Chương 20

"It, dậy đi và đến giúp tao mang đồ vào", Day nói. It chạy đến lấy một số thứ Day đang cầm và mang nó vào bếp. Đồng thời mang một cốc nước cho Kim, người đang ngồi trong phòng khách.

“Đợi chút tao sẽ quay lại với mày, It ngồi với Kim trước nhé" Day nói trước khi bước vào phòng. It quay lại cười nhẹ với Kim, nhưng cậu không biết nói gì và chỉ nhìn Kim suốt thời gian qua.

"Có chuyện gì thế, It?" Kim ngạc nhiên hỏi.

“Ô..không ạ.” It vội vàng nói, không biết tại sao khi ở trước mặt Kim, cậu lại thấy mình không làm gì đúng cả.

“Anh thấy em đang nhìn anh nên anh nghĩ em muốn hỏi anh điều gì đó” Kim nói

“Uh..xin lỗi vì đã làm P’Kim thấy sợ..chỉ là..khuôn mặt của P’Kim rất đẹp" It nói, cảm thấy hơi lo lắng. Ý tưởng so sánh Kim với mình lại xuất hiện

“Anh là đàn ông, tại sao em nghĩ anh đẹp?" Kim hỏi

"Ừm..." It đang muốn nói gì đó, lại bị tiếng mở cửa phòng ngủ cắt đứt, Day đã thay quần áo xong và đi ra, ngồi ở bên cạnh It.

“Mày muốn nói chuyện gì với tao vậy, Kim?" Day hỏi và vỗ vào tay It. Kim nhìn bàn tay của Day đang nắm tay It với đôi mắt u ám.

“Day…tao nghĩ tốt hơn là tao nên vào phòng. Trong trường hợp mày và P"Kim muốn nói chuyện riêng" It nói vì cậu nghĩ Kim muốn nói chuyện kinh doanh với Day

“Không cần .. mày chỉ cần ngồi yên ở đây," Day nói nghiêm khắc trước khi quay sang Kim.

"Mày có điều gì muốn nói, Kim? It và tao là cùng một người… có chuyện gì vậy? Mày cũng có thể nói với It," Day nói với giọng nghiêm túc.

It khựng lại nhìn Day một lúc, cậu không ngờ Day lại nói như vậy trước mặt mình. Kim liếc nhìn It trước khi khẽ thở dài

“À... tao có chút vấn đề... nên tao không thể ngủ trong căn hộ của mình được nữa... tao không thể đi về nhà... nên tao đến xin sống cùng hai người một thời gian... Hai người có đồng ý không?" Kim khẽ nói khiến It suy nghĩ một chút rồi quay sang nhìn Day.

"Có chuyện gì sao? Sao mày không về chung cư?" Day hỏi lại.

“.........." Kim trống rỗng và căng thẳng

“Day…đừng gây áp lực cho P"Kim. Anh ấy có thể gặp vấn đề và anh ấy không thể nói với ai về điều đó" It nói khi nhìn thấy biểu hiện của Kim

“Kim, mày đã hỏi tao. Mày không nói thì làm sao tao giúp được mày?" Day nói với giọng đều đều. Kim hơi mím môi.

“Tao… tao có vấn đề với một người… nên tao chưa muốn quay lại căn hộ của mình vì anh ta biết nơi tao sống và anh ta biết nhà tao.” Kim khẽ nói.

“Mày có vấn đề với ai?" Day lo lắng hỏi

“Day.. đừng ép tao nữa, tao xin mày, tao hứa khi nào tao sẵn sàng tao sẽ kể hết cho mày nghe“ Kim nói, Day cứ nhìn Kim.

“Nhưng nếu điều này là một vấn đề.. xin lỗi vì đã làm phiền hai người,” Kim bình tĩnh nói, cũng như nhìn vào khuôn mặt của Day với vẻ hoài nghi.

“Day...hãy để P"Kim ở lại với chúng ta trước", It nói, vì cậu cảm thấy đồng cảm với Kim mặc dù Kim và Day đã có quá khứ bên nhau và It cảm thấy nhói trong tim mỗi khi ở bên Kim. Nhưng It vẫn cảm thấy thương hại và cảm thông cho Kim

“Cậu ấy không thể ở đây vì không còn phòng nào khác. Mày biết đấy, tao đã biến căn phòng nhỏ thành văn phòng mà" Day quay sang It.

“Day” It nhỏ giọng gọi bạn trai. Bóng dáng cao lớn quay sang nhìn Kim đang siết chặt tay.

“Đến nhà tao đi. Night sẽ về nhà bạn trai, ở đó có phòng trống và chắc chắn mày sẽ thoải mái hơn ở đây" Day nhắc lại. Điều này khiến Kim sửng sốt nhìn Day còn It mỉm cười trấn an

"Thực ra, anh có thể ở trong ngôi nhà đó," It cười nói.

“Tao sẽ ổn thôi...tao không muốn làm phiền mày, Day" Kim khẽ nói và Day gật đầu

“Vậy thì, bọn tao sẽ đưa mày về nhà. It, tối nay chúng ta ngủ ở đó… kiếm đồ tươi về nấu nhé?” Day quay sang bạn trai của anh ấy

“Ừ” It trả lời trước khi đi thu dọn đồ đạc, cậu thu dọn đồ mới mà Day mua rồi đến nhà Day và Night. Day dẫn Kim theo anh về nhà.

"Tao nghĩ mày sẽ không giúp P"Kim" It nói khi họ đang trên đường đến nhà Day.

“Cậu ấy là bạn tao, dù sao tao cũng phải giúp”, Day thờ ơ nói. It ngồi im lặng, không hỏi thêm câu nào cho đến khi đến nhà Day.

Night đi ra mở cửa, vì Day đã gọi trước. Day đã nhờ Kim lái xe vào nhà để xe, trong khi Day đi ra phía sau để bảo vệ anh.

“Xin chào, P"Kim" Night vẫy tay với bạn của anh trai mình. Kim xuất hiện với một nụ cười

“P"Day... anh có thể để P"Kim ngủ trong phòng của em, vì bố và mẹ sẽ để Night ngủ ở đó. Một số họ hàng của bố anh ấy sắp đến thăm anh ấy và họ muốn giới thiệu em." Chàng trai trẻ nói về bố mẹ yêu thương của mình, những người mà Day biết rất rõ.

“Ừm.. khi nào em đi?” Day hỏi em trai

“Một lát nữa Gear sẽ đến đón em" Night nói với một nụ cười

“Nếu anh không đến, Night sẽ gọi cho anh và nói với anh chứ?" Day hỏi em trai mình với giọng nghiêm nghị

“Em định nói với anh rồi ... em đã định gọi cho anh" Night bình tĩnh nói

“Huh ... Đừng nghiêm khắc với Night, mày không bao giờ thay đổi cả" Kim cười nói

“Mặc dù Night đã có bạn trai. Nhưng dù sao thì tao cũng lo lắng" Day trả lời, trước khi Night bước đến và ôm eo Day một cách hào hứng

"Day, tao nghĩ bạn nên đưa P"Kim vào phòng ngủ trước" It nói, sau một lúc im lặng.

“Ừm. Hãy vào trong đi, Night. Giúp It cho nguyên liệu tươi vào bếp đi" Day nói với em trai trước khi dẫn Kim vào nhà.

“P"It đi với P"Day, em sẽ mang giúp anh những thứ này" chàng trai trẻ nói

"Không sao, anh giúp Night xách đồ trước đã" It nói, mặc dù trong thâm tâm cậu cũng muốn đi theo Day. Day cùng Kim lên tầng hai, họ vào phòng Night. Day mở cửa và dẫn Kim vào bên trong.

“Mày sẽ ngủ trong phòng của Night, phòng tắm ở đằng kia. Mày có thể làm cho mình thoải mái trước. Đừng sợ" Day nhẹ nhàng nói. Kim đặt chiếc túi lên giường của Night và tò mò nhìn xung quanh.

“Vậy mày định ngủ ở đâu?” Kim hỏi Day.

“Phòng của tao ở đối diện với phòng này. Tối nay, tao và mày sẽ ngủ trong ngôi nhà này, giống như khi chúng ta là bạn bè", Day nói.

" Day, cảm ơn rất nhiều," Kim nói và Day gật đầu trước khi Kim bước đến chỗ Day và nắm lấy tay anh. Day hơi cau mày. Kim nhìn xuống tay Day và nuốt nước bọt trong cổ họng.

“Tao ghen tị với It kinh khủng... vì cậu ấy lúc nào cũng nắm tay mày. Bàn tay tao đã nắm, tao muốn mày nắm tay tao…" Kim nói với giọng u tối

"..Nhưng không thể" Kim nói, nhìn Day và nở một nụ cười nhẹ.

“Một ngày nào đó, nhất định mày sẽ tìm được bàn tay của người sẵn sàng nắm tay mày đi hết cuộc đời, Kim à“, Day động viên bạn mình và định buông tay Kim, nhưng cửa phòng ngủ mở ra trước. It khựng lại khi thấy Kim đang cầm Day của tay. Kim đã nhanh chóng buông tay và mỉm cười với It

“Uh....à...tao đến để hỏi, mày muốn để đồ tươi vào tủ lạnh hay mày sẽ nấu bữa tối?" It hỏi Day.

“Tao đang chuẩn bị làm bữa tối, mày có đói không?" Day hỏi, It chậm rãi lắc đầu

“Vậy chúng ta đi xuống và làm bữa tối. Mày có thể đi ngủ hoặc dỡ đồ đạc của mày bây giờ Kim. Sau đó xuống ăn tối" Day quay lại nói với Kim lần nữa khi bước ra khỏi phòng.

“Uh... It" Kim nói chuyện với It trước

"Vâng" It đáp

“Vừa rồi...không có gì đâu...anh không muốn em suy nghĩ quá nhiều," Kim nói.

“Em không suy nghĩ bất cứ điều gì ... P"Kim, đừng lo lắng về điều đó" It nói với Kim cùng với một nụ cười và ngay lập tức rời đi.

It bảo Kim đi tìm sự an ủi nhưng thực ra It cũng đang thầm nghĩ.

Lúc đi xuống, cậu thấy Gear đã đến và đang đứng nói chuyện với Day và Night.

“Xin chào“ Gear chào người bạn của mình.

“Mày đến đón Night à?" Day hỏi, Gear gật đầu trước khi nhìn qua vai It.

“Đây là Kim bạn tao. Tao bảo cậu ấy ở lại đây trước. Kim, đây là Gear, bạn trai của Night" Day giới thiệu Gear và Kim làm quen với nhau. Gear gật đầu chào. Kim cũng cười đáp lại.

“Um... Chà, chúng ta hãy đi trước. Tao vẫn sẽ đi gặp người thân của bố tao" Gear a Day nói.

“À, hãy nói với bố mẹ rằng nếu tao rảnh, tao sẽ ghé qua thăm họ” Day nói với Gear vì bố mẹ Gear cũng yêu quý Day như một người con trai khác của họ.

“Um,...Night lên xe đi" Gear nói với bạn trai của mình,

“Day, tao sẽ đóng cổng trước,” It nói, trước khi đi theo Gear, khi Night đi đến ô tô.

“Tại sao tao chưa bao giờ gặp anh chàng này?" Gear nói với It

“Anh ấy là bạn từ thời trung học, cùng nhóm với Neil và P"Fu" It nói lại

“Chết tiệt, anh ấy trông thật tuyệt,ngay lúc đó tao đã choáng váng ngay. Ý tao là, nếu tao chưa kết hôn, tao sẽ thử tán tỉnh anh ấy." Gear nói đùa.

“Chờ một chút, Night sẽ nghe thấy mày nói và làm vỡ tai mày đấy” It nói với bạn mình,

“Đùa chút thôi, mày không sợ Day vô tình có gì đó với người này sao? Tao đã nhìn thấy ánh mắt và Day, dường như có điều gì đó đang xảy ra với anh ta." Gear nói trong khi chờ đợi. It dừng lại

“Hai người họ từng có quan hệ tình cảm trước đây khi tao còn học trung học,” It bình tĩnh nói với người bạn thân nhất của mình

“Huh..thật đấy..vậy tại sao mày lại để Day đưa anh ấy đến đây?" Gear ngay lập tức hỏi người bạn của mình tại sao anh ấy không biết về Day và Kim.

"Đó là một câu chuyện dài. Ngoài ra, không hiểu sao tao lại cảm thấy có lỗi với P’Kim", It nói, trong thâm tâm cậu cảm thấy có lỗi với Kim vì cậu biết Kim yêu Day rất nhiều. Nhưng Day lại yêu It.

Điều này khiến It cảm thấy mình như một kẻ bạo hành gián tiếp trong lòng Kim. It thường nghĩ rằng nếu ai đó như Jump xen vào giữa cậu và Day, cậu có thể xử lý dễ dàng. Trong thâm tâm, It nghĩ rằng Kim sẽ không cố chia rẽ hay can thiệp vào giữa Day và cậu. Nhưng It đôi lúc vẫn cảm thấy bất an, nghĩa là It giờ đang rất rối bời trong suy nghĩ và cảm xúc.

“It!!” Gear gọi bạn của mình cho đến khi It nao núng

“Hả..sao mày la lên thế hả” It mắng bạn mình

“Mày đang nghĩ gì vậy? Tao đã gọi cho mày vài lần rồi" Gear trả lời. It thở phào nhẹ nhõm.

“Ồ, tao đã nói là tao sẽ rời đi. Night đã đợi trong xe lâu lắm rồi" Gear nói với bạn mình rồi lên xe và lái đi khi cổng hàng rào đóng lại. Sau đó It vào nhà để tìm bạn trai. Có thể nghe thấy tiếng cười vang lên từ phòng bếp. It đi vào bên trong để xem xét.

“Ha ha… tao nhớ..khi mày thường đánh bọn trẻ ở trường.." Kim nói đùa, trong khi anh ấy giúp rửa rau tươi và Day đang ướp thịt lợn

“Hahaha…” Day cười thầm trong cổ họng, còn chưa nói hết lời đã quay đầu nhìn thấy It đang đứng ở cửa phòng bếp. It cười nhẹ với Day trước khi bước đến chỗ anh.

“Gear đã đi rồi à?” Day hỏi

“Ừm.. tao có thể giúp gì cho mày không, Day?” It hỏi bạn trai của mình, Day hơi nhướng mày.

“Làm ơn đi và giữ im lặng, tốt hơn hết là mày không nên làm gì...đừng quên mày đã đốt cháy nhà bếp của tao trước đây." Day nói đùa với bạn trai của mình

“Hmm...em đốt nó à, It?" Kim tò mò hỏi.

“Ah…vâng... nhưng nó không nhiều lắm... Night và em đi phụ nấu ăn. Nhưng đó là một lỗi nhỏ” It nói, mỉm cười trước khi nhìn sang Kim, người đang thái rau một cách thành thạo

“P’Kim cũng nấu ăn được à?” It hỏi bạn của bạn trai và Kim mỉm cười

“Phải, nhưng anh không giỏi lắm. Anh đã làm điều đó từ những ngày còn học trung học…nhớ lúc đó, anh đã làm cho Day thử rất nhiều lần, cậu ấy là một con chuột thí nghiệm” Kim cười nói nhưng không nghĩ gì về điều đó, It im lặng.

“Anh thật giỏi ... em chỉ ghen tị thôi" It lặng lẽ nói,

“Kim, làm nước sốt nữa đi... It, đợi một chút, mày muốn ăn loại salad nào?" Day hỏi bạn trai

"Bất cứ thứ gì mày làm, tao đều sẽ ăn nó," It nói, bước ra khỏi bếp. Day cau mày.

"Chuẩn bị đồ đi Kim" Day nói, đặt đồ đạc xuống bàn rồi bước tới rửa tay. Day bước ra khỏi bếp đã thấy It đang ngồi xem TV ở phòng khách. Bàn tay gầy guộc bấm điều khiển và lặp đi lặp lại, đảo mắt cho đến khi Day ngồi xuống cạnh It, quay đầu lại và tự hỏi tại sao bạn trai mình lại bỏ đi.

“Chuyện gì vậy?” It hỏi.

"Tao không có gì, nhưng mày thì có," Day bình tĩnh nói.

"Cái gì? Tao không có gì cả," It trả lời, Day cầm lấy chiếc điều khiển trên tay và giữ nó cho riêng mình.

“Lý do tao giúp Kim.. là vì mày muốn tao giúp cậu ấy, cậu ấy là bạn của tao. Chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau, nhưng nếu tao giúp cậu ấy mà khiến mày ngồi đó và suy nghĩ về mọi thứ, thì tao không muốn điều này," Day nghiêm túc nói. It nhìn anh một chút.

“Tao không nghĩ gì cả" It nói dối một chút.

“Miệng của mày nói rằng mày không. Nhưng khuôn mặt của mày thể hiện điều đó, tao biết…" Day nói trước khi lướt ngón tay qua miệng It. Day tát It, nhẹ nhàng không mạnh.

“Ah..sao mày lại đánh vào miệng tao?" It hỏi lại, đưa tay lên che miệng

“Tao đã nói tao sẽ làm nếu mày không thành thật, đừng nói dối," Day nói, sau đó nhìn It. Khuôn mặt của It hơi cong lên,

“Tao biết... tao thích nó lắm... tao có một đứa con trai phải xin lỗi. Tao sẽ dẫn mày đi tập kích nổ bom" It nói đùa, cậu thừa biết người mình yêu để ý dênd cậu và luôn quan tâm đến cảm xúc của cậu. Nó khiến It cảm thấy thoải mái hơn một chút.

“Mày không phải chó, nhưng lắm mồm mép, lại đây nào” Day bám lấy cổ It trước khi chồm tới cắn vào môi It một cách hung hãn nhưng không quá mạnh.

“Ưm… Aaah…” Cậu làm thế lúc nào cũng không rõ lắm, một bàn tay đùa nghịch vỗ lên bờ vai cường tráng của Day cho đến khi bóng dáng cao lớn ngừng cắn sau đó đưa chiếc lưỡi ấm áp của mình vào trong khoang miệng mềm mại của cậu.

Bàn tay đặt trên vai Day khựng lại, một chiếc lưỡi ấm nóng đùa giỡn với chiếc lưỡi nhỏ đưa đẩy qua lại như muốn It tin tưởng mình, bàn tay gầy guộc vòng qua cổ Day hôn lại Day.

“Ưmmm...ưmmm” It rêи ɾỉ trong cổ họng khi Day mυ"ŧ lấy chiếc lưỡi bé nhỏ của It cho đến khi It cảm thấy bụng mình râm ran, bàn tay mạnh mẽ của Day nắm chặt eo It lại gần anh, kéo cậu lại gần mình hơn…

“Day.. mày định... uh..." Kim, người vừa bước ra khỏi bếp để hỏi Day điều gì đó, đã bị sốc khi nhìn thấy cảnh tưởng trước mặt mình. It nhanh chóng đẩy Day ra, nhưng It không rời đi quá xa khi Day lại vòng tay ôm lấy eo It, khuôn mặt mịn màng của It tái nhợt hơn, Day quay lại nhìn Kim một cách nghiêm túc.

"Cái gì thế?" Day lặng lẽ hỏi. Đôi mắt tròn khẽ nheo lại.

“À, tao đến để hỏi xem mày có muốn nướng thịt lợn hay không. Tao sẽ nướng nó," Kim khẽ hỏi

“Được rồi, tao sẽ tự nướng chúng. It thích ăn chúng. Mày có thể nướng chúng theo cách mày thích, tao quá lười để nghe mày phàn nàn", Day nói.

“Chết tiệt...tao không phàn nàn gì nhiều" It gầm gừ nói. Điều này khiến Kim mỉm cười một chút

“Này, tao sẽ quay thịt lợn trước. Muốn ăn gì nữa không?" Day thở phào nhẹ nhõm hỏi.

“Mày có món mì Thượng Hải không?" It hỏi, nhận ra điều gì đó

“Chắc là còn đó, cái lúc trước mua chắc vẫn còn đó. Tại sao? Mày có muốn ăn salad Thượng Hải không?” Day thận trọng hỏi. It gật đầu dứt khoát, và Day mỉm cười nhẹ với cậu.

“Thôi, tao sẽ làm cho mày ăn. Chờ một chút, đừng phân tâm, được chứ?" Day nhắc lại và It gật đầu trước khi nhìn anh, Kim tiếp tục đứng tại chỗ.

“Hừm“ It trả lời trong cổ họng.

Day chồm tới hôn lên môi It một lần nữa, tuy nhiên anh ấy không xen vào, điều đó khiến It đỏ mặt vì Day đã làm điều đó trước mặt Kim, sau đó Day đứng dậy và quay trở lại bếp. It không dám nhìn Kim vì cảm thấy xấu hổ và có chút tội lỗi.

………..

"Day, mày biết mọi thứ về It?" Kim nói khi ba người họ ngồi xuống ăn. It đang thưởng thức món bít tết thịt lợn, món ăn được nướng theo sở thích của cậu.

"Nếu tao không hiểu cậu ấy thì có lẽ It đã đốt nhà mất rồi", Day vừa nói vừa bày rau diếp ra đĩa cho It. Kim nhìn có chút ghen tị nhưng cũng không nghĩ gì khác.

“Day, tao không thích ăn hành. Tại sao mày lại cho chúng vào?" It lẩm bẩm khi nhìn thấy hành tây trong món salad.

“Mày cũng cắt hành tây và cho vào đó à, Kim?” Day hỏi Kim.

“Đúng vậy…Có sao không?" Kim nói.

“À quên nói với mày, lần nào làm món này tao cũng không dùng hành vì It không ăn được.” Day nói làm Kim khựng lại một chút.

“Uh... xin lỗi, It. Anh không biết điều đó" Kim nói với It.

“Không sao đâu P’Kim… anh không biết là em không ăn được” It vội vàng nói vì không muốn Kim cảm thấy có lỗi.

"Nhưng không có chuyện gì đâu, em không ăn được đâu, cẩn thận đấy... tự lấy mà ăn đi", It nói, chỉ gắp hành tây vào đĩa của Day khiến Kim bật cười.

“Mày đang làm gì thế? Hành tây trong món salad cay có thể ăn được. Nhưng hành tây trong món salad không nên ăn," Day nói, không nghiêm túc.

“Tao cũng không biết, chỉ là trong salad hành tây ăn không nổi, cho dù mày biến thành cái gì khác, tao cũng không ăn được. Tao không biết tại sao" It nói với một nụ cười.

“It trẻ con quá“ Kim đùa.

“Ồ, P’Kim. Tại sao anh lại nói chuyện như Day?.. Em thích hành động như một đứa trẻ.. nhưng em thì không phải trẻ con.” Đột nhiên, It thốt lên một tiếng rêи ɾỉ. Day chỉ lắc đầu và mỉm cười. Kim cũng lén nhìn mặt Day và mỉm cười dịu dàng. Kim chưa bao giờ nhìn thấy nụ cười của Day trước đây, trừ khi Day ở bên Night..nhưng ngày hôm nay khi Day xuất hiện anh ấy đã mỉm cười thường xuyên hơn nhờ một người đàn ông tên là It. Kim tin rằng không ai có thể làm được điều này cho đến Day ngoại trừ It

“Đó là sự thật… P"Kim. Em đoán em đã không hỏi anh. Điều gì đã xảy ra với cổ tay của anh thế? Em đã thấy một vết đỏ mờ quanh cổ tay" It trầm ngâm hỏi, vì lúc này đang ngồi cậu có thể nhìn vào cổ tay Kim thì thấy có vết đỏ.

Nghe It hỏi, Kim dừng lại một chút rồi giật nhẹ tay áo sơ mi dài tay của anh đang mặc để che ánh nhìn của Day

"Không có gì. Anh không biết chuyện gì đã xảy ra với mình, nó bị ngứa nên anh gãi cho đến khi nó đỏ lên. Nhưng giờ nó đã biến mất rồi" Kim mỉm cười nói trước khi rời mắt khỏi Day.

“Ồ. vâng" It trả lời mà không cần suy nghĩ

Cả ba ăn tối đến no nê. Kim tình nguyện dọn dẹp các món ăn vì anh ấy muốn cảm ơn Day vì đã cho anh ấy ở lại chỗ của mình. Day không nói gì, chỉ đi ngồi xem TV trong phòng khách với It.

Reng... reng... Điện thoại reo. Day nhặt nó lên và nhìn nó trước khi trả lời cuộc gọi.

"Có chuyện gì vậy?" Day vẫy theo cách khác. It tò mò nhìn anh để xem ai đang gọi

“Thằng khốn. Giờ mày đang ở đâu?” một giọng nói quen thuộc hỏi

"Em về rồi. Anh sao vậy?" Day hỏi lại

“Day, ai đang gọi vậy?" It nhỏ giọng hỏi.

"P"Kom" Day nói ngắn gọn.

“Này, đó là giọng nói của bạn trai mày, phải không?" Kom hỏi đùa vì anh ấy nhớ giọng nói của It.

"Vâng" Day trả lời.

“Không, không có gì, tao chỉ muốn gặp mày. Vì vậy, tao đã gọi và hỏi. Căn hộ của mày ở đâu? Khun Kamol sẽ đến thăm mày" Kom trả lời, Day hơi cau mày.

"Tại sao anh lại đến thăm em .. chuyện gì đang xảy ra vậy?" Day hỏi lại.

“Huh...có vài thứ tao muốn mày giúp” Kom đáp lại.

"Không, Day không giúp anh làm gì đâu" It nghe thấy tiếng Kom liền lao vào can ngăn khiến anh bật cười thành tiếng

“Bạn trai mày dữ lắm, nói với bạn trai mày là tao không bắt mày làm bậy, tao chỉ muốn mày tìm một người cho tao. À, người đó là người màyquen. Cho nên tao muốn mày nói chuyện với anh ta.” Kom nói, Day càng khó hiểu

"Ai vậy?...Chắc là có chuyện quan trọng lắm nên anh mới đến tìm em thế này" Day nói, vì anh biết rất rõ cấp dưới của sếp cũ.

“Hãy nói chuyện khi chúng ta gặp mặt trực tiếp. Khi nào thuận tiện cho mày?” Kom hỏi.

"Hãy làm điều đó ... vào ngày mai đi, tốt hơn hết là anh nên đến nhà em ...em sẽ chỉ đường cho anh" Day nói trước khi chỉ cho Kom đường đến nhà riêng của anh ấy và cúp máy.