơn, vất vả rồi. "

Bạch Úc đem túi đựng thi thể bỏ vào xe, tươi cười tỏa nắng với tiểu ca đội mũ lưỡi trai.

Không hổ là thực vật hệ thức tỉnh giả, thật sự mang lại cảm giác dịu dàng lại tốt đẹp.

Tiểu ca đội mũ lưỡi trai nghĩ đến, sau đó liền thấy nụ cười của đối phương lại tăng lên.

Thao.... Không xong, không cẩn thận nói ra lời trong lòng.

Có lẽ là nhìn ra tới tiểu ca xấu hổ, Bạch Úc vỗ vỗ bả vai đối phương: " Cảm ơn khích lệ, tôi cũng là cảm thấy như vậy, cảm giác sau khi thức tỉnh, tính cách liền ôn hòa mềm mại rất nhiều. "

Hệ thống cũng đồng thời nghe được không nhịn xuống mà mở to hai mắt nhìn cậu.

Bạch Úc, ngươi muốn hay không nghe một chút ngươi đang nói cái gì? Lương tâm của ngươi không đau sao?

Những gia hỏa bị ngươi ăn sống sẽ khóc thút thít trong gió bão!