Chương 1: Che giấu

Chạng vạng, ánh nắng chiều nhiễm hồng khắp bầu trời, không trung như là vỉ pha màu bị nghiêng, năm sắc màu lan ra, hết sức đẹp.

Lúc này là tuần giữa của tháng chín, ở Giang Thị thời tiết vẫn vô cùng khô nóng như cũ, mà cho dù như vậy, cũng không thể ngăn cản Hứa Tri Ý ngửi thấy một mùi hương ngọt liệm.

Hứa Tri Ý biết mùi hương này chính là mùi của các loại đồ ngọt mà mẹ cô đang làm.

“Tri Tri, mau tới nếm thử bánh cookie mẹ mới làm này!”

Một ngày của mẹ Hứa trừ bỏ đi công tác, thì niềm vui lớn nhất của bà chính là làm đồ ngọt, tuy rằng không phải rất ngon, nhưng mà từ trước đến nay Hứa Tri Ý đều vui vẻ ăn, cho nên mẹ Hứa càng ngày càng có động lực làm món ngọt.

“Con đem mâm này đưa cho tiểu Diễn.” Mẹ Hứa bày biện bánh quy ở trên cái mâm màu hồng nhạt, nhìn qua trông rất nữ tính.

“Dạ.”

Hứa Tri Ý đã sớm đoán được, mỗi lần đều không thể thiếu phần của Tông Diễn, vì thế cô bưng mâm hồng phấn, vui sướиɠ đi tìm Tông Diễn.

Cô ngựa quen đường cũ lấy ra chìa khóa mở cửa, bên trong lạnh tanh, một bóng người cũng không nhìn thấy, chỉ có phòng tắm truyền đến tiếng nước tí tách tí tách.

Nghe thấy động tĩnh, mèo con bảy tháng tuổi đang cuộn tròn trên mặt đất ngẩng đầu lên, mềm như bông kêu một tiếng.

Trong lòng Hứa Tri Ý mềm nhũn, cô ngồi xuống dưới đất, bế mèo con lên xoa xoa, khiến cho mèo con tức giận kêu meo meo.

Không biết qua bao lâu, Hứa Tri Ý buông lỏng mèo nhỏ ra, lại nhìn phòng tắm, bên trong vẫn là tiếng nước tí tách tí tách như cũ, cô cảm thấy có chút nhàm chán, lại mở TV ra xem một bộ phim điện ảnh.

“Rắc” một tiếng, cửa phòng tắm rốt cuộc cũng mở ra, chàng trai mặc một bộ quần áo màu đen đơn giản đi ra ngoài, trong tay cầm khăn lông trắng chà lau đầu tóc ướt sũng của bản thân, khi nhìn thấy Hứa Tri Ý, thần sắc của hắn có chút mất tự nhiên.

“Cậu tới lúc nào?”

Hứa Tri Ý liếc mắt nhìn Tông Diễn một cái, cảm thấy hắn có chút kỳ quái, “Động tĩnh của tớ lớn như vậy cậu cũng không nghe thấy, mau nói, một tên con trai như cậu ở phòng tắm làm cái gì mà lâu như vậy?”

“Tớ không có chú ý tới động tĩnh của cậu.”

Tông Diễn chỉ trả lời câu hỏi đầu tiên, còn câu hỏi thứ hai lại mắt điếc tai ngơ.

Hắn gục mắt xuống, lông mi hơi rũ, che dấu cảm xúc không rõ ở trong mắt.

Hắn không thể nói với Hứa Tri Ý rằng kỳ thật vừa rồi là hắn có ý nghĩ dâʍ ɖu͙© với cô.